Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Cây bông gọi là bạch điệp tử 1


trước sau

Bởi vì Tào gia cùng Triệu gia đang kín đáo bàn chuyện hôn sự nên Tào Oánh Oánh lúc này không có tự mình sang đây mà là Tôn quản sự dẫn người qua.

Hai trăm mẫu đất trong thôn đã được đo đạc xong từ lâu, cũng đã viết khế đất, hai trăm mẫu ở rìa thôn dùng để trồng cây, xem như là rào chắn tự nhiên của thôn Đại Hà.

Cây dâu tằm khác với cây ăn quả, mật độ gieo trồng có thể dày đặc một chút, một mẫu đất có thể gieo trồng ít nhất một ngàn cây. Nhưng việc gieo trồng dày đặc như vậy cần phải thường xuyên cắt tỉa cành lá, làm gia tăng số lượng lao động, vì thế Tôn quản sự hạn chế số lượng cây trên mỗi mẫu đất ở mức năm trăm cây, hai trăm mẫu đất vị chi là mười vạn cây, để gieo trồng hết số cây này thì cũng mất không ít sức lực.

"Việc trồng cây đành phải làm phiền Triệu lý chính." Tôn quản sự chắp tay nói: "Ngoài việc trồng cây còn cần phải chuẩn bị thêm phòng ở, sang năm nuôi tằm cần dùng đến, còn phải cung cấp chỗ ở cho nữ công nhân nuôi tằm, kéo sợi và dệt vải. Bản vẽ ta đều đã mang đến."

Lý chính gãi gãi đầu: "Trồng cây không phải là vấn đề lớn, nhưng này hiện tại là mùa đông, xây nhà sợ là không được, chủ yếu là do đất quá cứng, thời tiết quá lạnh, cũng không thể đóng gạch mộc vì dễ bị giòn, làm phòng ở sẽ không được vững chắc..."

"Không phải phòng ở bằng gạch mộc, mà là phòng ở bằng gạch xanh." Tôn quản sự mở miệng nói: "Phường dệt vải cần phải chống ẩm, không được thấm nước cho nên cần phải xây phòng bằng gạch xanh. Hai ngày sau ta sẽ đưa gạch xanh qua, Triệu lý chính thu xếp một chút, lúc nào cũng có thể khởi công. Ở đây có năm trăm lượng bạc, một phần là tiền công trồng cây, một phần là tiền công xây phòng."

Một tay nải nặng trịch được đặt vào tay lý chính.

Trong lòng lý chính yên lặng cảm thán, một cái phường vậy mà lại làm bằng gạch xanh, Tào gia quả thật là nhiều tiền...

Tuy nhiên Tào gia này là tiêu bạc ở thôn Đại Hà bọn họ, cũng xem như là chuyện may mắn của thôn Đại Hà.

Ông vỗ ngực đồng ý: "Tôn quản sự yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ làm tốt cho Tào gia, trước thời điểm ăn tết nhất định sẽ hoàn thành."

Tôn quản sự xử lý xong chuyện đại tiểu thư dặn dò thì mới rời thôn.

Hắn chân trước vừa đi, lý chính đã chân sau triệu tập mọi người làm việc.

Chỉ là hiện giờ đa số hán tử trong thôn đều có việc làm, một bộ phận ở chỗ của Trình Loan Loan bắt đầu làm việc, một bộ phận đã đến chỗ đội tuần tra làm đội viên, một bộ phận ở trên núi tu bổ
kênh đào để chuẩn bị cho việc tưới tiêu vào năm sau, còn có một bộ phận đang giúp Ngôn chưởng quầy xây cửa tiệm, lúc này triệu tập mọi người giúp Tào gia trồng cây cũng chỉ có hơn bốn mươi người rảnh rỗi.

Trồng cây là việc vất vả, đặc biệt là vào mùa đông, từng lớp đất bị đông cứng, đào hố tốn rất nhiều thời gian và sức lực. Sau khi đào hố còn phải nhặt hết đá vụn, rễ cây và những thứ khác ở trong hố ra, vì để bảo đảm cây giống không bị dịch chuyển nên cần phải dùng hai tay để đặt cây non vào hố. Để trồng được một cái cây thì một đôi tay đã phải đào đất rất nhiều lần...Trong mùa đông một người mỗi ngày đại khái có thể trồng được hai mươi cây, mười vạn cây, một người trồng mất năm ngàn ngày, hơn bốn mươi người, tổng cộng mất hơn trăm ngày.

Lý chính có chút sầu, hắn ở trước mặt Tào đại tiểu thư khoác lác, một tháng là có thể trồng toàn bộ số cây giống này, đây không phải là tự vả mặt mình sao.

Thời gian trồng cây đã dài, thời gian xây nhà sẽ càng bị kéo dài ra thêm, hoàn thành trước thời điểm ăn tết là hoàn toàn không thể.

"Mọi người có họ hàng thân thích gì đều có thể giới thiệu tới đây làm việc, cho dù là ai, trồng được một cây sẽ trả hai văn tiền, một ngày hai mươi cây vị chi là bốn mươi văn tiền, trồng càng nhiều bạc càng nhiều, không có giới hạn số lượng." Lý chính lớn tiếng nói, "Đương nhiên, nếu cây của ai trồng năm sau bị chết mất thì phải hoàn trả lại số bạc này, cho nên, lúc trồng cây không thể qua loa, phải thật cẩn thận, đừng để cây non bị lăn lộn tới chết..."

Suy nghĩ của thôn dân lập tức trở nên linh hoạt.

Trong thôn của bọn họ thường xuyên có việc làm, việc xây nhà chưa bao giờ dừng lại, không phải là xây cho nương Đại Sơn thì chính là xây cho Ngôn chưởng quầy, hiện tại lại thêm Tào đại tiểu thư. Tào đại tiểu thư này đang xây dựng một cái phường dệt vải, về sau nhất định sẽ tuyển nữ công đến dệt vải, lúc này kêu mà kêu thân thích của mình tới làm việc để người ta nhìn quen mắt thì về sau nói không chừng có thể được Tào gia tuyển vào làm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện