Dù Hạ Kỳ Như không cho người khác nói chuyện này với Khởi Phong, nhưng chuyện này vẫn truyền đến tai hắn.
"Có phải tôi lại gây phiền phức cho chị rồi không?"
"Chuyện liên quan đến cậu đều không phải phiền phức, lo mà tu luyện đi.
Tôi sẽ xử lý ổn thoả chuyện này."
Khởi Phong không đáp lời cô, chỉ nhìn cô chăm chú như có điều suy ngẫm.
Hạ Kỳ Như cho là thằng nhóc này lại có ý nghĩ muốn chạy trốn, cô lập tức nhắc nhở cậu ta.
"Khởi Phong, đừng chỉ biết bỏ chạy hay trốn tránh, chỉ khi giải quyết dứt điểm vấn đề này thì cậu mới có thể được giải thoát.
Cậu hiểu ý tôi chứ?"
Khởi Phong nhìn Hạ Kỳ Như hồi lâu, cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ của mình.
"Hạ Kỳ Như, vì sao chị phải đối xử với tôi tốt như vậy? Chị muốn tìm được thứ gì ở trên người tôi?"
"Tôi từng nói rồi, thứ tôi muốn tìm chính là cậu."
Cô vừa nói xong liền bị hắn phản bác lại ngay lập tức.
"Không phải.
Chị không phải đang tìm tôi."
"Hạ Kỳ Như, chị luôn bắt tôi phải nói thật với chị, nhưng còn chị thì sao? Chị như vậy làm sao tôi dám tin tưởng chị chứ?"
"Hạ Kỳ Như, chị nói đi, chị muốn tìm thứ gì ở tôi? Tôi sẽ cho chị hết, chị muốn cái mạng này tôi cũng có thể cho chị.
Vì vậy xin chị đừng lừa dối tôi có được không?"
Bởi vì cô luôn im lặng nên hắn luôn phải sống trong lo sợ, luôn mặc cảm tự ti một ngày nào đó cô sẽ bỏ rơi mình.
Thà rằng cô cứ nói hết mọi chuyện với hắn, nói cô nhận nuôi hắn vì muốn mượn thân thể hắn để hồi sinh người mà cô yêu quý, chứ đừng thể hiện giống như cô thật sự yêu quý hắn, muốn tốt cho hắn.
Nó giả dối lắm.
"Khởi Phong..."
Khởi Phong?
Đúng rồi, đây là cái tên mà cô đã đặt cho hắn.
Lúc đó cậu rất vui vẻ, cũng rất trân trọng cái tên này.
Nhưng kết quả thì sao? Cô lấy tên của người khác để đặt cho hắn, một lòng nuôi dưỡng hắn, chăm sóc hắn để hắn đủ điều kiện đến thế giới thứ ba.
Đến lúc đó cô sẽ lấy mảnh tàn hồn của người đó vào cơ thể hắn, từ từ nuôi dưỡng cho đến khi mảnh tàn hồn đó tái sinh, còn hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Bị cô vứt bỏ như một thứ đồ vô dụng.
"Khởi Phong, cậu bình tĩnh lại đã."
"Được, chị giải thích đi.
Nếu chị vẫn muốn lừa dối tôi, vậy tôi khiến chị đến thi thể cũng không tìm được."
Hạ Kỳ Như cảm thấy Khởi Phong không đúng lắm, tâm trạng vừa kích động lại bất ổn.
Nhưng cô có cảm giác cậu ta tức giận không phải vì tin đồn ngoài kia mà là một thứ khác, phảng phất giống như cậu ta đã biết hết tất cả mọi chuyện.
Nhưng là ai nói cho cậu ta biết?
Hạ Kỳ Như bảo Tiểu Hắc đi điều tra, còn bản thân mình ở lại với Khởi Phong, giúp hắn khống chế tâm ma trong lòng hắn hiện giờ.
"Có biết vì sao lần nào cậu hỏi tôi muốn tìm kiếm thứ gì từ cậu, tôi đều không trả lời được không? Bởi vì đến bản thân tôi cũng không chắc bản thân có đang đi đúng đường không?"
Mãi cho đến hiện tại cô mới biết bản thân ngay từ đầu đã sai rồi.
Khởi Phong thực sự đã chết rồi.
Cho dù cô có quay về thời điểm ban đầu cũng không thể nào hồi sinh anh được.
Cô từng tự an ủi bản thân mình sau này hắn này lớn rồi sẽ giống anh.
Nhưng giống cũng chỉ là giống, hắn giống hơn nữa cũng không thể trở thành anh được.
Thiên đạo cho cô cơ hội quay về chỉ là để cô ngăn cản Quỷ Vương xuất thế, ngăn cản vòng lặp mười kiếp không có hồi kết.
Mà thế giới cô đang sống hiện tại chính là kiếp thứ mười.
Nếu kiếp này thất bại, cô sẽ bị xoá ký ức và phải quay trở lại thế giới đầu tiên bắt đầu lại từ đầu, cho đến khi Quỷ Vương bị tiêu diệt hoàn toàn mới thôi.
Tuy không cứu được Khởi Phong, nhưng Hạ Kỳ Như vẫn cảm thấy may mắn vì ở trong vòng lặp đầu tiên đã để cô gặp được anh, chứ không phải ở vòng lặp thứ hai hay vòng lặp thứ ba.
Cho nên cô sẽ khiến vòng lặp đầu tiên trở thành vòng lặp cuối cùng trong cuộc gặp gỡ của hai người.
"Hạ Kỳ Như, chị có ý gì?"
Vì sao cô lại không biết? Cô phải là người biết rõ chuyện này nhất mới đúng chứ? Cô lại định lấp liếm cho qua chuyện sao?
"Cậu biết tôi đến từ thế giới khác, biết tôi là chủ nhân của một thế giới.
Nhưng cậu có biết cái giá phải