Xuyên Thành Cô Vợ Trước Cực Phẩm Của Nam Chính

Chương 12


trước sau


Edit: Ahn

Beta: wlft

Hứa Ngạn Văn khẽ nói, mi mắt hơi giật giật. Anh nhìn về phía Tề Giai Duyệt. Tề Giai Duyệt hiện tại khuôn mặt tràn đầy bi thương cùng ủy khuất, hiển nhiên cô không làm sai.

Hứa Ngạn Văn vội vàng trở về bàn ăn, trong lòng cảm thấy có lỗi vì mấy trò đùa của mấy tên kia, "Em đừng nghe bọn nó nói bừa, bọn nhóc thối nói loạn thôi."

Tiết Giai Duyệt chớp chớp mắt, nếu là nguyên chủ nghe được mấy lời trào phúng kia hẳn sẽ rất khổ sở. Nhưng mà... hiện tại cô không phải cô ấy. Mà với Tề Giai Duyệt, mấy lời đó không đến mức cô phải để tâm, cũng không có gì phải cảm thấy đặc biệt cả. Cơm cũng đã nấu xong, không phải nói không ngon là không ngon, nhìn đống đồ ăn trên bàn là biết.
1

Cô nhìn Hứa Ngạn Văn, hơi hơi mỉm cười, bâng quơ nói: "Không sao, em không nghe thấy gì."

Hứa Ngạn Văn: "......"

"Ăn cơm thôi." Tiết Giai Duyệt cầm đũa bình tĩnh nói.

Hứa Ngạn Văn nhìn Tiết Giai Duyệt vẻ mặt bình tĩnh ăn cơm ăn canh, giống như thật sự đối chuyện vừa rồi một chút cũng không để trong lòng.

Cô bình tĩnh, nhưng thế này cũng quá bình tĩnh rồi. Cái này cùng dáng vẻ khi trước so sánh, quả thật khác xa nhau.

Ánh mắt Hứa Ngạn Văn trở nên sâu thẳm, kéo ghế ngồi xuống tiếp tục ăn cơm. Rõ ràng đồ ăn không đổi, nhưng nhai ở trong miệng không cảm nhận được mùi vị gì.

Hứa Ngạn Văn không ăn ở nhà suốt mấy hôm nay, công việc gần đây rất nhiều. Anh đi làm khi Tiết Giai Duyệt chưa ngủ dậy, đến khi Tiết Giai Duyệt ngủ lăn quay rồi, hắn còn chưa trở về.

Tiết Giai Duyệt cũng không hỏi xem Hứa Ngạn Văn có thật sự bận hay không. Dù sao hắn không về nhà thì cô sống cuộc sống một mình càng thoải mái. Mỗi ngày ở nhà vẽ bản thiết kế, xem phim dài tập, chơi game chán thì dạo phố, ngày tháng cứ êm đềm trôi qua.

Hôm nay Hứa Ngạn Văn ở văn phòng xử lý văn kiện thì Chu Thần Quang tới. Cậu ta vui mừng báo cho Hứa Ngạn Văn tiến độ của dự án mới.

"Hạng mục đang tiến triển rất thuận lợi, khả năng tháng sau sẽ hoàn thành."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói đến thành tích của dự án, Chu Thành Quang mặt mày rạng rỡ, hớn hở, vui tươi.

Hứa Ngạn Văn nhìn Chu Thần Quang một lượt, đối với hiệu suất làm việc của cậu ta có thể yên tâm, thành tích cũng không tồi.

"Cậu làm cũng khá đấy."

Khó mà được Hứa Ngạn Văn mở miệng khen ngợi, Chu Thần Quang thật cao hứng. Nhìn thấy bây giờ tâm tình của ông sếp này cũng rất tốt, cậu nhân cơ hội này tò mò hỏi:

"Hứa ca, nói thật, tôi rất tò mò, Giai Duyệt nấu ăn thật sự ngon sao?"

Hứa Ngạn Văn lạnh lùng liếc cậu ta một cái.

Chu Thần Quang thấy ánh mắt hắn tự nhiên không đúng, vội vàng ha hả đánh trống lảng:

"Tôi đây là trời sinh tò mò, tò mò nên hỏi chút thôi."

Cái tên này cũng lật mặt nhanh quá! Một ngày không mắng sẽ bị ngứa mồm!

"Nợ nần hồi trước giữa chúng ta vẫn chưa giải quyết xong," Hứa Ngạn Văn sau cặp kính không gọng hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm Chu Thừa Quang đầy ác ý, "Cậu muốn đi Châu Phi khai thác mỏ sao?"

Lão đại quả nhiên khiến người ta rét buốt tâm hồn. Chu Thành Quang không khỏi run rẩy, vội vàng nói:

"Tôi không có! Tôi không muốn! Tôi sai rồi!"

"Cút." Hứa Ngạn Văn ném văn kiện cho cậu, không lưu tình mà đuổi người.

Chu Thần Quang cuống quýt ôm văn kiện hạng mục, một giây cũng không lề mề, thiếu điều mọc cánh bay khỏi phòng.

Trở về chỗ ngồi của mình, Chu Thần Quang càng nghĩ càng ủy khuất. Hứa ca của bọn họ thay đổi rồi, thật sự thay đổi rồi!

Chu Thần Quang mở WeChat vào trong nhóm bán thảm cho bản thân.

Ánh bình minh: @mọi người. Tôi thật ủy khuất, quá ủy khuất, vô cùng ủy khuất mà [khóc lớn.jpg]

Tiểu Triết: Có zụ gì?

Ánh bình minh: Hứa ca không phải Hứa ca trước kia!

Đường Dật Xuyên:???

Ngô Đồng: Nói mê sảng gì vậy?

Ánh bình minh: Trước kia Hứa ca thật tốt. Dù mặt lạnh vẫn quan tâm chúng ta, chiếu cố chúng ta. Hiện tại hắn thay lòng đổi dạ rồi, không còn là Hứa ca ngày hôm qua nữa. Trong lòng Hứa ca có người khác, vừa rồi còn kêu ta cút!

Tiểu Triết:......

Đường Dật Xuyên:......

Ngô Đồng:......

Giây tiếp theo màn hình hiện một dòng chữ xám nho nhỏ:

Ánh Bình Minh bị Hứa Ngạn Văn kick khỏi nhóm.
1

Lại thêm một lúc sau sau nữa, trong nhóm không hẹn cùng nhau nhắn:

Tiểu Triết: Ha ha ha ha ha!

Đường Dật Xuyên: 233333


Ngô Đồng: [Vừa cười vừa khóc.jpg]

Chu Thần Quang - kẻ vừa bị đá khỏi nhóm chat, nhìn chằm chằm vào điện thoại trên tay một lúc lâu mới thức được sai lầm của bản thân, vội vàng nhắn riêng cho Hứa Ngạn Văn:

Ánh bình minh: Đại ca, em sai rồi [ôm đùi khóc lớn.jpg]

Hứa Ngạn Văn cao lãnh: C-Ú-T. Cút!



Buổi chiều trà thời gian, Lâm Đạt tự mình chuẩn bị một ít bánh kem mousse đem tới cho mọi người cùng ăn. Đây là cô ở nhà tự học, sau khi thất bại 1000 lần thì cũng có được thành quả.

Trần Hiểu Mai - bạn thân cô nàng vừa ăn khí thế khen, khen tới độ nói bánh này ăn ngon miệng cực kỳ, so bên ngoài tiệm bánh ngọt bán ăn ngon hơn.

Các đồng nghiệp trong văn phòng không thể không khen bánh ngon, còn không quên mà khen cô nàng khéo léo.

"Lâm Đạt thật khéo tay nha, bánh mousse này ăn cũng ngon quá."

"Làm thế nào mà cô làm được cái bánh này vậy? Quá ngon rồi!!!!"

"Hay mở một quán ăn online đi cưng, đảm bảo ngày nào cũng có đơn luôn.?

"Đăng quảng cáo trên X Sound một cái đi, khéo lại bạo đó hahaa.."

Lâm Đạt cười khiêm tốn, "Mình cũng chỉ tùy tiện làm một cái thôi, không đến mức vậy đâu. Lần sau mọi người còn muốn ăn, mình sẽ làm thêm nhiều loại."

"Lâm Đạt, lần sau sẽ làm món gì?"

"Pudding dâu, bánh quy bơ, sầu riêng hộp..."

"Oa, Lâm Đạt lợi hại! Có thể làm nhiều món ngon như vậy, quá trâu bò!"

Nghe đồng nghiệp khích lệ, Lâm Đạt trong lòng nở hoa, càng nghe càng thấy bản thân quá thiên phú, cũng cảm nhận được sự yêu quý của mọi người. Tuy rằng mấy món mới kia chưa biết làm, nhưng cô có thể học. Học mấy trăm lần cũng được, đến khi ngon thì mang tới cho mọi người.

Lâm Đạt tâm trạng vui vẻ cầm hộp bánh kem mousse còn lại, pha thêm một ly cà phê, đi tới văn phòng Hứa Ngạn Văn gõ cửa.

Hứa Ngạn Văn vừa kết thúc buổi hội nghị qua video, đóng lại máy tính trả lời, "Mời vào."

Lâm Đạt vặn tay nắm cửa, bưng cà phê cùng bánh đi vào. Miệng nở nụ cười dịu dàng:

"Hứa tổng làm việc vất vả rồi, nghỉ ngơi dùng trà chiều một lát."

Đôi mắt sau cặp kính lạnh nhạt, Hứa Ngạn Văn dựa lưng vào ghế, nhàn nhạt nói:

"Tôi nhớ rõ tôi hình như không gọi trà chiều."

Không nghĩ tới Hứa Ngạn Văn

sẽ nói như vậy, nụ cười trên mặt Lâm Đạt cứng lại, ngập ngừng mãi mới trả lởi:

"Em thấy Hứa tổng làm việc cũng quá vất vả. Thật ra anh không cần ép bản thân như vậy, uống một tách trà, ăn đồ ngọt, thả lỏng bản thân một chút. Dù sao thân thể mới là quan trọng nhất."

Hứa Ngạn Văn nhàn nhạt mà "Ồ" một tiếng, ánh mắt lãnh đạm nhìn cô, không đồng ý cũng không từ chối.

Lâm Đạt thấy hắn nhìn chăm chú, cảm thấy hẳn là có hy vọng, tiếp tục trình bày: "Bánh kem là em tự mình làm, không thể mua được ở tiệm bánh bên ngoài. Mọi người đều nói ăn rất ngon, Hứa tổng nếm thử xem."

Khóe miệng Hứa Ngạn Văn giật giật, đối với Lâm Đạt đang tràn ngập chờ mong vui sướng, không chút lưu tình: "Ngại quá, tôi không thích ăn đồ ngọt."

Tay Lâm Đạt đang bưng cà phê cùng bánh trở nên cứng đờ, còn thiếu chút nữa là làm đổ cà phê ra bàn.

Hứa Ngạn Văn giơ cổ tay lên xem giờ, sau đó lạnh nhạt nói:

"Thật ngại, tôi có việc phải đi ngay, cà phê này không uống được."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Lâm Đạt trúng liên hoàn cự tuyệt: "......"
1

Hứa Ngạn Văn cầm điện thoại cùng chìa khóa xe, vòng qua bàn làm việc đi ra ngoài.

Lâm Đạt tự nhiên cũng không thể ở lại phòng của hắn, chỉ có thể đi sau Hứa Ngạn Văn ra khỏi phòng. Cà phê với bánh cô ta làm đem đi thế nào đem về thế đó, không sứt sẹo hao tổn một miếng nào.

Một đồng nghiệp lúc trước thấy Lâm Đạt bưng trà bánh đến văn phòng của sếp, giờ lại thấy cô ta mang cà phê và bánh mousse còn nguyên vẹn trở về, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sau đó vị đồng nghiệp này nhìn người khác gặp họa liền vui sướng lén lút nhắn vào trong group chat:【 Hahaha, thư ký mới của công ty chúng ta thật sự cảm thấy bản thân xinh đẹp như tiên nữ, không có việc gì làm liền đi tìm Hứa tổng sao? Cô ta nghĩ Hứa tổng là loại người nào? Cô ta muốn là có thể thân thiết hả?】

Lập tức liền có người trả lời:【Có chuyện gì? Sao lại thế này rồi? Chân chó hóng chuyện, nhanh kể rõ】

Đồng sự liền rep ngay:【 Hôm nay Lâm Đạt làm đồ ngọt đem tới công ty mời mọi người cùng ăn. Vốn dĩ cũng không có gì, mọi người đều cảm thấy không tệ lắm, hương vị cũng có thể chấp nhận đi, nên ai cũng khen cô ta làm tốt lắm. Ai dè cô ta cho là thật, lại tự mình đa tình đem vào mời Hứa tổng, kết quả Hứa tổng không cần! Hahahaha】

【 Hahahaha, cười chết mị! Hứa tổng có thân phận thế nào, cô ta còn cho rằng dựa vào cái bánh mà cưa đổ được?】

【 Đúng vậy, đúng vậy! Thế này cũng quá hề rồi.】

【 Cô nàng với Hứa tổng học cùng trường đại học. Giảng viên của hai người là chú cô ta, cô nàng dựa cái này quan hệ này mà vào công ty, làm sao có thể giống chúng ta được. 】

【23333, chú thôi có phải bố đâu. Nhà Lâm Đạt điều kiện cũng bình thường.】

【 Cậu không thấy cái váy cô ta mặc à, giá khá cao đấy. 】

【 Dùng Alipay trả trước để mua thôi. Muốn giả làm người có tiền gì chứ. 】

【 Làm sao cậu biết? 】

【Lần trước vô tình nghe thấy được.】

Group chat thảo luận đến sôi nổi, đem hành động của Lâm Đạt trào phúng không ngừng nghỉ.



Tiết Giai Duyệt ở nhà mấy ngày liên tiếp để thiết kế bản thảo, thành quả cũng không tệ lắm. Chủ yếu là không ai cho ý kiến, cô chỉ có thể vẽ theo trí tưởng tượng của bản thân, cũng không biết có phù hợp với phong cách dạo này không. Nghĩ một hồi liền nghĩ tới việc chờ Hứa Ngạn Văn trở lại, đi tìm hắn xin ý kiến.

Trong lúc nấu cơm tối, Tiết Giai Duyệt cho rằng tối nay vẫn chỉ có một mình cô ăn, cho nên không cần bày vẽ ra làm gì. Rang cơm với trứng, lại nấu thêm một bát canh rong biển là được.

Đặt cơm lên bàn, Tiết Giai Duyệt mới vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm thì thấy Hứa Ngạn Văn ở cửa.

Tiết Giai Duyệt không nghĩ là hắn về, buông đũa trong tay xuống, "Anh đã ăn tối chưa?"

Hứa Ngạn Văn ở cửa đổi giày xong đi vào liền nhìn thấy trước mặt cô là cơm chiên trứng. Trứng chiên vàng óng ả được bọc lấy từng hạt cơm trắng, bên trên còn rắc hành lá, ngửi mùi đã thấy ngon. Hắn nuốt nước bọt, tỉnh bơ, "Chưa."

Chà, tổng giám đốc giờ này còn chưa ăn tối. Tiết Giai Duyệt cũng không thể mặc kệ hắn được. Tốt xấu gì mấy ngày trước hắn vừa mới cho cô tiền tiêu vặt, mỗi tháng cũng đưa phí sinh hoạt đầy đủ. Nghĩ đến đây, Tiết Giai Duyệt liền đi vào trong làm thêm một phần cơm cho hắn.

Nhưng cơm cô nấu cũng không miễn phí, tiền trao thì cháo múc!

Tác giả muốn nói: Hôm nay lọt top~ Ta quyết định chọn 20 bạn phía dưới bình luận để phát lì xì!!!!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện