sau khi ăn tối xong Diệp Ương Ương đi tản bộ một lát rồi mới đi nghỉ. Lúc vào kí túc mọi người đã đi ngủ hết rồi thế mà cô lại không sao ngủ nổi.Sáng hôm sau, như đã quen với mọi việc, Diệp Ương Ương vệ sinh cá nhân, đi ăn sáng và tiếp tục công việcgiặt giũ y phục của mình."Hello Thu Kì." Diệp Ương Ương lại làm động tác vẫy tay quen thuộc và Thu Kì vẫn phớt lờ cô.Đến trước mặt sông, cô chăm chỉ làm việc mà vẫn không quên cái thói lảm nhảm của mình với ai đó."Thu Kỳ cô có mỏi tay không? Ta giặt đỡ cô một ít.""Cô sắp đi thi gì đó rồi sao?"Ấy, tại sao cô lại ra vẻ lạnh lùng như vậy?""Quanh năm xuất tháng cô chỉ giặt quần ao thôi sao?""À, có thể để Tiểu Ngãi trá đổi công việc với ta không? Nếu đổi rồi cô sẽ không phải nghe ta làm nhảm nữa đâu! Nhưng mà ta lại không nỡ xa cô đâu hi hi!"Một lúc sau đó, Diệp Ương Ương giặt xong chiếc áo cuối cùng xếp ngay ngắm vào thau."Thu Kỳ, cô xem ta giặt rất nhanh, quần áo cũng rất sạch sẽ, có thể tan làm rồi chứ?"Thu Kỳ vẫn còn đang chăm chú làm việc, Diệp Ươn Ương lại