Mộc Tuyên Dư vẫn ngồi không nhúc nhích, cô có chút hiểu được sự phẫn nộ của Chu Chấn Hưng, một câu cuối cùng của anh là để cho cô cơ hội, để cô chủ động hỏi về chuyện giữa anh và Hạ Ngữ Minh.
Chu Chấn Hưng đương nhiên biết quan hệ của cô và Hạ Ngữ Minh, hễ anh còn muốn tiếp tục thì tuyệt đối sẽ không có gì ái muội với Hạ Ngữ Minh, mà hôm nay Chu Chấn Hưng thấy thái độ và hành động của cô, cũng không thể nghi ngờ rằng anh không thay đổi thái độ với cô, anh vẫn cho rằng cô là người anh chọn kết hôn, đây là một mặt cho cô biết, giữa anh và Hạ Ngữ Minh không có quan hệ gì.
Đó là một người đàn ông thông minh, trong lúc làm việc sẽ ám chỉ cho cô, cô cũng tiếp nhận loại tín hiệu này.
Cô nghĩ đây là sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ.
Chuyện xảy ra như vậy, cô muốn khiến Chu Chấn Hưng chủ động giải thích với cô, khi đó mới có thể chứng minh anh để ý tới cô, hơn nữa cô còn thật sự tỏ vẻ “Khoan hồng độ lượng”, chỉ cần anh giải thích, cô sẽ tin tưởng anh ngay.
Mà anh lại nghĩ, chỉ bằng một phía cô đã nhận định quan hệ giữa anh và Hạ Ngữ Minh, đó chính là sự không tín nhiệm của cô, anh cho cô thời gian suy nghĩ rõ ràng, hơn nữa hành động hôm nay cũng là đang ra hiệu cho cô, mà trái lại cô vẫn không hiểu chuyện như vậy, vì thế cô chính là ngây thơ, cũng là ngu xuẩn.
Cô bưng tách cà phê lên, nhấp hai ngụm, cà phê đã nguội rồi, man mát lành lạnh, càng tăng thêm vị đắng, trong miệng đầy vị chát và đau khổ, lúc này cô mới phát hiện bản thân không bỏ thêm đường cũng không thêm sữa, vì thế miệng cay đắng càng đậm.
Cô biết ý nghĩ của mình thật sự khiến người ta không thể tiếp nhận, bạn trai và bạn tốt của cô, đều không định giải thích cho cô, nhưng cũng chứng tỏ chuyện bọn họ ở cùng nhau, quan trọng hơn cô mà thôi.
Cô đã thật lâu thật lâu không động não, suy nghĩ một chút quan hệ ích lợi, suy nghĩ các loại ám chỉ và dự đoán.
Cô thật dối trá, muốn vứt bỏ cái suy nghĩ nhạy cảm của bản thân, sống đơn thuần tốt đẹp, không thèm nghĩ đến những người nào đó không tốt, chỉ dành một thế giới tốt đẹp cho chính mình, vì thế cô hưởng thụ sự yêu thương của ba mẹ cùng sự cưng chiều của anh trai.
Ở độ tuổi này, điều có hại nhất chính là nó tố cáo bản thân, không thể đơn thuần được nữa.
Cô đứng dậy sau khi thanh toán, nghĩ Chu Chấn Hưng nhất định tức giận không nhẹ, nếu không thì không đến mức ngay cả tiền cũng không trả.
Cô đi ra khỏi quán cà phê không bao lâu thì gặp người quen, là Trình Hiểu Tang đang đi dạo phố cùng bạn.
Cô lập tức nhớ tới biểu cảm trên mặt anh trai khi cô nhắc tới Trình Hiểu Tang, vì thế trực tiếp đi tới chỗ hai người kia.
“Chị Trình, đã rất lâu không gặp chị.” Mộc Tuyên Dư mang theo nụ cười thỏa đáng, giọng điệu cũng hơi hờn dỗi, dường như vẫn còn giống như trước.
“Tiểu Dư.” Trình Hiểu Tang rất thản nhiên nhìn cô, “Đúng là rất lâu không gặp mặt, gần đây bận việc gì thế?”
“Ra ngoài đi du lịch một chuyến, phát hiện ra không ít nơi đẹp đẽ.” Cô thần bí nhìn Trình Hiểu Tang, “Có một nơi rất được, đợi đến khi chị và anh trai em kết hôn, em sẽ đóng góp cho hai người làm tuần trăng mật.”
Biểu cảm của Trình Hiểu Tang có chút kỳ quái, chẳng qua là chút tí ti không bình thường đó đã nhanh chóng trơn bóng, “Đi du lịch cũng không biết gọi cho chị…”
Mộc Tuyên Dư và Trình Hiểu Tang nói chuyện một lúc lâu, mới tách ra.
Hôm nay cô về nhà tương đối sớm, hơn nữa còn cùng ăn cơm tối với người nhà, ba mẹ và anh trai đều thay nhau nói chuyện với cô, giống như đều biết tâm trạng hiện tại của cô không tốt, nhìn trong mắt họ đều không giấu được vẻ quan tâm, cô lại có chút khó chịu.
Rõ ràng là vì cô, công ty mới có thể như bây giờ, nhưng lời tự trách này, cô nói không nên lời.
Sau khi ăn xong, cô chủ động tìm Mộc Tuyên Nghị.
Cô phát hiện mấy ngày nay sắc mặt của anh càng ngày càng nặng nề, là cái loại đơn độc trút trong trầm trọng.
Phòng của anh có cảm giác thoải mái bình yên, khiến cô cảm thấy an tâm.
“Anh, hôm nay em gặp chị Trình, không phải hai người đã rất lâu cũng không gặp mặt đấy chứ?” Cô chọn trọng tâm đề tài tương đối dễ dàng.
“Gần đây liên tục bề bộn nhiều việc.”
Thì phải là thật sự không gặp mặt.
Cô vốn muốn khuyên anh một câu, ý nghĩ của đàn ông và phụ nữ rất nhiều thời điểm đều trái ngược nhau, cô rất thích Trình Hiểu Tang, không muốn cảm tình của họ không thuận buồm xuôi gió.
Nhưng cô tin tưởng anh là người có chừng mực, vì thế từ bỏ.
“Anh vẫn rất quan tâm đ ến Trình tỷ tỷ, nếu anh chơi đùa đánh mất chị ấy, em sẽ không để ý đến anh nữa.”
Bộ dạng cô nũng nịu, làm cho Mộc Tuyên Nghị nở nụ cười hiếm thấy, “Thật có ngày nào đó, chỉ sợ chính anh cũng không để ý đến bản thân mình.”
Nghe anh nói như vậy, cô hoàn toàn yên tâm, trong lòng anh đã nắm chắc, ý cười trên cô chân thật rất nhiều, “Anh, lần trước anh nói anh có cách giải quyết hoàn cảnh khó khăn của công ty, là cách gì thế?”
Cô đột nhiên chuyển đề tài như vậy, làm cho Mộc Tuyên Nghị trở tay không kịp, “Không phải nói chuyện công ty, em không cần phải lo?”
“Nhưng em lo lắng cho anh mà.” Cô cười cười, chỉ là tươi cười bắt đầu có chút vụt tắt, “Biện pháp của anh, có phải dự định bán ‘Hoa Hưng’ mà anh vất vả khổ sở xây dựng nên với giá rẻ hay không?”
Cô đã thăm dò qua, tình hình hiện tại của công ty vẫn không chuyển tốt như cũ, ngành có liên quan vẫn nhìn chằm chằm “Thịnh Đạt” không tha, thương phẩm hoàn toàn là hàng ế, hơn một tháng trước nhà xưởng đã đình công, không ít công nhân đã công khai tỏ vẻ bất mãn của bản thân, nhà xưởng không ra công, rất nhiều công nhân chỉ có thể thất nghiệp, dưới tình huống như vậy, anh có thể tìm được biện pháp, vậy chỉ có thể là ra tay từ “Hoa Hưng”, nhưng mấy dự án của “Hoa Hưng”, kết thúc cũng còn sớm, chỉ có thể đem bán đi, hơn nữa người chủ động bỏ vốn ở thời điểm này, sẽ phải suy nghĩ đến việc ép giá, làm cho “Thịnh Đạt” đã lỗ lại thêm lỗ.
Mộc Tuyên Nghị là người không thích nói dối, cho dù giấu diếm chuyện gì, sau khi đối phương đoán được, cũng không thích phủ nhận.
Anh trầm mặc, sau đó thấy hốc mắt em gái mình hơi hơi đỏ lên.
Hồi đại học anh chính là học khoa kiến trúc, có sự yêu thích thâm căn cố đế với kiến trúc, cũng là bởi vì thế mà sáng lập nhãn hiệu “Hoa Hưng” này, cô biết ý nghĩa của nó đối với anh, chính là hoàn thành giấc mộng của bản thân, hiện tại anh lại dùng cách này chuẩn bị bán giá rẻ giấc mộng của mình đi, anh là người ra quyết sách, nội tâm không cam lòng cùng oán