Sau khi Cố Tân Dư tốt nghiệp đại học thì bị điều tới Xưởng cơ khí Số Một của thành phố Giang Châu làm nhân viên kỹ thuật.
Anh mới hai mươi bốn tuổi nhưng đã là công nhân cấp tám.
Lương mỗi tháng là một trăm năm mươi đồng.
Cha mẹ anh đã mất từ lâu, người thân nhất của anh chính là bà ngoại ở mương Đinh Gia, người chú Cố Ái Quốc đang đi lính và ân sư Mãn Kỳ Chí. Trước khi bị đày đi, Mãn Kỳ Chí đã hứa với Cố Tân Dư, ông ấy sẽ cố gắng sống thật tốt, bảo Cố Tân Dư hãy yên tâm. Nhưng sao anh lại không lo được chứ? Cố Tân Dư đã liên hệ với rất nhiều người, chạy đôn chạy đáo nhưng vẫn không thay đổi được quyết định đi đày của Mãn Kỳ Chí.
Cuối cùng anh cố gắng xoay sở nên Mãn Kỳ Chí mới bị đày tới chỗ có thể nói là cũng không quá cực khổ.
Ngoài ra anh còn nhờ người giúp đỡ chăm sóc Mãn Kỳ Chí. Trong khoảng thời gian này tâm trạng của Cố Tân Dư rất tệ. Cố Tân Dư vô thức sờ tới sờ lui lên hòn đá, đột nhiên một màn hình xuất hiện trên không, điều đáng kinh ngạc là Cố Tân Dư không hề sợ hãi.Ngay sau đó, một giọng nói điện tử lóe lên: "Xin chào ký chủ, đây là hệ thống vấn đáp Vạn Giới.
Hệ thống phát hiện được ngài có một cơ hỏi đặt câu hỏi.
Xin vui lòng đặt câu hỏi và phần thưởng.
Số dư của tiền vấn đáp là năm mươi đồng.""Hệ thống hỏi đáp sao.
.
." Giọng của Cố Tân Dư vừa ấm áp lại vừa trầm thấp. Sau khi Lý Văn Kiều trồng lúa trong không gian xong, cô nghỉ ngơi một hồi rồi bước vào phòng hệ thống.Cô lướt qua một câu hỏi mới nhưng chưa kịp đọc câu hỏi thì đã thấy phần thưởng câu hỏi đáp năm mươi đồng và một cây bút máy.Lý Văn Kiều che miệng hét lên.
Một câu hỏi năm mươi đồng vấn đáp! Người đặt câu hỏi hôm nay đúng là thần bảo hộ của Lý Văn Kiều mà! Lý Văn Kiều lập tức nhìn câu hỏi, xắn tay áo chuẩn bị trả lời."Hôm nay bạn có vui không?” (Đề nghị trả lời có chất lượng, cao nhất có thể đạt được một cây bút máy và năm mươi đồng vấn đáp.)Lý Văn Kiều nhìn thấy câu hỏi này, không cần suy nghĩ đã trả lời ngay: "Hôm nay tôi rất vui! Bởi vì buổi trưa được ăn thịt kho tàu béo ngậy, bóng mỡ lại thơm phưng phức.
Vừa vào miệng đã tan, ngon không sao tả nổi.
Gần đây tôi đang thiếu năm mươi đồng vấn đáp.
Mà câu hỏi của bạn vừa vặn là năm mươi đồng.
Bạn thấy có trùng hợp không? Đối với tôi sự xuất hiện của bạn chẳng khác