Bách Lâm một mặt âm thầm liên lạc với Ngư chưởng môn, một mặt khác lại lén lút phá kết giới, đột nhập Nhạc Tịnh phong hạ độc vào rượu được chuẩn bị cho hôn lễ.
Mục đích của hắn chính là biến Nguyên Nhạc và Lãm Đồ Hinh trở thành tội nhân của toàn bộ giới tu sĩ.
Bách Lâm đã lên kế hoạch để Ngư chưởng môn đưa Hoàng Nhân tông đến hôn lễ muộn một chút.
Lúc mọi người đã bị trúng độc vì uống rượu, hắn sẽ là người đưa ra thuốc giải rồi cùng những người khác diệt trừ hai con người đó.
Vừa có thể trả thù, vừa có thể trở thành ân nhân của đám tu sĩ.
Bách Lâm đã không biết rằng, mọi kế hoạch của hắn, Thập Nhất đều nắm rất rõ.
Ngư chưởng môn không thể đến Nhạc Tịnh phong bởi vì hắn chắc chắn đang bị ma tộc tập kích.
Có thể với hào quang nam chính, hắn sẽ không chết nổi, nhưng có đến đây thì cũng đã muộn rồi.
Còn việc hạ độc thì…1
Thập Nhất đứng trên cao nhìn hình ảnh thiếu nữ đang ngăn cản Bách Lâm.
Cô đã lợi dụng Lý Nguyệt để truyền tin về việc Nguyên Nhạc bị mất một nửa công lực, còn những việc sau đó thì nàng ta một chút cũng không biết.
Có lẽ hành động bây giờ của nàng ta chỉ là vì nhận ra thái độ không đúng của Bách Lâm.
Nhưng mà nàng ta có thể ngăn cản hắn sao?
Nhìn xem… Lý Nguyệt đã bị hất sang một bên rồi.
Ngay khi trông thấy biểu hiện trúng độc của người xung quanh, Bách Lâm liền biết mọi chuyện tới rồi.
Bỏ qua sự ngăn cản của Lý Nguyệt, hắn chạy đi ra vẻ quan tâm những người đã ngã xuống đất.
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao mọi người lại-" Một người lên tiếng chưa kịp hết câu, từ khóe môi của hắn đã chảy ra dòng máu đỏ tươi.
Ngày càng có nhiều người ngã xuống, bọn họ nhanh chóng nhận ra việc bản thân đã bị trúng độc gì đó.
Thân là tu sĩ, có linh lực bảo vệ, bọn họ không thể trúng phải loại độc thường tình được.
"Là Sát sĩ, bọn họ đã bị trúng sát sĩ rồi!" Một người nam nhân râu tóc bạc phơ lên tiếng.
Sát Sĩ là chất độc được điều chế dành riêng cho giới tu sĩ, người bị trúng độc càng sử dụng linh lực thì chất độc lại càng ngấm vào có thể nhanh hơn.
"Ồ… xem ra thuốc có tác dụng rồi!"
Giọng nói thanh lãnh được truyền âm tới tai từng người ở đây, âm thanh xa lạ của thiếu nữ nào đó khiến nhiều người vẫn chưa nhận ra đó là ai, cho đến khi có người chỉ lên phía trên cao và hét lên:
"Là nàng ta."
Thập Nhất dửng dưng nhìn xuống dòng người có hơn phân nửa đã ngã xuống, lên tiếng: "Đúng rồi, là ta đây.
Vẫn chưa giới thiệu rõ ràng với toàn bộ quan khách ở đây nhỉ?"
Trong đầu Nguyên Nhạc lập tức vang lên một hồi chuông cảnh báo, hắn nắm chặt bàn tay thiếu nữ bên cạnh: "Thập Nhất, đừng làm chuyện liều lĩnh.
Nàng không thể cứ thế lộ ra danh tính của mình được!!!"
"Sao lại không? Phải cho các vị khách quan ở đây biết rõ Nguyên Nhạc chàng thuộc về người nào chứ?"
Ngay khi Thập Nhất vừa dứt lời, mười vị cường giả đứng xung quanh nhanh chóng tháo bỏ mũ choàng, lộ ra gương mặt thật.
"Là Dạ Tư Ngạo cùng thập đại hộ pháp của hắn!!!"
"Ma vương! Tại sao hắn lại ở đây?"
"Tại sao đám ma tộc có thể xuất hiện nơi này? Bách chưởng môn, có phải ông nên giải thích cho chúng ta nghe không?"
Bách Tùng lúc này cũng kinh ngạc không kém những người khác, ông ta thì biết chuyện gì để mà giải thích đây?
Lúc này, một người đột ngột đứng ra lớn tiếng: "Lãm Đồ Hinh, ngươi và Nguyên Nhạc đã cấu kết với ma giới từ lúc nào?"
Một câu hỏi này của Bách Lâm đã hoàn toàn trả lời cho tình huống hiện tại.
Hắn ta cũng đang không thể ngờ được việc Lãm Đồ Hinh có liên quan đến ma giới, nhưng việc này chỉ có lợi cho hắn mà thôi!
"Nguyên Nhạc, ngươi đường đường là phong chủ lại có thể đi cấu kết với ma tộc để hãm hại bọn ta! Lương tâm của ngươi vứt cho chó ăn rồi sao?"
"Dạ Tư Ngạo! Ngươi nghĩ sử dụng cách hạ lưu này liền có thể tấn công nhân giới ư? Đừng mơ.
Những đồng môn khác sẽ nhanh chóng trả thù cho bọn ta!"
Có những người trực tiếp ra tay về phía bọn họ, nhưng tất cả chiêu thức đều bị Dạ Tư Ngạo và người của hắn đánh bay.
Nguyên Nhạc không hiểu tại sao Thập Nhất lại muốn đối diện trực tiếp với đám tu sĩ như vậy.
Trong đôi mắt không che giấu nổi sự lo lắng:
"Thập Nhất, chúng ta đã bái đường xong.
Bây giờ có thể lập tức đi về ma giới.
Được không?"
"Không được.
Nguyên Nhạc, ta còn phải tặng quà cho chàng nữa."
Thập Nhất quay ra truyền âm xuống bên dưới, đảm bảo tất cả bọn chúng đều nghe thấy lời