Cho nên, nghe thấy lời của Triệu thị, sắc mặt của Hạ Đại Sơn ngày càng âm u.
Ngay lập tức hiểu rõ Tiểu Yên Nhiên không hề nói dối, là lúc nãy hắn lo lắng cho Triệu thị, bị Triệu thị lừa rồi!“Tiện phụ nhà ngươi, còn muốn lừa ai!”Hạ Đại Sơn hổn hển, chỉ vào Triệu thị mắng: “Ta thấy ngươi chỉ nghĩ đại muội không ở đây, mang đứa trẻ đi bán! Không phải nói với ngươi rồi sao, đại muội nói không bán là không bán, rốt cuộc ngươi bị con quỷ nào mê hoặc, nhất định phải chống đối đại muội!”Triệu thị bị hắn ta mắng, trở nên ngơ ngác.
Đợi đến khi phản ứng lại, cả người đã bị Hạ Đại Sơn vác lên trên vai, làm cho nàng ta xém nôn ra, trong đầu ong ong ong, chỉ nghe thấy Hạ Đại Sơn nói với Hạ Du Du: “Đại muội, chuyện hôm nay là lỗi của đại tẩu muội , trở về xem ta xử lý như thế nào! Xử lý xong sẽ kêu nàng ta qua đây xin lỗi muội và hai đứa trẻ!”Nói xong, Hạ Đại Sơn vác người nhanh chóng chạy đi!Tại sao phải chạy?Bởi vì hắn ta cảm thấy mất mặt!Cảm thấy mất mặt vì hành động trộm trẻ của Triệu thị!Không muốn bị vây quanh nữa, chỉ có thể tóm thê tử về nhà xử lý ổn thỏa rồi mới thả ra!Các thôn dân thấy Hạ Đại Sơn mắng mỏ Triệu thị một trận rồi vác người về nhà, còn có gì không