Hạ Kỳ Như định xử lý Eric trước khi bị đẩy khỏi thế giới này, nhưng Khởi Phong lại đột nhiên quay lại, đi về bên ngoài vùng ngoại ô, cô thấy vậy chỉ có thể cản lại hắn trước, nhưng tay cô lại xuyên qua cổ tay hắn.
Hạ Kỳ Như nhìn hai tay mình với vẻ khó tin.
Cô trở về về dạng linh hồn rồi sao? Sao có thể nhanh như vậy được?
Khi cô còn đang hoang mang, Khởi Phong đột nhiên nhìn xuống cổ tay mình, sau đó lại quay lại nhìn ra phía sau.
Nhưng sau lưng ngoại trừ xác chết chồng chất thì không còn bất cứ thứ gì nữa.
Kỳ lạ thật, vì sao hắn lại cảm nhận được sự tồn tại của cô ở đây chứ? Cô đáng lẽ đang ngủ yên ở trong cung điện mới đúng.
Hạ Kỳ Như thấy hắn nhìn về phía bên này liền thử vẫy tay mấy cái.
Nhưng hắn dường như không nhìn thấy cô.
"Tiểu Hắc, có cách nào kéo dài thời gian được không?"
Cô không thể để hắn trở thành con rối của Eric được.
Tiểu Hắc bất lực lắc đầu.
"Không thể.
Tiểu chủ nhân, chúng ta mau đi thôi, ở lại đây lâu sẽ không tốt cho cô đâu."
Tiểu Hắc không hề lo lắng cho Khởi Phong chút nào, không phải nó máu lạnh, vô tình.
Chỉ là nó biết rõ sau này bọn họ vẫn có thể gặp lại hắn, nhưng cả hai sẽ không nhớ gì về nhau nữa mà thôi.
Hạ Kỳ Như mặc kệ lời khuyên của Tiểu Hắc mà vẫn cố chấp ở lại đây, Tiểu Hắc thấy vậy chỉ có thể im lặng đứng ở bên cạnh cô.
"Khởi Phong, đừng ngừng lại.
Nếu cậu ngừng lại, cô ấy sẽ chết."
Khi Khởi Phong còn đang nhìn vào khoảng không trước mặt với vẻ mơ hồ, Eric lập tức đi tới vỗ vai hắn, thúc giục hắn tiếp tục làm việc cho mình.
Cái vỗ vai này, vừa vặn lại chạm đúng vết cắn trên vai hắn.
Tức thì cả người Khởi Phong cứng lại, cơn đau từ vết cắn lần nữa lan khắp cả người.
Lần này không có Hạ Kỳ Như ở bên trực tiếp ngăn cản, hắn lại vừa giết nhiều người như vậy, căn bản không còn cách nào khắc chế cơn khát máu trong người.
Ánh mắt của hắn dần đỏ rực lên, sau đó liền giống như một cỗ máy được lập trình sẵn, chỉ cần nhìn thấy vật sống liền giết sạch không tha.
Hắn không hề hay biết mỗi khi hắn sử dụng sức mạnh trong người, Hạ Kỳ Như đều sẽ bị phản phệ vì giúp hắn điều hoà thân thể, không để hắn bạo phát mà chết.
Nhưng cô càng làm vậy, tốc độ tan biến của cô càng nhanh, đến khi thánh khí xuất hiện cũng là lúc Hạ Kỳ Như bị đẩy khỏi thế giới này, hoàn toàn biến mất.
Đáng tiếc cả Khởi Phong lẫn Eric đều không hề hay biết.
Lúc này sự tập trung của bọn họ đều đổ dồn vào luồng ánh sáng trước mặt.
Nhưng nếu Khởi Phong nhìn nó vì không biết nó là gì thì ánh mắt Eric lại lộ rõ vẻ tham lam.
Hắn ta lập tức bật lên muốn giành lấy thánh khí, nhưng hắn vừa cử động liền bị Khởi Phong đâm một kiếm vào ngực.
Eric không kịp đề phòng nên bị đâm một nhát.
Cũng may hắn ta là huyết tộc cấp cao nên chỉ cần không phải vết thương chí mạng, hắn ta sẽ không thể chết được.
Nhưng nhát kiếm này rất gần tim, cho dù không chết hắn ta cũng không còn đủ sức để đấu lại Khởi Phong càng chiến càng hăng.
"Khởi Phong, ngươi muốn làm phản sao?"
Khởi Phong không đáp lời, vẫn một mực dồn hắn ta vào chỗ chết.
Eric vừa chật vật tránh né vừa dùng lực tinh thần khống chế hắn, nhưng bất kể hắn ta làm gì cũng không ngăn cản được sát khí đang có xu thế gia tăng trên người Khởi Phong.
Lúc này hắn ta lờ mờ nhận ra tên này có lẽ đã hiểu nhầm mệnh lệnh của hắn.
Hắn ta nói là giết chết toàn bộ những người ở đây, trừ hắn ta ra.
Nhưng lúc này hắn không khống chế được Khởi Phong nên không cách nào thay đổi mệnh lệnh cũ.
"Khởi Phong, dừng lại ngay.
Nếu giết tôi rồi cậu sẽ không có cách nào cứu được Hạ Kỳ Như đâu."
Khởi Phong nghe thấy ba chữ "Hạ Kỳ Như" liền dừng lại động tác, nhưng chỉ sau một giây lại tiếp