“Cái gì?”
Lý sư trưởng không thể tưởng tượng được nhìn Lục Trạch Thiên, hoài nghi mình vừa mới nghe lầm, “Cậu hoài nghi vợ cậu là gián điệp?”
Lục Trạch Thiên vội vàng giải thích: “Tôi chỉ là nói người trên tư liệu, với người lúc ấy tôi gặp được giống như không phải cùng một người, làm phiền ngài lại tra thêm một chút.”
Lý sư trưởng bưng tách trà hỏi anh, “Như thế nào không đúng? Hay là lớn lên khác nhau?”
Lục Trạch Thiên: “Bề ngoài giống nhau như đúc, nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau.”
Tần Thi trên tư liệu yếu đuối thành thật thậm chí có chút nhát gan, nhưng Tần Thi mình từng gặp…… Lục Trạch Thiên ngẫm lại gương mặt đẹp tươi cười với lớn mật thoả thuận, không cách nào không nghi ngờ đây là hai người.
Lý sư trưởng buông tách trà xuống, cầm lấy tư liệu xem lại lần nữa, sau khi nghe Lục Trạch Thiên giải thích xong, cho dù cảm giác suy nghĩ anh không thể tưởng tượng được, nhưng bởi vì cẩn thận, vẫn là đồng ý.
“Được rồi, tôi lại phái người cẩn thận điều tra, cậu đi về trước đi.”
“Vâng sư trưởng!” Lục Trạch Thiên chào hắn một cái, rời khỏi văn phòng.
Lý sư trưởng nhìn báo cáo kết hôn với tư liệu, nhìn mặt trên viết thành tích của Tần Thi vẫn luôn tốt đẹp, không khỏi lắc lắc đầu, “Cô nương này không vào đại học có chút đáng tiếc.”
Sau đó thả báo cáo kết hôn còn chưa ký tên xuống.
“Tiện nghi tiểu tử này.”
Tần Thì phải bị điều tra một lần nữa, căn bản không biết những việc này, chẳng qua cho dù đã biết cô cũng không hoảng hốt.
Cô cũng không nói bậy, nguyên thân chính là tự học tiếng Anh, còn học rất tốt, đối với phương diện ngôn ngữ này đặc biệt nhạy cảm.
Nguyên chủ ca hát cũng rất êm tai, ở thời kỳ cao trung còn bị kéo lên sân khấu biểu diễn qua, cũng là có tiếng trong trường học.
Chẳng qua cô ấy luôn độc lai độc vãng, ngoại trừ bạn cùng phòng, cô ấy thật đúng là không thể nào xã giao với người khác, đầy óc đều là học tập, không ít người còn nói cô ấy cao lãnh bất cận nhân tình.
Nhưng thật ra nguyên thân là có chút chứng sợ xã giao, một khi nói chuyện với người không quen biết, thì cô ấy nhịn không được khẩn trương, cho nên bản mặt bà chủ không nói lời nào, lúc này mới khiến người ta lưu lại ấn tượng khó có thể tiếp cận.
Tất cả lời Tần Thi nói với Lục Trạch Thiên đều là thật, cho là tính cách không giống, cũng có thể nói là bởi vì sau khi đã chịu đả kích thay đổi lớn, cũng hoàn toàn nói được qua nhỉ, dù sao nguyên thân từ nhỏ đã thông minh.
Cho nên Lý sư trưởng phái người lại tra xét một lần, cũng không tra được Tần Thi chỗ nào có vấn đề.
Hôm nay.
Lý sư trưởng kêu Lục Trạch Thiên đến, nói cho anh biết không có vấn đề, “Ba đời nhà người ta căn chính miêu hồng (*), bản thân cô nương này càng xuất sắc, C đại chính là đại học tốt, hệ tiếng Anh càng là nổi danh, người ưu tú đấy.”
(*): có nghĩa là những người có nguồn gốc gia đình tốt, là một câu nói trong cuộc Cách mạng Văn hóa.
Nói “căn chính” là để chỉ gia đình có xuất thân tốt, như công nhân, bần nông và trung nông, con em liệt sĩ, quân nhân; cho rằng con em xuất thân trong gia đình như vậy nhất định sẽ tốt, nhất định theo cách mạng.
Còn “miêu hồng” là chỉ người sinh dưới thời Trung Quốc đổi mới, sinh dưới lá cờ đỏ, không bị ảnh hưởng của tư tưởng cũ.
“Đã trải qua chuyện lớn như vậy, dù là ai ai không thay đổi? Cậu cũng đừng nghĩ quá nhiều, tiếp nhận người ta sống thật tốt, ba đứa nhỏ trong nhà không có mẹ không thể được.”
Lục Trạch Thiên nhận lấy báo cáo lại nhìn một lần, mặc dù trong lòng vẫn có chút kỳ quái, nhưng cũng không nói gì.
Bộ đội đều tra không ra cái gì, vậy hẳn là thật sự không có việc gì.
“Vâng,” Lục Trạch Thiên nhận lấy báo cáo kết hôn, “Làm phiền sư trưởng.”
Lý sư trưởng cười ha ha: “Quay đầu lại dẫn vợ cậu đến nhà ăn cơm, thím cậu cứ luôn nhắc mãi đấy.”
Lục Trạch Thiên cũng cười, “Vâng.”
“Đúng rồi, báo cáo của người bên trường học xin khoá tiếng Anh tiểu học đã đến, vừa lúc cần giáo viên tiếng Anh lão sư, vợ cậu là nhân tài, cũng tuổi trẻ, không thể lãng phí.
Đến lúc đó để cô ấy đến dẫn dắt lớp 3, vỡ lòng cho bọn nhỏ, bồi dưỡng hứng thú của bọn nhỏ với tiếng Anh thật tốt.” Lý sư trưởng phân phó nói.
Lục Trạch Thiên: “Cảm ơn lãnh đạo coi trọng, tôi sẽ nói với cô ấy.”
“Được, vội đi đi.” Lý sư trưởng phất phất tay, đuổi Lục Trạch Thiên đi.
Sau khi Lục Trạch Thiên đi ra nhẹ nhàng đóng lại cửa văn phòng, cẩn thận gấp báo cáo kết hôn lại bỏ vào trong túi, bước nhanh ra khỏi toà nhà văn phòng.
Bởi vì kiểm tra một lần nữa thân phận bối cảnh của Tần Thi, trì hoãn thêm vài ngày, khoảng cách 10 ngày ước định đã qua hơn phân nửa, Lục Trạch Thiên phải nhanh chóng trở về.
……
“Đinh linh linh ~”
Âm thanh loa lớn trường học vang lên chói tai lại ồn ào.
Rất nhanh, một đám con nít mang cặp sách từ trong phòng học vọt ra, bọn họ giống như ngựa hoang thoát khỏi dây cương, nhanh như chớp chạy ùa ra trường học.
Tần Thi cầm sách giáo khoa đi từ trong cửa phòng học ra, nhìn bóng dáng bọn nhỏ, nghĩ thầm quả nhiên mặc kệ trẻ con thế giới nào, tan học và tan học đều tích cực nhất.
Trường học trong thôn chính là mấy gian nhà trệt, chỉ có sức chứa hơn một trăm học sinh, văn phòng giáo viên cũng chỉ một gian, đơn sơ muốn mệnh.
Chẳng qua ở đây, cũng là tiểu học duy nhất của làng trên xóm dưới, không ít đứa trẻ sáng sớm đã phải từ hương thôn cách vách đi đến, vất vả vô cùng.
Tần Thi đi vào văn phòng để giáo án, thầy giáo duy nhất bên trong sau khi thấy cô, đẩy đẩy mắt kính dày nặng trên mũi, nói: “Cô giáo Tần, Lộ Tài bảo tôi nói với cô, anh ta ở dưới gốc cây đào lớn trong thôn chờ cô.”
Tần Thi nhíu mày, “Tôi không phải đã nói về sau không cần nói cho tôi biết những thứ này, chuyện của anh ta tôi không muốn biết mà?”
Thầy giáo cười khổ, Lộ Tài cầm đồ cầu hắn giúp, hắn sao có thể không nhận? Nhưng nhìn bộ dáng Tần Thi không vui, liền nói: “Dù sao lời tôi cũng truyền tới rồi.” Có đi hay không đều không sao cả, nhiệm vụ của hắn dù sao đã hoàn thành.
Tần Thi đoán cũng biết là chuyện như thế nào, nhấc chân buông giáo án liền đi ra ngoài, mặc kệ hắn.
Hai cô giáo khác trong văn phòng sau khi nghe được, ngẩng đầu nhìn nhau liếc mắt một cái, trên mặt lộ ra khinh thường cùng với ánh mắt ghét bỏ.
Một cô giáo trẻ tuổi trong đó mở miệng, giọng điệu tràn ngập vị chua: “Chao ôi, sao không có ai mỗi ngày hẹn mình đi ra ngoài nhở?”
Một người khác cười ha ha, “Chị lớn lên cũng không xinh đẹp như người ta, người khác chướng mắt chị.”
Các cô đều biết Lộ Tài sắp dọn vào trong huyện ở, coi trọng Tần Thi, lâu lâu tới trường học chặn người, mỗi lần tới không phải mang theo hoa chính là mang theo đồ ăn ngon, cũng làm các cô hâm mộ hỏng rồi.
Nhưng Tần Thi chướng mắt người ta, các cô ăn không được quả nho ngại quả nho chua, luôn âm dương quái khí Tần Thi.
Lúc trước Tần Thi cũng mặc kệ các cô, nhưng hôm nay dì cả của cô đến, hơn nữa cách 10 ngày Lục Trạch Thiên hẹn, chỉ kém một ngày là sắp đến rồi, tâm tình cô rất bực bội.
>
/>
“Không biết lần này lại mang theo