Edit: Aly
Nghe những lời của Tu Đình Vân, Quan Khê trở nên ngại ngùng, lên tiếng trả lời cho có lệ: "Ồ!" Sau đó, cúi đầu cắn ống hút, nhấp một ngụm trà trái cây để che đi khuôn mặt nóng bừng của mình.
Alpha này nghiêm trang mê hoặc người khác, hừ!
Sau khi ăn xong, cả ba cùng nghỉ ngơi một lúc rồi mới rời khách sạn.
Quan Khê mang theo Đồng Nhiễm ngồi xe trở lại trường, Tu Đình Vân sau khi đợi hai người lên xe, hắn quay lại đường Tinh Hành, tiếp tục mua những món đồ có khả năng cần trong diễn tập Hối Xuyên Tinh.
Vào một ngày sau giờ ngọ.
Tu Đình Vân đang tìm hiểu tin tức về dị thú của tinh tế trong ký túc xá của mình, nhân tiện kiểm tra một chút xem tin tức mà hắn gửi cho Quan Khê, đối phương đã xem chưa.
187 nhìn bộ dáng ngo ngoe rục rịch của hắn, mỗi chữ đánh ra đều mang theo vui sướng: Ký chủ rất sốt ruột nga! Hắc hắc hắc, nhưng ngươi gửi một quyển danh sách dị thú bách khoa toàn thư cho Khê Khê, là có ý gì? Khê Khê không thích xem những thứ này!
Tu Đình Vân: Đừng dùng trình độ mù chữ của ngươi để đi phỏng đoán Khê Khê.
187: So với ngươi thì ta hiểu rõ Omega hơn, cái này gọi là cùng nhau tán gẫu, ngươi nhìn xem buổi sáng ngươi đã sớm hỏi thăm! Ôi trời, đây là thủ đoạn trò truyện của thế kỷ 21 trên trái đất!
Tu Đình Vân ngứa tay muốn đánh 187.
Gần đây, hệ thống trừ bỏ nói chuyện cùng hắn thì vẫn chưa cho các loại bàn tay vàng mà thái độ còn đặt mũi lên trên đầu.
Cảm giác được nguy hiểm, 187 trong nháy mắt, đóng pop-up, lanh lẹ mà trốn đi.
Quên đi, thay vì so đo với một mạch não nhị phân không có sinh mệnh, Tu Đình Vân tiếp tục lật lại bách khoa toàn thư về dị thú, chờ câu trả lời của Khê Khê.
Lúc này, cửa ký túc xá loảng xoảng mở ra, Hứa Chấn Lâm không muốn về nhà để bị quản thúc, đã lựa chọn tiếp tục ở lại trường học, lúc này Hứa Chấn Lâm hoảng loạn chạy tới, hai tay ấn vào mép bàn của Tu Đình Vân, nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ mặt không thể tưởng tượng được.
"Làm sao vậy? Đột nhiên phát hiện ra Vân ca đã trở nên đẹp trai?" Hắn lên tiếng trêu chọc.
Hứa Chấn Lâm rất phối hợp, giọng điệu và biểu cảm khoa trương: "Cái kia, cậu không chỉ đẹp trai, mà đệ nhất giáo thảo của Học viện quân sự trung ương, chính là Vân ca!" Còn không quên giơ ngón tay cái lên cho hắn.
"Được rồi, biết sự ngưỡng mộ của cậu dành cho ca.
Qua!" Tu Đình Vân ngăn lại màn trình diễn kém cỏi của anh.
"Ca, cậu thật sự là ca! Hiện tại đại danh của cậu đã truyền khắp học viện và diễn đàn trên Mộng võng.
Thành tích mô phỏng chiến đấu cá nhân, chỉ dùng 51 phút, đạt được 95 điểm! Cậu là thần a!" A Lâm bộc lộ sự hưng phấn ra ngoài, quơ chân múa tay bùm bùm nói chuyện không ngừng.
Tu Đình Vân thuần thục mà nhéo hai cánh môi của tiểu A Lâm để anh không thể tiếp tục thổi phòng, "Không phải tôi đã nói với cậu rồi sao?"
Tiểu A Lâm nắm lấy cổ tay của Tu Đình Vân, cứu lấy môi của bản thân: "Lúc đó tôi chỉ nghe lời cậu nói, không có thực sự cảm nhận được điều đó.
Bây giờ, nhìn thấy kết quả chữ đen nền trắng được công bố trên diễn đàn của trường, sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến vậy!"
Nhìn Tu Đình Vân vẫn bình tĩnh lật giở trang sách, Hứa Chấn Lâm nhịn không được, kéo cái ghế xoay một bên tới, ngồi xuống: "Vân ca, đại ca, hiện tại đại danh của cậu đã vang vọng cả năm cấp, không đúng, từ năm nhất đến năm bảy, đều đã biết truyền thuyết về cậu, nói cậu quá trâu bò!"
Tu Đình Vân nga một tiếng.
Lúc này, trong đầu não có một tin nhắn đến từ Khê Khê, hắn vội vàng click vào xem.
【?? 】
【Khủng long.jpg Thanh lọc một chút đôi mắt của anh đã bị ô nhiễm bởi dị thú】
Tu Đình Vân nhìn thấy tin nhắn trả lời, trên khuôn mặt của hắn hiện lên một nụ cười.
Dị thú của tinh tế có lẽ bị nhiễm phóng xạ quá nhiều, hình thù kỳ quái thật sự rất cay mắt.
Hứa Chấn Lâm thấy toàn bộ quá trình hắn nhìn chằm chằm vào đầu não mỉm cười, nghi hoặc: "Đình Vân, cậu trúng tà sao?"
"Đừng quấy rầy tôi nói chuyện phiếm, nghe lời, đi học đi!"
A Lâm thoái thác, "Tu Đình Vân, cậu có chịu mang theo tôi tìm tiểu O không, mau giao ảnh ra, tha cho cậu không chết!"
【 Rất đáng yêu! So với dị thú bên ngoài đẹp hơn một trăm lần! 】
Sau khi trả lời tin nhắn của Khê Khê, Tu Đình Vân đã chú ý đến cậu tiểu đệ ngốc nghếch này: "Trước mắt là bí mật, hiểu không?"
"Hừ.
Mới năm nhất mà tình yêu và sự nghiệp đều thu hoạch xong!" Đánh vỡ bí mật, tiểu A Lâm ở một bên chua chua mà nói thầm.
Người so với người, tức chết người.
"Hâm mộ không?" Tu Đình Vân tiếp tục thêm chanh.
"Hâm mộ!"
"Hâm mộ thì còn không mau đi học tập, mỗi ngày chỉ biết ăn nhậu chơi bời." Tu Đình Vân vươn tay ấn tiểu A Lâm đến ngồi trước bàn học, mở ra lý thuyết chiến đấu cho anh, "Học cho tốt, chờ lát nữa tôi kiểm tra."
"Học, tôi nhất định sẽ học." Hứa Chấn Lâm ngồi xuống lật vài trang, rồi lại bắt đầu lầm bầm lầu bầu với chính mình, "Không được, hiện tại mình phải lên Mộng võng khoe khoang một chút.
Lão đại là bạn cùng phòng của mình! Bỏ lỡ ngôi làng này, sẽ không còn cửa hàng như vậy nữa."
Tu Đình Vân bất đắc dĩ lắc đầu,s tính cách như một con khỉ.
Khi nào mới có thể ổn định hạ quyết tâm học tập.
Hắn cũng dứt khoát mở ra diễn đàn của trường, để xem thành tích được tiết lộ như thế nào.
Hóa ra là một vị giáo viên đã lên tiếng trên diễn đàn, nói sinh viên năm nhất năm nay có một thiên tài hoàn thành khảo hạch cá nhân trong vòng một giờ.
Sau đó để cho mọi người đào sâu, tất cả tân sinh hạng nhất đều xuất hiện ở khu bình luận.
Trong số đó, hắn và một bạn học khác An Nạp Hiến là được suy đoán nhiều nhất.
Khi giáo viên nhìn vào khu bình luận đang cãi nhau, liền nhấn thích xuống một bình luận suy đoán về thành tích và thời gian hoàn thành của Tu Đình Vân.
Diễn đàn của trường lần thứ hai nổ tung.
Bây giờ thông tin về bản thân được truyền đi điên cuồng trên diễn đàn của trường, Tu Đình Vân nhìn những bức ảnh ngày đầu nhập học của nguyên chủ được lan truyền trên mạng, nên nói không hổ là trường quân đội, một đám đều thích đào tin tức.
Qua mấy ngày, đến ngày xuất phát đi Hối Xuyên Tinh.
Tu Đình Vân dựa theo thông báo đi đến trước cổng trường tập hợp.
Khi đến nơi, mọi người đã tụ tập thành từng tốp hai tốp ba đứng trước cổng.
Tiêu Dương thấy Tu Đình Vân đến, nhiệt tình vẫy tay: "Đình Vân, bên này!"
Tu Đình Vân bước tới, nhìn xung quanh đánh giá, dò hỏi: "Thành Tố học trưởng năm hai không đi sao?"
Tiêu Dương đến gần, nhỏ giọng đáp lại: "Thành Tố là tiểu thiếu gia của quân đoàn số 1.
Nghe nói gia đình cậu ấy đích thân sắp xếp tập trận mùa hè, cho nên cậu ấy sẽ không tham gia vào tổ chức của trường chúng ta! "
Tu Đình Vân tỏ vẻ đã hiểu, Thành Tố thực