Tôi đoán là có một phần các bạn đọc giả cảm thấy khó chịu và tạm thời chưa thể chấp nhận việc nhân vật chính xuất hiện với tần suất quá ít trong một vài chương gần đây cũng như diễn biến trong các vi diện mang tính nhẹ nhàng thái quá nhưng tôi hy vọng rằng các bạn thông cảm cho tôi một chút:
\-Lý do thứ nhất: Như các bạn cũng biết thì tôi cũng từng viết nhiều vi diện có thiên hướng cốt truyện như thế này trước kia, nhưng thời gian mới bắt đầu thì còn khá bỡ ngỡ và không tránh khỏi việc đẩy tình tiết quá nhanh. Vì vậy nên những vi diện xuyên nhanh từ bây giờ trở đi sẽ đi theo khuôn phép chậm rãi và thấm nhuần. (Thú thật với các bạn, tôi có rất nhiều những chi tiết ẩn chứa trong những vi diện này, còn có cả những ý tưởng chưa kịp khai thác hết, bỏ qua thì phí mà viết hết thì lại quá dài dòng, vì vậy nên tôi sẽ chỉ tạm thời sử dụng những chi tiết mang tính văn học cao trong những chương từ nay trở về sau)
\-Lý do thứ hai: Như tôi cũng đã từng nói trong phần bình luận là vi diện này được cải biên từ một vi diện tôi đã từng viết đến hoàn thành, nhưng thời điểm ấy tôi còn chưa thể khai thác kịp ý nghĩ của bản thân cũng như chưa thể chu toàn về tình tiết vì vậy nên ở tác phẩm lần này tôi định sẽ đem tính logic lên cao hơn một chút.
\-Lý do thứ ba: Theo như quan sát của tôi cùng với sự tham khảo ở một vài tác giả cũng như tác phẩm đồng thể loại trên app thì một vi diện thường diễn ra khá nhanh (Trên dưới 20 chương), tôi đương nhiên cũng đã từng như vậy, nhưng là tôi thấy mình cần thay đổi. Tôi hiện tại theo đuổi lối viết lách chậm và diễn biến nhiều về tính cách các nhân vật phụ cũng như khai thác thêm các mảng khác về nhân vật chính. Điều chủ yếu mà tôi nhắm đến là tình tiết cần phải dàn trải và mang tính nhân văn hơn. (Ví như việc một việc làm nào đó của nhân vật phụ cần phải có lý do riêng của mình)
\-Lý do thứ tư: Tôi không thích tính cách nhân vật của mình quá vặn vẹo (Kể cả nhân vật chính và phụ.). Điều kiện kiên quyết đưa ra trước khi xây dựng tính cách nhân vật đối với tôi là nhân vật cần mang tính chất nhân văn hơn. Tôi biết các đọc giả đọc tác phẩm của tôi nằm ở độ tuổi nào và tôi đang nhắm đến những đối tượng người đọc như thế nào. Tiểu thuyết thì chỉ mang tính giải trí nhưng cũng còn cần cả tính nhân văn trong đó, đối với các đọc giả đã đủ trưởng thành và đã hình thành được suy nghĩ chín chắn cho bản thân thì tôi tạm thời chưa nói đến, nhưng phần lớn các đọc giả hướng về thể loại xuyên nhanh này thì hay rơi vào độ tuổi cấp hai hoặc cấp ba. Tôi cũng từng đọc nhiều tiểu thuyết thuộc thể loại này của các tác giả Việt, và tôi nhận ra một số điều khiến mình cần phải nhìn nhận lại bản thân: Đọc giả đã dần trở nên vô cảm với tuyến nhân vật.
Các tác giả khác có lẽ sẽ nêu lên vấn đề là nhân vật đó chỉ là một NPC, nhưng nhìn nhận vào vấn đề dưới con mắt của một người viết tôi cảm thấy nó không mang tính khách quan cao. Đương nhiên tôi biết lý luận này của mình sẽ vấp phải nhiều ý kiến trái chiều từ các bạn nhưng suy cho cùng đây cũng chỉ là ý kiến khách quan từ phía tôi. Đối với một số tác phẩm thì việc này chỉ được miêu tả như các nhân vật trong phim kiếm hiệp nhưng ở một phần nhỏ của tác phẩm nào đó tôi vẫn nhìn thấy tác giả miêu tả (sơ qua) về cách nhân vật chính sát hại một nhân vật phụ qua đường chỉ vì sự tò mò như thế nào,