Lúc Doãn Mộ Tư mang cơm vào phòng đã nhìn thấy Lục Vũ Thần đang đọc quyển sách khi nãy cô chọn, ánh mắt hắn dời lên người cô, Doãn Mộ Tư vôi đặt phần cơm chiên mà cô nấu xuống bàn trà.
Nhìn thấy Lục Vũ Thần cầm lấy đuôi đũa chuẩn bị ăn, Doãn Mộ Tư nhẹ nhàng thở ra thì đột ngột nghe giọng nói của Lục Vũ Thần:”Doãn Mộ Tư, cô bị ngốc sao?”
Tự dưng bị mắng? Doãn Mộ Tư ngơ ra.
Lục Vũ Thần chỉ quyển sách còn dính nước bọt của cô:”Cô muốn quản lý Doãn thị dựa vào việc đọc những loại sách này?”
Doãn Mộ Tư xấu hổ:”Tôi..
tôi đi học đại học.”
“Cô học đại học?” - Lục Vũ Thần bật cười:”Với trình độ nhìn thấy chữ đã ngủ, thấy số liền chóng mặt.”
Thành tích trên bảng điều tra, chắc là do Doãn Sâm làm cho đẹp mặt.
Doãn Mộ Tư không cải được, cô học không tốt, nhưng cô có sự cố gắng… thôi cô nhận, trước kia ba cô cũng muốn bồi cho cô học hành giúp ông nhưng cô không có thiên phú học hành, nên ông mới muốn nhanh chóng tìm rễ để bồi dưỡng.
Lục Vũ Thần lại nói tiếp:”Với trình độ của cô, học thêm mười năm cũng không thể quản nổi Doãn thị, muốn quản cũng sẽ nhanh chóng tiêu tán, so với bỏ công đi học, còn không bằng nghĩ cách lấy lòng tôi còn dễ dàng cho cô hơn.”
Lấy lòng anh đơn giản?
Lấy lòng đại ác ma như anh ta đơn giản, xem ra nhận thức về bản thân của anh ta còn quá kém.
Nhưng lời hắn nói rất có lý, hiện tại kinh tế khó khăn, muốn phát triển doanh nghiệp phải dựa vào nhà lãnh đạo đủ tài cán hay không.
Doãn Mộ Tư trầm mặc một lúc lại nói:"Tôi vẫn luôn lấy lòng anh, do anh không tiếp nhận."
Lục Vũ Thần lạnh nhạt:"Là do cách cô lấy lòng không tốt."
Không tốt, Doãn Mộ Tư tròn mắt hỏi:"Vậy làm thế nào mới tốt?"
Lục Vũ Thần chỉ nhìn cô, không đáp.
Doãn Mộ Tư nghĩ mãi về ánh mắt của Lục Vũ Thần cũng không hiểu ánh mắt của Lục Vũ Thần đang hàm ý cái gì?
Cô ngồi trước mặt hắn, chống tay lên bàn làm điểm tựa cho khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to tròn, ánh mắt ưu sầu nhìn hắn:"Anh nói tôi nghe đi, phải làm cách nào để lấy lòng anh?"
Lục Vũ Thần nhàn nhạt ăn, không nhìn cô.
Doãn Mộ Tư duỗi chân ra, chạm vào ngón chân hắn khều:"Nói cho tôi biết đi."
Lục Vũ Thần nhìn cô, ánh mắt u ám:"Đó không phải lấy lòng, là mà câu dẫn."
"Ai lại câu dẫn đàn ông như vậy?" - Doãn Mộ Tư đưa chân lên đùi Lục Vũ Thần xoa xoa:"Đây mới là câu dẫn."
Lục Vũ Thần nhíu mày, cơ bắp đùi căng cứng, miệng hỗn bắt đầu hoạt động:"Lấy chân của cô ra, trước khi quá muộn, sao vậy… thèm muốn tôi đến đầu óc có vấn đề?"
Doãn Mộ Tư tất nhiên không dám chọc đại ác ma, cô rụt chân về muốn đứng lên.
"Đi đâu?"
Doãn Mộ Tư cười cười nháy mắt:"Đi làm chuyện lấy lòng anh."
Cô đi vào nhà tắm, mở nước ấm pha cho Lục Vũ Thần, nghe tiếng nước chảy cô nhớ đến lời của Từ Oánh, tán tỉnh lấy lòng, học một chút kỹ thuật… nói ra thật sự xấu hổ.
Chuyện chăn gối hòa hợp sẽ khiến tình cảm nóng lên.
Doãn Mộ Tư soi mình trong gương… như thế này cũng rất tốt, nhưng cái bộ dạng cấm dục đó khiến cô hơi sợ.
Cô hơi kéo cổ áo xuống hững hờ khoe bờ vai thon thả mịn màng, cô nhìn trái nhìn phải cũng cảm thấy bản thân rất gợi cảm.
Một màn này đều bị Lục Vũ Thần nhìn thấy.
Lúc xoay người, thấy bị đại ác ma phát hiện liền cứng đờ, lùi lại.
"Đang làm cái gì?"
Doãn Mộ Tư ngượng ngùng:"Tôi chỉ xem dấu vết trên người còn không?"
Lục Vũ Thần không vạch trần, tựa đầu vào tường hỏi:"Còn không?"
Doãn Mộ Tư mặt phiến hồng, vành tai cũng đỏ ửng vì xấu hổ:"Ừm, vẫn còn mờ."
"Có muốn thêm vài dấu không?" - Lục Vũ Thần vô sỉ hỏi.
Doãn Mộ Tư muốn bỏ chạy, nhưng cánh cửa duy nhất đã bị hắn chắn ngang… muốn chạy cũng là chạy vào lòng hắn.
Lục Vũ Thần bước vào một bước, nâng cằm cô lên, bờ môi chúm chím đẹp mắt, có vẻ rất rung sợ:"Sao vậy, khi này còn sờ đùi tôi."
Doãn Mộ Tư tự mắng chửi mình, sao lại có thể ngu ngốc mà đùa với đại ác ma.
"Đêm nay, chúng ta động phòng… có muốn không?" - Lục Vũ Thần nhếch môi.
Có thể nói là không muốn không?
Lần trước đi đánh thuốc nên trải qua cũng không khó khăn và ngượng ngùng…
"Nếu không muốn làm chuyện vợ chồng, cút ra ngoài."
Cô mà rời đi, hắn sẽ nghĩ cô sống hai lòng, vì Tống Tư Hàn muốn quay lại nên từ chối chăn gối với hắn.
"Trả lời."
Doãn Mộ Tư dùng tay cởi chiếc áo sơ mi của Lục Vũ Thần, bàn tay có chút luống cuống:"Vũ Thần, hai đêm trước đều bận, đêm nay chúng ta động phòng là thích hợp."
Nói xong, Doãn Mộ Tư không biết mình đã chọc vào cái gì.
Lục Vũ Thần bắt đầu cởi q.uần áo, Doãn Mộ Tư hoảng quá liền nói:"Hay anh tắm trước đi, tôi ra ngoài đợi anh."
Hắn không dễ buông tha cho cô, kéo cô đè nén vào tường lạnh.
"Tôi nhớ không nhầm… cô thích nhất làm tì.nh trong phòng tắm đúng không." - Lục Vũ Thần kéo chiếc váy của cô rơi xuống tận chân, phơi bày toàn bộ sự đẹp đẽ ra trước mắt.
Doãn Mộ Tư ngượng chín cả mặt chưa kịp nghĩ đến cái gì, liền bị bờ môi đỏ thẫm của anh hôn xuống, hai mắt cô to tròn, nhìn vào gương mặt người đàn ông dán vào môi cô, dây thần kinh kí.ch thích, hai mắt khẽ nhắm lại, đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt.
Đôi môi trượt theo hướng miệng cắ.n m.út lấy vành tai cô, hơi thở anh nóng ấm phả vào tai khiến toàn thân cô rung lên.
Bàn tay anh nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo ngực màu da trên người cô và chiếc quần nhỏ cùng màu vướng bận, hai tay xoa n.ắn, miệng cắn vành tai thêm lực đạo, khiến Doãn Mộ Tư không khống chế rên lên.
Toàn thân cô mềm như bún, chỉ còn có thể bám lấy Lục Vũ Thần để đứng vững.
Lưng cô dán vào tường lạnh, đôi mắt mơ màng nhìn Lục Vũ Thần làm loạn.
Đôi môi bắt đầu di chuyển trên cơ thể trắng nõn xinh đẹp mê người của cô, đi đến đâu đều để lại dấu vết mê người.
"Mộ Mộ, đây là cách lấy lòng tôi, em hiểu chưa."
Doãn Mộ Tư thầm mắng, hạ lưu.
Đẩy cô ngã xuống giường lớn, Lục Vũ Thần quỳ trên người cô, bắt đầu cho công cuộc xâm chiếm thế giới.
Môi lưỡi của anh ấm nóng vừa cắn vừa liế.m trên cơ thể trắng nõn thơm ngon, chọn vị trí nhạy cảm nhất mà cắ.n m.út khiến cô toàn thân run rẩy.
Cô muốn tránh nhưng không thể tránh thoát được bờ môi của anh, cuối cùng phải vang lên tiếng cầu xin:"Vũ Thần… ưm… anh đừng như vậy… nhột lắm."
"Như vậy đã không chịu nổi, kế tiếp phải ứng phó thế nào?" - Giọng nói thì thầm được bờ môi anh ghé sát vào tai cô.
Lục Vũ Thần nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô,