Lan Ngọc Dung đã trải qua đêm yên tĩnh đầu tiên một mình trong biệt thự.
Tưởng chừng cô sẽ không ngủ được, nhưng sự thật chứng minh, việc có một thần kinh thép và năng lực thích ứng đã giúp cô có một giấc ngủ rất ngon, rất đẹp.
Nếu không phải thai nhi trong bụng làm ầm ĩ, có lẽ cô đã có thể ngủ lâu hơn một chút.
Trên chiếc giường lớn êm ái và mềm mại, người phụ nữ lười biếng mở mắt, ánh nắng ngoài cửa sổ ôn nhu, nhẹ nhàng chiếu vào người cô, phủ lên cô một tầng ánh sáng dịu dàng.
Lan Ngọc Dung nằm một hồi, xoa bụng đứng dậy, đi vào phòng tắm xả nước.
Cô phát hiện ra rằng, từ khi có hai đứa nhỏ trong bụng này, việc cô đi vệ sinh trở nên thường xuyên hơn.
Nhưng cô vẫn cần uống nước, không những vậy còn phải uống nước thường xuyên.
Mùa xuân ở thành phố này rất hanh khô.
Bây giờ là cuối tháng tư, cuối mùa xuân.
Mùa hè sắp đến.
Bản thân Lan Ngọc Dung là một người mạnh mẽ và độc lập, khi đi du học, cô chính là tự mình chăm sóc chính mình, rèn luyện được cho bản thân khả năng nấu nướng khá tốt.
Bây giờ đổi sang một thân xác khác, trái lại không cần lo lắng về vấn đề này.
Rửa mặt xong, cô uống một ly nước ấm, đi dạo nửa giờ trong vườn hoa nhỏ của biệt thự, sau đó bắt đầu làm bữa sáng.
Trước lúc rửa mặt, cô có chút phản ứng của việc mang thai, nôn mửa một hồi, tuy không quá nghiêm trọng nhưng Lan Ngọc Dung vẫn chú ý chọn nguyên liệu nấu ăn mà mình thích.
Không thể để bản thân phải chịu uỷ khuất.
Sau khi ăn sáng, Lan Ngọc Dung tìm một vài cuốn sách hướng dẫn trong thời kỳ mang thai và đặt hàng, rồi bắt đầu tìm kiếm thông tin chi tiết về công ty của mình bằng công cụ tìm kiếm trên điện thoại di động.
Cô thích làm việc tuần tự theo từng bước, hôm qua cô đã biết được thông tin cơ bản của công ty, biết Lâm Nguyệt Chiếu, cũng biết toàn bộ công ty có liên quan đến thiết kế, hôm nay cô định nghiên cứu sâu hơn một chút.
Tên của công ty là "Thiết kế Vĩnh Giai", được chia thành nhiều bộ phận, bao gồm bộ phận thiết kế thời trang, bộ phận thiết kế trang sức, bộ phận thiết kế thương hiệu, bộ phận dịch vụ người mẫu ngôi sao --- không ngờ lại đầy đủ các bộ phận đến thế.
Lan Ngọc Dung cảm thán một tiếng rồi tiếp tục xem xét.
Trước mắt, với bên ngoài, bộ phận dịch vụ người mẫu ngôi sao là bộ phận nổi tiếng nhất của công ty.
Lan Ngọc Dung suy nghĩ một chút thấy cũng phải, dù gì cô ấy cũng là thiên kim đại tiểu thư, bạn chơi cùng cô ấy là con thế hệ giàu có ba đời như Chu Văn Quang, mạng lưới giao tiếp khẳng định tương đối nhiều, việc quen biết các tiểu minh tinh từ các công ty môi giới cũng là điều bình thường.
Ngoài ra, dịch vụ này càng dễ tạo được danh tiếng và lan truyền trong giới, vì vậy, kể từ khi nguyên chủ thành lập công ty cách đây một năm, dịch vụ tạo kiểu cho ngôi sao đã đi vào quỹ đạo ổn định.
Ngược lại bản thân cô thì thiên về thiết kế thời trang, lĩnh vực trang sức và tạo kiểu cho người mẫu ngôi sao cũng có thể xem qua, dù sao nếu không chia nhỏ thì những bộ phận thiết kế này đều có thể hỗ trợ, bổ sung cho nhau.
Lan Ngọc Dung khóa màn hình đặt điện thoại xuống, trong lòng không khỏi cảm khái - tài nguyên tốt như vậy, còn có thể gặp đủ loại sao đẹp trai, nguyên chủ lại cứ sống chết với Giang Hàn Mặc, thật sự...!đúng là nồi tác giả đội lên mà!
Lan Ngọc Dung ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã chín giờ mười lăm.
Cô đến phòng quần áo chọn một bộ hiện tại còn mặc được, chuẩn bị đến công ty khảo sát một chuyến.
Cô gái trong gương có khuôn mặt giống cô gần tám phần, cũng xinh đẹp và trẻ trung hơn chút ít.
Cô chọn một chiếc váy kẻ sọc đen đỏ, dáng suông đơn giản, phối cùng giày, mũ và túi tương ứng, trang điểm nhẹ cho bản thân rồi khoác thêm áo măng tô đi ra ngoài.
Phía đông của cổng biệt thự là ga-ra, Lan Ngọc Dung có bằng lái xe, hồi trước cô cũng có, lái xe ba năm, nên cô quyết định tự mình đi xe đến công ty.
Xe ô tô trong ga-ra cũng rất mang tính khoe khoang, chiếc đỏ, chiếc vàng, còn có một chiếc màu trắng, nhưng cô suy nghĩ trong lòng một chút, rồi chọn chiếc màu đỏ.
- -- Hôm nay là ngày đầu tiên cô thay mặt nguyên chủ, màu đỏ hân hoan, mở cửa đại cát.
Cô tìm thấy địa chỉ công ty trên công cụ tìm kiếm, để nó trong thiết lập chỉ đường, Lan Ngọc Dung lái xe đến công ty.
Trên đường đi, cô lái xe chậm, ổn định.
Dù sao cô cũng là phụ nữ đang mang thai mà.
Khi Lan Ngọc Dung đến khu thương mại CBD nơi đặt trụ sở của công ty, đã gần mười giờ.
Cô điều khiển xe vào bãi đậu, đậu xe, kiểm tra lại lớp trang điểm của mình qua gương chiếu hậu.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Lan Ngọc Dung xuống xe, đi về phía thang máy trong bãi đậu xe.
Ở một dãy xe khác cũng có một chiếc ô tô đang đậu, sau đó một người đàn ông đẹp trai cao lớn bước xuống.
Tóc của anh hơi xoăn, rối như đầu của một chú sư tử nhỏ, anh đặc biệt bôi keo xịt tóc để tạo nếp, nhưng vẫn có hai cọng tóc không an phận mà dựng lên.
Người này chính là Trình Nhất Phàm.
Sau khi xuống xe, anh cũng bước vào thang máy.
Lan Ngọc Dung chậm hơn anh vài bước, ánh mắt cô bất giác rơi vào bên gò má của anh.
Lông mi dày, sống mũi cao, đôi môi ấm áp dịu dàng, độ cong góc cạnh của khuôn mặt cũng vô cùng quyến rũ.
Căn bệnh nghề nghiệp của Lan Ngọc Dung trong việc thiết kế thời trang chính là nhìn thấy trai xinh gái đẹp liền muốn phối cho họ những bộ quần áo phù hợp.
Đôi mắt cô tiếp tục đảo qua đảo lại, bắt đầu quan sát quần áo mà người đàn ông mặc.
Người đàn ông mặc áo khoác màu lông lạc đà, phối với quần ống rộng, giày da đen, chân dài cao ráo, dáng đi có chút lười biếng, nhưng lại có vẻ thản nhiên và ung dung hơn.
Lan Ngọc Dung cười một tiếng, tưởng tượng anh ấy trong bộ vest, hẳn là một kiểu đẹp trai khác đi.
Người đàn ông ấn nút mở thang máy trước, thang máy mở ra, anh bước vào, vừa nhìn thấy Lan Ngọc Dung, anh sững sờ một lúc, sau đó ấn nút mở cửa, chờ cô.
Lan Ngọc Dung định thần lại, thoáng bước nhanh hơn.
Cùng lúc, cô nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông.
- -- Quả nhiên là nam thần.
- -- Còn có một đôi mắt hoa đào!
Lan Ngọc Dung thích nhất là đôi mắt hoa đào, đặc biệt là khi đôi mắt đó cười lên, độ cong của nó rất quyến rũ.
Sau khi vào thang máy, cô tìm vị trí đối diện chéo với người đàn ông, đồng thời tiếp tục ngắm trộm vẻ đẹp qua gương thang máy.
Thưởng thức thưởng