Hạ Tịch ngã vào trong lòng Tần Việt, toàn thân xương cốt đều không còn chút sức lực nào, nếu không phải eo cậu bị cánh tay nam chính giữ lại, chắc chắn đã ngất đi từ đời nào rồi.
Tần Việt vội vàng tạm biệt Hạ Tinh Dã, cũng không màng ánh mắt của đám người kia, vòng tay qua đầu gối Hạ Tịch, bế cậu lên theo kiểu công chúa, đi thẳng ra bên ngoài.
Nửa lạng thịt cũng không có, sao lại gầy thành như vậy?
Bởi vì đang say rượu nên Hạ Tịch rất yên tĩnh, ngoan ngoãn nằm trong lòng Tần Việt, nhiều lúc còn vô thức rúc vào bên trong tìm hơi ấm.
Mềm mềm dính dính, hệt như đang làm nũng với bạn trai.
Một nhát trúng hồng tâm.
Đáng yêu chết mất!
Tần Việt ho nhẹ một tiếng, thu hồi lại ánh mắt muốn cắn con nhà người ta một cái, nhìn thẳng về phía trước, lần này hắn chỉ là theo phép lịch sự thôi, Hạ Tịch thay hắn uống rượu, hắn đưa cậu về nhà, đây chính là trách nhiệm của một người đàn ông, chắc chắn không phải vì nguyên nhân khác.
Hắn nghĩ nghĩ một lúc, lại dùng lực lên cánh tay, đem Hạ Tịch ôm chặt hơn nữa.
"Là cậu kêu xe?" Tài xế đã chờ sẵn ở ngoài cửa, liếc mắt đã thấy một thanh niên 'mặc áo gió màu đen, dáng người cao cao, trông đẹp trai' chỉ khác mỗi một điều là người này không có say khướt, cũng không có bế một cậu con trai khác.
"Vâng." Tần Việt nói: "Phiền chú đổi địa chỉ."
Hắn nghĩ, quyết định báo tên đường nhà Hạ Tịch.
Thực ra hắn định tha Hạ Tịch về ổ của mình, nhưng cũng không biết cậu có bị lạ giường hay không, nhỡ đâu nửa đêm tỉnh lại thì rất phiền, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn chọn phương án đem cậu về nơi quen thuộc.
Cho đến khi ngồi vào trong xe hắn mới buông Hạ Tịch ra, hiện tại cậu đã bất tỉnh nhân sự, phía sau xe lại vô cùng chật chội, căn bản không có cách nào duỗi chân cho thoải mái, Hạ Tịch bắt buộc phải ngồi theo một tư thế vặn vẹo, đầu cúi xuống dưới.
Tần Việt vừa buông lỏng tay, Hạ Tịch liền kêu lên một tiếng, đầu đụng phải thành ghế.
'Bộp'
Tần Việt: !!!
Đúng là khiến người ta không bớt lo!
Kể cả khi vừa chịu đau, Hạ Tịch cũng không mở nổi mắt, chỉ 'hừ hừ' hai tiếng mang theo giọng mũi, giống như vừa phải chịu oan ức.
Tần Việt duỗi tay ôm lấy đầu cậu, kiểm tra nhẹ nhàng một lần, sau đó xoa xoa, rồi cuối cùng đặt lên vai mình.
Cho cậu được lợi một lần!
Tần Việt nghiêng đầu, cảm nhận được trọng lượng rơi trên vai, mặt nóng lên. Kỳ lạ, rõ ràng Hạ Tịch mới là người uống rượu, sao người đỏ mặt lại là hắn?
Sợ Hạ Tịch dựa không thoải mái, Tần Việt gồng mình cho cứng,