Trương Mỹ về đến nhà, tắm rửa, sửa soạn lại một chút.
Mang theo bộ đầm của mình rồi công ty.
Không như mọi hôm, lần này thì cô bắt taxi đến cho nhanh.
Để khi lên đến công ty thì có gì sửa soạn trước, thay trang phục, rồi trang điểm, làm tóc,...
Vào công ty, Trương Mỹ theo sự hướng dẫn của Tử Văn đến phòng chờ để chuẩn bị và nhận số báo danh.
" Em ngồi ở đây chờ nhé.
Tranh thủ sửa soạn rồi thay đồ đi, đến lượt em thì người ta sẽ báo.
"
" Vâng.
"
Trương Mỹ gật đầu.
Đột nhiên vào lúc này, bụng của cô bắt đầu nhói đau lên.
Ban nãy khi trên đường tới đây là cô đã bị đau rồi, nhưng giờ thì nó càng đau nhiều hơn lúc nãy.
" Ôi trời ơi, sao đau bụng quá vậy nè.
Mình nhớ mình đâu có ăn gì bậy bạ đâu nhỉ.
"
Trương Mỹ một tay ôm bụng, tay còn lại vẫn cố gắng soạn đồ để trang điểm.
Cô vì đau mà bắt đầu chảy mồ hôi rồi.
" Được rồi, cố gắng lên.
Số báo danh của mình là số mười hai nên phải chuẩn bị thật nhanh.
"
Cô trang điểm, làm tóc xong xuôi hết thì mặc bộ đầm của mình vào, cuối cùng là đeo thêm phụ kiện, đặc biệt nhất chính là cái vòng hoa đội đầu.
Bên ngoài thì cuộc thi cũng bắt đầu và đã đến người thứ ba rồi.
Trương Mỹ lúc này vẫn còn lo lắng, cô tập đi catwalk trong phòng vì cũng đã lâu rồi cô không đi như này.
“ Trương Mỹ, đồ của em đẹp quá! Chị dường như không nhận ra em nữa đấy.
“
Thanh Hoa mang trên mình một bộ váy cũng rực rỡ không kém gì cô.
“ Chị đẹp quá, trông cứ như tiên nữ ấy.
“
Ánh mắt cô sáng rực khi thấy bộ đầm của Thanh Hoa.
“ Con bé này, dám nịnh chị à.
“
Cô gõ nhẹ vào đầu Trương Mỹ cười nói.
“ Em đâu có.
“
Trương Mỹ một tay đặt lên bụng, cố cười nói.
Nhưng Thanh Hoa đã nhìn thấy biểu hiện của cô có gì đó kì lạ nên đã lo lắng hỏi.
“ Em cảm thấy không khỏe à? “
“ À em không sao, chỉ đau bụng chút thôi.
“
“ Em chắc là có thể biểu diễn được không đấy? Trông em đau đến mức mà đổ mồ hôi rồi kìa.
“
“ Số báo danh của em là số mấy? “
“ Dạ số 12.
“
“ Giờ cũng đã đến số 7 rồi.
Chị là số 11, chị sẽ cố gắng kéo dài thời gian hơn một chút, em mau đi kiếm thuốc uống đi.
“
“ Không kịp đâu, giờ em phải dặm lại lớp trang điểm nữa.
“
“ Thôi được rồi, em làm nhanh lên đấy.
“
“ Vâng.
“
Trương Mỹ dặm lại lớp trang điểm.
Còn về bụng của cô thì nó vẫn cứ đau mãi.
Cô đang chuẩn bị thì thấy Thanh Hoa đã bước vào, xem ra đã đến lượt của Trương Mỹ rồi.
“ Em đã đỡ chưa? Hay vẫn còn đau? “
“ Vẫn như thế chị à, nhưng không sao, em vẫn có thể trình diễn được.
“
Trương Mỹ nói rồi đi ra ngoài.
Thần thái tự tin ngút trời, khác xa so với khi nãy ở trong cánh gà.
Từng bước đi của cô trông thật đầy nội lực, nhưng xen lẫn trong đó cũng có nét uyển chuyển, thục nữ.
Cô cầm tà áo đánh