Sau khi kết thúc bữa tối, Thẩm Chi Ưu lết tấm thân về phòng.
Chi Ưu ngã người xuống giường, một tay đặt trên trán, mắt nhìn lên trần nhà.
Trước khi lên phòng cô bị Thẩm Như Ngọc chặn ở cửa, ả ta định bày trò hại cô nhưng may mắn làm sao khi Thẩm Trường An lại đến tìm cô.
Ai nha~~
Anh trai à, đứa em gái bé bỏng này của anh thật sự rất cảm kích a~~
Thẩm Như Ngọc chỉ còn cách giả nai mà lui đi trước, còn không quên tặng cô cái trừng mắt cảnh báo.
Hic, có cần phải hung dữ như thế không a?!
Thẩm Chi Ưu lắc lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ đó qua một bên , cô tiến tới tủ quần áo, lấy cho mình một bộ quần áo ngủ rồi mới đi vào nhà vệ sinh tắm rửa cho thật sạch.
Thẩm Chi Ưu xả nước đầy bồn tắm, cô với tay lấy lọ tinh dầu nhỏ hương hoa ly, nhỏ một vài giọt vào bồn tắm rồi từ từ ngồi vào.
Chi Ưu nhắm mắt, hai tay thả lỏng đặt trên thành bồn tắm, hương thơm của tinh dầu tỏa ra khiến cô có cảm giác thư thái hơn hẳn, cô thoải mái ngâm mình trong nước.
Những dòng suy nghĩ vẫn vơ đều bị Thẩm Chi Ưu vứt hết ra khỏi não mà bây giờ...
Khuôn mặt Chi Ưu đỏ bừng lên, viền tai cũng đỏ nốt.
Nhớ lại mùi hương nam tính ấm nóng phả vào mặt, đến bây giờ Thẩm Chi Ưu vẫn còn nhớ rõ mùi hương ấy. Phải nói rằng đây có lẽ không phải là mùi nước hoa mà là mùi cơ thể, báo hại cô mê mẩn.
Hức, thật muốn ngửi nữa a!!!
Còn nói, sau khi được Âu Minh Triết đỡ, Thẩm Chi Ưu chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trời đất quay cuồng làm sao mà dừng lại ngay trước mặt Âu Minh Triết khiến trái tim Thẩm Chi Ưu nhất thời chệch một nhịp, con tim không nhịn được mà rung lên, sự bình tĩnh cũng theo đó mà không thể làm chủ, khi nói cô còn bị bối rối nữa chứ!
Nhớ đến đây, Chi Ưu xấu hổ lấy hai tay che mặt lại, không nhìn được mà gào lên:
"Aaaa!! Cục đá đáng ghét!! Thẩm Chi Ưu thật đáng ghét!!!"
Nhưng mà suy đi ngẫm lại, cô vẫn cảm thấy chuyện vấp phải cục đá là chuyện tốt, còn chuyện cô nói chuyện lắp bắp thì nên sửa rồi.
Không thể suy nghĩ gì thêm trong khi trong đầu cô luôn chỉ quanh quẩn hình bóng Âu Minh Triết, Thẩm Chi Ưu chỉ đành "miễn cưỡng" chấp nhận.
Thẩm Chi Ưu cô chỉ hận không thể móc cái tên Âu Minh Triết đó ra khỏi não a!!!
"Reng reng..."
Chuông điện thoại vang lên, cô đành khoác tạm cái khăn treo trên kệ rồi mở cửa phòng tắm lấy điện thoại.
Trên màn hình hiển thị dòng chứ "Darling" Chi Ưu nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi cuối cùng cũng chịu bắt máy.
"Alo?"
Đầu bên kia vang lên giọng nam trầm, Thẩm Chi Ưu liền biết được ai, tâm trạng lại trùng xuống, khuôn mặt xuất hiện sự không vui.
"Anh gọi cho tôi làm gì?"
[Thẩm Chi Ưu,