" Bà xã, em muốn đi làm?"- Dạ Thiên dò hỏi, anh biết cô muốn chủ động về mặt kinh tế cá nhân nhưng anh là chồng cô, anh có quyền được biết về công việc của cô.
" Ừm, có lẽ trưa này em không về."- Tử Uyên nghĩ nghĩ, quả thật, công việc còn rất nhiều.
" Không được, muộn nhất 11h trưa phải có mặt ở nhà."- Dạ Thiên kiên quyết phản đối
" Em bận."
" Nếu không, anh đi làm cùng em."- Dạ Thiên nửa thật nửa đùa.
" Không được."- Cô phản đối, để anh đi cùng cô chẳng khác nào lôi kéo sự chú ý. Đường đường là một tổng tài cao cao tại thượng lại xuất hiện ở nơi đáng lẽ không nên tới. Văn phòng Nam Cung gia, chắc chắn anh không thể đến.
" Anh sẽ sắp xếp công việc cho em."- Dạ Thiên kiên quyết
" Dạ Thiên, không cần, buổi trưa em sẽ về."
" Anh tới đón em."
" Em tự lái xe về."
" Không được."- Ít nhất phải có người đi theo bảo vệ. Bà xã của anh đâu thể gặp chuyện.
" Dạ Thiên, em biết anh lo cho em nhưng em tự biết bảo vệ bản thân, không sao."- Cô trấn an. Biết anh lo lắng cô bị thương, qua chuyện lần trước, cô biết anh không thoải mái, luôn tự trách bản thân. Nhưng chẳng phải cuối cùng cô vẫn bình an sao? Chưa kể nếu để anh phái thêm vệ sĩ đi bên cạnh cô hay đích thân đi theo cô thì không khác nào là bứt dây động rừng, khiến kẻ chủ mưu lần trước không dám xuất hiện. Như vậy còn gì là thú vị nữa.
" Tiểu Uyên..."
" Được rồi, em chuẩn bị đi làm đây."- Cô nhất quyết rời bàn ăn, một đường đi thẳng lên lầu chuẩn bị
" Lục quản gia."- Dạ Thiên gọi, mày kiếm không tự chủ mà nheo lại, đáy mắt đen sâu thẳm âm thanh thầm lên kế hoạch chuẩn bị.
" Thiếu gia gọi tôi."- Lục quản gia cung kính thưa
" Phái Tiểu Đình đi theo âm thầm bảo vệ cô ấy."
" Vâng."
Lục quản gia nhận lệnh, nhanh chóng lui xuống thực hiện