Tần Niên không nhận ra ánh mắt của Hứa Thanh Du và Ninh Tôn có gì đó không ổn, cô ấy ở bên cạnh cười rộ lên, có ý muốn nói giúp cho Hứa Thanh Du, “Cậu đã giữ được trái tim của anh ấy từ lâu rồi mà còn bận tâm đến dạ dày của anh ấy để làm gì.”
Mẹ Ninh ở bên cạnh cũng đồng ý, “Đúng vậy, bây giờ hai đứa đã ở bên nhau rồi, dạ dày nó có như thế nào cũng chẳng sao, hơn nữa tới cô còn bị trù nghệ của con mê hoặc, huống chi là nó.”
Hứa Thanh Du mỉm cười, rất hợp tác, gật đầu, “Cô nói cũng phải ạ.”
Bầu không khí chợt trở nên im lặng, một lúc sau, Tần Niên mới đột nhiên hỏi, Hứa Thanh Du và Ninh Tôn đến với nhau như thế nào?
Vấn đề này cũng không phải chuyện gì quá riêng tư, đặc biệt là khi mẹ Ninh dùng ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm hai người bọn họ, dường như câu hỏi này lại càng không có cách nào để lảng tránh.
Nhưng Hứa Thanh Du không dám trả lời những câu hỏi như vậy.
Cô không biết trước đây Ninh Tôn có từng kể gì với mẹ của anh chưa, cô sợ mình nói sai, đến lúc đó mọi chuyện chắc chắn sẽ bị lộ tẩy.
Thế nên, Hứa Thanh Du uống một ngụm nước, mỉm cười nói, “Chuyện này hai người hỏi Ninh Tôn ấy, tớ hơi xấu hổ.”
Tần Niên ngồi bên cạnh không nhịn được bĩu môi, “Có gì đâu mà phải xấu hổ?”
Sau đó cô ấy lại nói thêm, “Hai người đã yêu nhau lâu như vậy, sao hồi đi học tớ không nghe thấy cậu kể gì hết?”
Sắc mặt của Hứa Thanh Du không hề thay đổi, trả lời một cách hợp tình hợp lí, “Khi ấy tớ vẫn chưa tốt nghiệp, ai biết được tương lai sau này sẽ ra sao, tớ sợ mối quan hệ này không thể kéo dài nên tớ không dám kể với ai hết.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.8
thoát khỏi sự truy lùng của công chúng.”
Nói xong, anh mới ngập ngừng nắm lấy tay Hứa Thanh Du, nhẹ nhàng nhéo hai cái.
Nếu như người ngoài nhìn vào, nhất định sẽ cho rằng đây là phương thức để anh bày tỏ lòng xin lỗi của mình với cô.
Nhưng ở trong mắt Hứa Thanh Du, hành động này của Ninh Tôn thật sự khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Cũng may là khả năng tập trung của cô tương đối tốt, không rụt tay lại ngay lập tức.
Thậm chí cô còn có thể quay đầu nhìn Ninh Tôn mỉm cười.
Mẹ Ninh và Tần Niên không biết thực hư thế nào, vì vậy hai người còn khen bọn họ sáng suốt.
Mẹ Ninh đã từng lăn lộn trong giới giải trí, đương nhiên bà cũng biết hố nước độc này sâu đến mức nào.
Bà thở dài, “Cô hiểu tính tình của A Tôn, nó không phải một người dễ bị mê hoặc bởi người khác, tính tình của tiểu Hứa cũng rất trầm ổn, nếu như không có gì bất ngờ, hai đứa nhất định có thể nắm tay nhau đi đến cuối cùng.”
Dứt lời bà lại nói thêm một câu, “Thật ra cô cũng rất muốn nhìn thấy hai đứa đơm hoa kết quả.”
Khi nghe được những lời này, trong lòng của cả Hứa Thanh Du và Ninh Tôn đều có phần xấu hổ.
Bởi vì bọn họ biết kết quả cuối cùng của mối quan hệ này sẽ như thể nào.
Đơm hoa kết quả là điều không thể, chỉ có đường ai nấy đi mới là kết cục đúng đắn.
Sau khi nhắc đến đề tài này, Hứa Thanh Du và Ninh Tôn trở nên im lặng hẳn.
Bởi vì, cho dù có nói tới chuyện gì đi chăng nữa thì chắc chắn đều chỉ xoay quanh mối quan hệ giữa cô và anh.
Nếu như chuyện giữa hai người bọn họ đã không thể để cho ai biết, vậy thì dứt khoát đừng nói thêm lời nào nữa.
Mãi cho đến khi bữa cơm kết thúc, mẹ Ninh mới lên tiếng, nói là muốn ra bên ngoài đi dạo.
Vừa lúc, Tần Niên cũng chưa muốn về khách sạn, vội vàng đi đến khoác tay Hứa Thanh Du, “Được ạ, đi thôi, vừa lúc trời tối, nhất định bên ngoài sẽ rất náo nhiệt, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút.”
Ninh Tôn không hề phản đối, dù sao về nhà anh cũng không có việc gì để làm.
Vì thế bốn người không trở về xe nữa mà chậm rãi đi dọc theo con đường.
Mẹ Ninh đi một hồi mới nhận ra có gì đó không đúng lắm, bà đi đến kéo tay Tần Niên.
Tần Niên là một cô gái rất thẩu hiểu lòng người, lập tức hiểu ý của bà.
Tần Niên buông tay Hứa Thanh Du, còn thuận thế đẩy cô về phía Ninh Tôn, “Là lỗi của tớ, là lỗi của tớ.”
Cô ấy có ý gì,