Tác giả: Lam Vũ Nguyệt
Những ngày kế tiếp Kiều Vũ được hưởng đãi ngộ của một "nữ vương" thực thụ.
Ở lớp thì có thầy giáo Lãnh dùng khuôn mặt điển trai mê người và chất giọng trầm khàn có thể khiến người ta mang thai để dạy Kiều Vũ học tập.
Giờ giải lao thì có Lâm Trác Vỹ xung phong làm chân chạy vặt đi mua đồ cho.
Vì Ngô hiệu trưởng cảnh cáo, Kiều Vũ cũng không nghe được lời bàn tán gì về mình ở trong trường học nữa.
Đối với cô, bọn họ muốn chửi hay khinh thường trong lòng thì cũng chẳng sao, chỉ cần trước mặt cô không ho he gì là được.
Kiều Vũ để sách lên bàn, cô đứng dậy nói với anh:
- Tinh Duệ, tớ đi ra ngoài một chút đã.
- Đi đâu cơ? Tớ đi cùng cậu!
Lãnh Tinh Duệ vừa nghe cô nói liền gấp sách đứng lên cùng, thân thể cao lớn đứng sau cô, giống như một kị sĩ bảo vệ "nữ hoàng".
Cô thở dài một hơi, dạo gần đây cho Lãnh Tinh Duệ làm cái đuôi nhỏ luôn chạy ở phía sau nhiều rồi, thành ra bản năng cô cứ muốn làm gì là anh sẽ không chút do dự mà đi theo.
- Kiều Tiểu Vũ, cậu muốn mua gì sao? Để tớ đi cho!
Lâm Trác Vỹ chạy đến, vẻ mặt tự nhiên đợi cô "sai bảo".
Kiều Vũ tránh khỏi hai người, cô bất đắc dĩ nói:
- Tớ đi WC, hai cậu cũng muốn vào cùng hả?
Cô vừa dứt lời, hai chàng trai hóa đá đứng im tại chỗ, một lúc sau khuôn mặt cả hai đều đỏ bừng, đôi tai trắng nõn hồng nhạt như sắp rỉ máu.
Không có tâm tư để ý bọn họ nữa, Kiều Vũ nhanh chóng nói:
- Biết rồi thì ở lại lớp đi, Tinh Duệ cậu nhớ ghi đầy đủ các công thức ra đấy, Trác Vỹ cũng cầm sách lại đây rồi học cùng đi.
Sau đó cô chạy nhanh ra ngoài.
Những học sinh trong lớp im re không dám nói gì, thế nhưng mắt ai cũng lộ ra sự kinh ngạc và ghen ghét ngút trời.
Phải nói từ khi Kiều Vũ xuất hiện, hai nam thần của bọn họ đã bị thay đổi triệt để.
Từng ngày từng giờ, mỗi lúc mỗi khác, đến bây giờ cả hai sắp thành tùy tùng của cô ta luôn rồi!
Bọn họ ghét, bọn họ hận, thế nhưng lại không thể làm gì.
...
Giải quyết nhu cầu xong, Kiều Vũ chậm rãi rửa tay và rửa mặt ở bồn.
Nhìn khuôn mặt hơi búng bính nhưng lại vô cùng mềm mại, trắng nõn ở trong gương, cô cảm thấy rất thỏa mãn.
Kiếp trước dập mặt ra làm việc không kể ngày đêm, đến khi cuộc sống ổn định hơn rồi thì những nơi như khóe miệng khóe mắt đều xuất hiện rõ ràng nếp nhăn, da mặt cũng khô cứng thô ráp.
Vậy nên đến tận về sau, cho dù đã dùng các loại mĩ phẩm hay đi nhiều spa khác nhau, sự căng bóng trẻ trung lúc ban đầu vẫn không thể quay lại được.
Đó là vì sao cô luôn giữ cho cơ thể của nguyên chủ cân đối, không gầy quá nhưng cũng chẳng béo phì, bởi vì quá gầy xương tay chân và mặt sẽ nhô, trông thiếu sức sống vô cùng.
Còn quá béo thì làm việc gì cũng khó và chậm, sức khỏe cũng bị ảnh hưởng.
- Xin chào, cậu là Kiều Vũ của ban A đúng không?
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai.
Kiều Vũ bị đánh thức khỏi suy nghĩ của bản thân, vừa ngẩng đầu lên cô liền nhìn thấy khuôn mặt thanh tú xinh đẹp đang phản chiếu trong gương.
Cô gái với