Merity nghe lời nói này của nàng mà hết sức vui mừng và xúc động ôm chầm nàng vào lòng, giọng nói mang theo niềm hạnh phúc tột cùng ánh mắt khẽ ngấn lệ.
"Thật chứ? Nàng nói thật chứ, nàng sẽ không lừa ta nữa có đúng không, nàng là thành tâm thành ý muốn ở bên cạnh ta đúng không?"
Nàng ngẩng đầu lên nhìn Merity, một lần nữa khẳng định chỗ anh nghe kỹ.
"Thật là thật, ta không lừa chàng, ta đồng ý kết hôn với chàng, thật lòng muốn gả cho chàng."
Chỉ một lời khẳng định ấy của nàng mà khiến Merity hết sức vui mừng, hắn bồng nàng lên quay một vòng nàng bị hắn làm cho bất ngờ vội vỗ vỗ vai hắn tỏ ra khó chịu.
"Merity thả ta xuống, chóng mặt lắm bỏ xuống đi mà."
Merity nghe vậy dừng lại không quay nữa, nhưng hắn không bỏ nàng xuống mà trực tiếp bế nàng về tẩm cung của mình, tới giường hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường hôn lên trán nàng giọng dịu dàng ấm áp.
"Tịch Dao hôm nay ta thật sự rất vui, nàng hãy ngủ ngon nhé, vợ yêu."
Nàng gật đầu mỉm cười, ánh mắt nhìn theo hình bóng của Merity, cánh cửa phòng dần dần khép lại. Khi nàng mở mắt thì trời đã sáng trắng, ánh nắng ấm áp chiếu vào từ khe của những tấm màn tránh nắng và gió trong phòng, nàng ngồi dậy mới để ý tới việc mình đang nằm trong tẩm cung của Merity, nàng lập tức hoàn hồn chỉnh trang lại tóc tai y phục, cố gắng rời khỏi đây nhanh nhất có thể mà không để ai phát hiện nhưng đã muộn rồi, nữ quan Raery dẫn theo một số tỳ nữ vào tẩm điện của Merity lau dọn, Tịch Dao và bọn họ chạm mặt nhau ngay cửa tẩm cung, đám tỳ nữ lập tức thì thầm về chuyện này, nàng cố gắng bình tĩnh giải thích cho bọn họ đừng hiểu nhầm.
"Ta chỉ tới đây để tìm pharaoh thôi, không ngờ tới chậm một bước ngài ấy đi thiết triều rồi, mọi người vào trong dọn dẹp đi, ta đi đây."
Nói xong nàng nàng nhanh chóng rời khỏi đó lẹ nhất có thể, bà Raery và đám tỳ nữ nhìn bóng dáng chạy nhanh tới mức loạn xạ của nàng mà cả bọn được một trận cười ra trò, bọn họ đều biết rõ là nàng nói dối bởi nàng rõ ràng vẫn mặc bộ y phục của hôm qua kia mà và còn một điều nữa nàng là người biết rõ nhất giờ giấc sinh hoạt của Merity, nếu không có gì trễ nải Merity thường đi thiết triều vào lúc 5 giờ sáng mà giờ này đã là 6 giờ nàng biết rõ thế mà tại sao vẫn tới đây tìm hắn, cứ trực tiếp tới chỗ hắn thiết triều tìm hắn là được rồi. Vậy là cả ngày hôm đó đám tỳ nữ cứ lôi việc Tịch Dao và Merity ở chung phòng ra để bàn tán, tới mức nàng đến ăn cơm cũng không dám bước ra phòng một bước. Chớp mắt một cái đã ba ngày trôi qua, mọi chuyện đã bình thường trở lại, nàng cũng đã dám bước ra khỏi phòng, tính đi về phòng bếp ăn vụng chút gì đó thì gặp được một tỳ nữ ngay giữa đường đi, thấy nàng tỳ nữ lập tức hành lễ cúi đầu.
"Thưa công nương, pharaoh đang tìm người đó ạ, mong người nhanh chóng tới sảnh chính hoàng cung ạ."
Nàng hơi ngạc nhiên, dự là ăn xong sẽ đi tìm anh không ngờ anh
lại muốn gặp nàng.
"Merity, chàng ấy tìm ta có việc gì sao?"
"Hình như là tìm tỳ nữ cho người."
Nàng gật đầu rồi trực tiếp cùng tỳ nữ kia đi tới đại sảnh hoàng cung, khi tới nơi nàng thấy có một đám nữ nhân đang xếp hàng ở đó thành 5 hàng ngang mỗi hàng 7 người, nhìn thấy nàng Merity lập tức bước tới chỗ nàng, kéo nàng đến chỗ đám nữ nhân ấy.
"Nàng chọn đi."
Nàng không hiểu những gì Merity muốn nói hỏi lại.
"Có việc gì thế ạ, những người này là sao?"
"Nàng thích người nào thì chọn đi, sau này chúng chính là tỳ nữ riêng của nàng."
"Tỳ nữ riêng ư?"
Tịch Dao nhìn hắn không hiểu cho lắm, ở hoàng cung đã có nhiều tỳ nữ như thế rồi còn chọn thêm gì nữa.
"Ừ chính là tỳ nữ riêng của nàng, nàng sắp thành hoàng phi của ta, đương nhiên phải có tỳ nữ riêng chứ, nàng có thể chọn từ 3 đến 7 người, sau khi chọn xong những từ nữ này đều là của riêng nàng, không ai được quyền sai khiến hoặc trừng trị bọn họ ngoại trừ nàng."
Nàng nghe thế thích thú đi ngắm một vòng từ trên xuống dưới rồi chọn ra ba người, Merity gật đầu anh gọi bà Raery dẫn bọn họ đi giới thiệu cho bọn họ chỗ ở và công việc của họ. Một lúc sau khi nàng đang ngồi luyện chữ thì bà Raery dẫn bọn họ tới chỗ nàng.
"Thưa công nương, tỳ nữ của người đã tới, từ trái qua phải là Qaey, Reave và Adead ạ."
Nàng bỏ bút xuống nhìn bọn họ, ba người lập tức quỳ xuống đối với nàng vạn lần tôn kính.
"Chúng nô tỳ tham kiến công nương."
Nàng cười đỡ bọn họ đứng lên, lúc này nàng hơi cau mày khi nhìn thấy được dấu vết đòn roi trên cơ thể họ, ba người bọn họ là người có ngũ quan sáng sủa, tầm cỡ từ 23 tới 27 tuổi, chiều cao cũng ngang bằng nàng, họ không để tóc quá dài mà chỉ để ngang vai, thân thể gầy gò trơ xương, da dẻ nứt nẻ, khô rút, nàng nhìn là biết ngay ba người bọn họ đều đã từng là nô lệ, nàng quay mặt đi tỏ ra uy nghiêm nói to.
"Ừ chào mọi người, ta tự giới thiệu ta tên là Dạ Tịch Dao năm nay ta vừa tròn 20 tuổi, tên của ta lúc đầu nghe có vẻ hơi kỳ, cũng phải thôi vì ta không phải là người Ai Cập, từ nay về sau ba người sẽ là tỳ nữ thân cận nhất của ta, ta tương đối dễ tính nhưng cũng có nguyên tắc riêng của bản thân mình. Thứ nhất: Phải làm theo toàn bộ mệnh lệnh của ta không được hỏi nhiều và làm trái. Thứ 2: Ta ghét nhất là kẻ phản bội và nhiều chuyện. Thứ 3: Không được tiết lộ mệnh lệnh mà ta đã giao cho bất gì một ai khác kể cả là hai người còn lại, nếu như là trái thì các ngươi có thể tự mình bỏ xứ mà đi hoặc tự vẫn trước khi ta ra tay, Hiểu Hết Rồi Chứ?"
●●●●●Hết Chương 12●●●●●