CHƯƠNG 12
Bàn làm việc trong phòng ngủ của cô hơi nhỏ cho hai người, vì vậy việc dạy kèm được bố trí trong phòng làm việc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người ngồi cạnh nhau sau chiếc bàn lớn, Thẩm Mộc Bạch liếc nhìn sách giáo khoa Toán cao cấp trải trên bàn, thản nhiên hỏi: "Chỗ nào không hiểu?"
“Tôi đều không hiểu gì cả.” Du Du xấu hổ nhìn anh rồi nhìn chằm chằm vào sách giáo khoa, “Một chữ cũng không hiểu.”
Anh thắc mắc phải chăng cô bé mua xong quyển sách mà chưa có thời gian đọc hay không. Có lý do gì với kết quả thi vào Đại học Yến Thành của cô lại không thể tự ôn trước môn Toán cao cấp.
"Lần sau, cần xem trước bài tập của mình, tôi sẽ cho cô bài tập về nhà. Những gì đã dạy hôm nay phải được ôn tập lại bằng cách làm bài tập và cần phải xem trước bài cho buổi học kế tiêp.”
Nguyễn Du Du biết rằng biểu hiện của mình quá tệ, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, cúi đầu lẩm bẩm: "Tôi biết rồi."
Cô bé xấu hổ đến mức không dám ngước lên nhìn, Thẩm Mộc Bạch chỉ có thể thấy đỉnh đầu cô. Anh nóng lòng bắt đầu buổi học, cô tắm xong tóc còn chưa kịp khô, trên đỉnh đầu vẫn còn hơi ẩm.
Dù sao cũng là buổi học đầu tiên, cho nên Thẩm Mộc Bạch không có ý định quá khắt khe, "Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi."
Nói một hồi, anh quay sang hỏi: "Cô nghe có hiểu không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ngơ ngác mở to hai mắt, vươn ngón tay mềm mại ra, do dự chỉ vào một hàng, "Làm sao lại có được kết quả này?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Mộc Bạch sửng sốt một chút, trong đôi mắt ấy lóe lên một tia nghi hoặc, anh viết công thức lên tờ giấy trắng đã chuẩn bị trước, "Nó được tạo ra bằng công thức này, còn nhớ công thức này không?"
Cô nhìn chằm chằm công thức hồi lâu, chữ của anh rất đẹp, cương nhu hài hòa, dứt khoát, đáng tiếc cô không biết chuỗi ký hiệu và con số có ý nghĩa gì.
Đối mặt với ánh mắt dò hỏi của anh, cô xấu hổ đến mức đỏ mặt tía tai, cắn chặt môi và lắc lắc đầu.
"Không sao, tôi sẽ cho giải thích công thức này là gì. Công thức này thường được sử dụng, vì vậy cô phải ghi nhớ nó." Sau khi giải thích xong công thức, anh giảng lại đoạn vừa rồi và lần này Nguyễn Du Du đã hiểu ra.
“A, tôi đang nói tại sao lại khó hiểu như vậy. Hóa ra là thiếu mất công thức này. Với công thức này thì tôi có thể hiểu được!” Nguyễn Du Du đột nhiên lĩnh ngộ ra, hai mắt sáng lên hưng phấn.
"Thật tuyệt, anh Thẩm, anh thật tuyệt vời, tôi có thể hiểu được môn Toán cao cấp! Vượt ải môn này thật sự có hi vọng rồi!" Cô phấn khích nắm lấy cánh tay anh và ngước nhìn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Thẩm Mộc Bạch sắc mặt trở nên lạnh lùng, cong ngón trỏ búng nhẹ lên trán cô, trách mắng, "Tôi đã dạy kèm, nếu còn dám thi trượt nữa thì sẽ xé từng trang sách giáo khoa cho cô ăn bằng hết."
Mặc dù lời nói của anh rất dữ dội nhưng ý nghĩa bộc lộ là anh rất tự tin và tự hào. Nguyễn Du Du cảm thấy thật phấn khích, lần này vận khí của cô thật không tồi, đã tìm được gia sư dạy kèm giỏi như thế.
Bởi vì chỉ có một quyển sách giáo khoa nên buộc lòng hai người tựa đầu vào nhau, cô vừa mới tắm xong, trên người có mùi thơm tươi mát của sữa tắm, hòa với mùi thơm cơ thể nhàn nhạt của một cô gái, như có như không.
Anh khịt khịt mũi, vờ như không có chuyện gì xảy ra và tiếp tục giải thích đoạn tiếp theo.
Lần này, anh đã có kinh nghiệm, khi gặp công thức cấp ba thì dừng lại một lúc, thấy cô bé hơi khó hiểu, anh viết lại công thức, nhẹ giọng hỏi: "Có nhớ công thức này không?"
Nguyễn Du Du vẫn lắc đầu.
Anh giải thích công thức cho cô trước, ngoài mặt anh tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng đã chất chứa đầy nghi ngờ.
Hai công thức sử dụng này đều là nội dung học cấp ba, không phải là kiến thức xa vời không phổ biến, nó là những công thức cơ bản thường được sử dụng.
Nếu cô không nắm được hai công thức này, cô sẽ không thể đạt được điểm số như hiện tại.
Những biểu hiện của cô không phù hợp với những gì anh biết về Nguyễn Du Du.
Trong vòng một giờ, anh đã nói hai nội dung.
Anh đã có hiểu biết rất trực quan về trình độ toán học của Du Du, "Tiến độ không cần quá nhanh và không cần phải hoàn thành toàn bộ phần đầu của Toán cao cấp trước khi bắt đầu nhập học, miễn là cứ duy trì nhịp độ bài giảng trước một bài khi đến lớp là được.”
Nếu là bản thân mình thì anh có thể hoàn thành nó trước khi khai giảng nhưng thật quá viển vông khi đòi hỏi Nguyễn Du Du nhiều như vậy.
Cũng không thể học lại hết môn Toán cấp ba trong một tháng nữa nên chỉ có thể dạy cô những điểm kiến thức cần thiết để cô có thể theo kịp bài giảng trên lớp.
Thẩm Mộc Bạch đưa cho cô một vài câu hỏi bài tập về nhà và giảng tiếp tiếng Anh trong nửa giờ.
Tiếng Anh của cô tốt hơn nhiều so với toán học nhưng phần ngữ pháp hơi rối.
Sau khi buổi bổ túc kéo dài một tiếng rưỡi kết thúc, cô thu dọn đồ đạc và thảo luận với anh, "Anh Thẩm, chúng ta có thể học tiếng Anh trước rồi đến môn toán được không?"
Anh không quan tâm đến thứ tự trước sau nhưng anh vẫn hỏi, "Tại sao?"
Cô mím môi, "Tôi lo rằng sẽ quên môn toán vừa học trong nửa giờ đầu tiên. Nếu môn toán được học ở phía sau thì tôi có thể ghi chú lại kiến thức đã học và nhân cơ hội đó có thể ôn tập lại nhiều lần nữa.”
“Được rồi.” Thẩm Mộc Bạch đồng ý rồi đột nhiên bật cười “Du Du, bùa của em vẽ hiệu nghiệm như thế, tại sao không vẽ bùa mà uống, như vậy thì em có thể tinh thông mọi chuyện rồi?”
Cô nhăn mũi chán nản, "Anh nghĩ tôi không muốn chắc nhưng không có loại bùa để nâng cao chỉ số IQ của mình như thế và thậm chí không có chiếc bùa nào uống vào khiến ta tinh thông hết những kiến thức chưa học.”
……
Nguyễn Du Du đã hiểu được môn Toán cao cấp, cô ghi chép một cách nghiêm túc và xem lại những gì Thẩm Mộc Bạch đã giảng