Editor: Tĩnh
Phòng hộ trận mở ra Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cùng nhau đi ra đón tiếp.
“Tiểu cô cô, đã lâu không thấy!"
“Đã lâu không thấy, không nghĩ tới Tiểu Diệp ngươi lại chạy đến Lưỡng Giới Thành.” Sở Nhan Vũ nói.
“Từ sau khi tiến giai Hồn Sư, vẫn luôn muốn tìm một chỗ đặt chân ta cùng Sơ Văn sau một hồi thương lượng thì cảm thấy Lưỡng Giới Thành cũng không tệ lắm."
Sở Nhan Vũ có chút lo lắng nói: “Lưỡng Giới Thành đúng là không tồi, nhưng một khi hung thú xâm lấn thì sẽ rất nguy hiểm."
Sở Diệp thản nhiên, nói: "Nếu đã muốn làm giàu thì phải trả giá, nhưng cô cô yên tâm ta và Sở Văn có thể lo liệu được."
Sở Nhan Vũ gật đầu, “Tuy rằng như thế, vẫn nên chú ý một chút."
“Ta đã biết hai vị này là.” Sở Diệp đem ánh mắt chuyển hướng tới hai người cùng theo Sở Nhan Vũ đến.
Sở Nhan Vũ vội vàng nói: “Tiểu Diệp hai vị này là đồng môn của ta ở Thanh Vân Tông, Triệu Kính Triệu sư huynh, Uông Ngưng Uông sư tỷ, hai vị sư huynh, sư tỷ đều là những nhân vật có tiếng tâm ở Thanh Vân Tông."
Sở Diệp chắp tay hướng tới hai người nói: “Hai vị thất kính.”
Uông Ngưng mở miệng nói: “Sở thiếu khách khí, nghe nói cá và gà do Sở thiếu dưỡng đều không tồi, không biết có thể mang chúng đi ta tham quan một chút không?"
Sở Nhan Vũ nhíu mày, mơ hồ cảm thấy lời nói của Uông Ngưng có chút mạo muội.
Sở Diệp gật đầu, sảng khoái nói: “Được chứ! Hoạn thú một đạo, ta cũng chỉ biết chút ít, cũng mong hai vị đừng cười chê."
Uông Ngưng cười, khách khí nói: “Cá và gà do Sở thiếu dưỡng ta đều đã ăn qua phẩm chất không tệ chút nào."
“Nếu mọi người đã có hứng thú, ta liền mang mọi người đi tham quan một vòng."
Sở Diệp dẫn mọi người vào động phủ, đầu tiên đi tham quan ao cá.
Trong ao cá đã có không ít cá đang bơi qua bơi lại trong hồ.
Sở Diệp đến bên hồ rãi một ít linh thực, đám cá bị linh thực hấp dẫn mà bu lại.
Triệu Kính nhìn cá trong hồ sức sống mười phần, nhịn không được nói: “Diệp thiếu dưỡng cá, quả nhiên béo tốt khó trách được mọi người hoan nghêng như vậy."
Sở Diệp cười cười, nói: “Không dám, không dám.”
Sở Nhan Vũ tuy chưa từng ăn qua Long Ngư nhưng vẫn thấy qua Long Ngư do tông môn nuôi dưỡng, bình thường thì mỗi hồ chỉ nuôi khoảng hai trăm con, còn Sở Diệp thì bất đồng chỉ có một cái ao mà nuôi trên 500 trăm con Long Ngư lớn nhỏ đủ loại.
Triệu Kính nhìn chằm đám Long Ngư đang quay cuồng trong ao cá, nhìn một hồi, “Sở thiếu, số Long Ngư trong ao này đều là Bạch Long Ngư."
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Ta vốn cũng nghĩ sẽ bồi dưỡng Long Ngư có phẩm chất cao hơn như Ngân Long Ngư, Kim Long Ngư, nhưng bất quá, thử vài lần cũng không có thành công.” Sở Diệp cám thấy nếu muốn cho Bạch Long Ngư biến thành Ngân Long Ngư, vẫn là yêu cầu một ít bí phương đặc biệt.
Triệu Kính cười cười, nói: “Sở thiếu có thiên phú như vậy nhất định sẽ có một ngày dưỡng ra Ngân Long Ngư mà thôi."
Sở Diệp cười cười, nói: “Đạo hữu cất nhắc.”
Sở Diệp thầm nghĩ: lời khen này sao nghe gượng gạo vậy.
Xem qua cá xong Sở Diệp lại mang theo mấy người đi tham quan chuồng gà, chuồng gà là do Tuyết Bảo quản lý.
Dưới sự "giáo dục" của Tuyết Bảo thì giờ đây đám gà cũng đã biết cách vào ổ để đẻ trứng, coi như cũng đã gây dựng được trật tự cho đàn gà.
Triệu Kính nhìn đàn gà, ánh mắt bỗng hiện lên vài phần khác thường, “Hai vị dưỡng gà thật không kém gì các đại tông môn a!”
Thanh Vân Tông cũng có người dưỡng Thảo Dược Gà, vì phòng ngừa Thảo Dược Gà đánh nhau, một con gà sẽ có một cái gian riêng biệt vì phòng ngừa Thảo Dược Gà sinh bệnh chuồng gà mỗi ngày đều sẽ có người quét tước thời khắc bảo trì sạch sẽ ngăn nắp mỗi ngày linh thảo cho ăn đều là chọn lựa kỹ càng.
Tuy rằng Sở Diệp và Lâm Sơ Văn dưỡng gà không tinh tế bài bản như Hoạn Thú Sư ở Thanh Vân Tông bọn họ, nhưng kỳ quái chính là, Thảo Dược Gà ở đây từng con đều là mỡ phì thể tráng, còn sức sống thì mười phần tinh thần thì khoan khoái hơn rất nhiều đám Thảo Dược Gà ở tông môn bọn họ.
Triệu Kính nhìn mấy con Thảo Dược Gà trong rừng cây hoạt động, âm thầm suy nghĩ, mấy con Thảo Dược Gà này lại có thể chịu đựng hoàn cảnh dơ hề hề này thật là không thể tưởng tượng.
“Sở thiếu, Dưỡng Nhan Gà là những con nào vậy!” Uông Ngưng nhịn không được hỏi.
Sở Diệp hướng tới một bên chuồng gà chỉ chỉ, nói: “Bên kia."
Uông Ngưng thấy được mấy con Dưỡng Nhan Gà đang khoan thai xử lý lông đuôi còn mấy con khác thì đang ăn linh thảo dưỡng nhan.
Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Dưỡng Nhan Gà tương đối lười, cả ngày trừ bỏ ăn chính là xử lý lông tóc, không thích hoạt động.
Tính cách có bất đồng với các loại Thảo Dược Gà khác, mà Dưỡng Nhan Gà phần lớn tương đối xú mỹ.
Uông Ngưng nhìn mấy con Dưỡng Nhan Gà, bên trong đôi mắt hiện lên vài phần dị quang.
“Vậy còn đây là Long Hổ Gà sao?” Triệu Kính hỏi.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy, đây là Long Hổ Gà chúng tương đối sinh động, rất hiếu chiến thường xuyên đánh nhau, cho nên chỉ có thể một con gà một cái cách gian, nhưng dù là như vậy chúng nó cũng thường xuyên bay ra ngoài, tìm mấy con gà khác gây phiền toái, cũng không dễ hầu hạ cho lắm."
Triệu Kính cười cười, nói: “Như vậy là có sức sống, cũng không phải chuyện gì xấu!"
Sở Diệp nhìn Triệu Kính một cái, thầm nghĩ: Triệu Kính chẳng lẽ đối với Long Hổ Gà có ý gì sao? Bất quá chuyện này cũng khó trách, nam nhân ở phương diện theo đuổi đều là vĩnh vô chừng mực.
“Mấy con này là Huyết Mạch Gà?” Sở Nhan Vũ nói.
Sở Diệp đầu, nói: “Đúng."
Sở Nhan Vũ có chút tán thưởng nói: “Tiểu Diệp, ngươi cũng thật lạ, dưỡng gà còn dưỡng ra nhiều loại như vậy."
Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không phải công lao của ta mà là của Sơ Văn."
“Như vậy à!” Sở Nhan Vũ thầm nghĩ: Sở Diệp vận khí thật tốt, bên người có được một người bạn lữ có năng như vậy.
Mang mấy người xem qua Long Ngư cùng Thảo Dược Gà xong, Triệu Kính lại muốn đi xem Thịt Heo Tằm, Sở Diệp đành phải dẫn bọn họ đi đến rừng cây.
Trên Linh Thụ Dâu từng con Thịt Heo Tằm nhàn hạ gặm lá cây dâu, mỗi con đều trắng trẻo mềm mại Thịt Heo Tằm bò trên các phiến lá, phát ra âm thanh tấc tấc tác tác rất nhỏ, những người có hội chứng sợ mật độ cao thì nhìn đám Thịt Heo Tằm này chất chấn sẽ không dễ chịu cho lắm.
“Người Lưỡng Giới Thành quả nhiên không có nói bậy, Sở thiếu dưỡng Thịt Heo Tằm, so với Thịt Heo Tằm người khác dưỡng đều là lớn một vòng a!"
Sở Diệp bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói; “Ta cũng không biết là chuyện như thế nào, số gà linh ngư kinh tằm mà ta dưỡng có một đặc điểm chính là sức ăn của chúng rất lớn so với người khác dưỡng.”
Triệu Kính