Thông tin truyện Cho Anh Nhìn Về Em

Cho Anh Nhìn Về Em

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

652

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 18460 lượt

REVIEW TRUYỆN CHO ANH NHÌN VỀ EM

Tác giả: Tân Di Ổ

Thể loại: Hiện đại, thực tế, ngược, nữ cường, nam thâm tình, HE

Độ dài: 82 chương+ 4 NT

Tình trạng: Hoàn edit.

******

"Cho anh nhìn về em" là câu chuyện tình yêu đầy day dứt xoay quanh Vu Vũ, Cát Niên và Hàn Thuật. Trong câu chuyện đó, Hàn Thuật yêu Cát Niên, yêu đến mềm yếu. Cát Niên lại yêu Vu Vũ, yêu đến đau lòng.

Cát Niên sinh ra trong một gia đình có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Vốn là một cô bé hoạt bát, đáng yêu nhưng lại bị chính những người thân của mình ruồng rẫy, Cát Niên dần thu mình lại, đơn độc sống trong thế giới nhỏ của riêng mình.

Khi Cát Niên lớn hơn một chút, cha mẹ cô vì muốn sinh em trai nên đã đẩy cô về vùng ngoại ô hẻo lánh xa xôi ở cùng gia đình bác gái. Ở đó, Cát Niên gặp Vu Vũ, cậu bé gầy yếu xanh xao, có cái đầu trọc lóc, ánh mắt trong trẻo và khuôn mặt thanh tú như một tiểu hòa thượng đáng yêu.

Vũ Vũ luôn bị tất cả mọi người xa lánh và bài xích, bởi anh là con trai của một kẻ sát nhân. Nhưng trong mắt Cát Niên, Vu Vũ là chàng trai lương thiện và trong sáng nhất thế gian này. Vậy nên, cô muốn mở cánh cửa cho Vu Vũ bước vào thế giới của riêng cô, muốn chia sẻ với anh những điều đẹp đẽ, diệu kì và cả bi thương trong thế giới rực rỡ sắc màu ấy. Lust Aveland

Năm tháng dần trôi, Cát Niên và Vu Vũ dần dần khôn lớn. Và rồi, Cát Niên đem lòng yêu Vu Vũ, nhưng vì sợ đánh mất đi người bạn thân nhất, cô giấu tình cảm trong tim suốt một thuở thiếu thời.

Vu Vũ, là mưa trên núi Vu.

Là người con trai mặc chiếc áo trắng tinh, hòa mình trong nắng, nở nụ cười trong vắt dưới ánh mặt trời.

Vu Vũ, là mưa trên núi Vu, cũng là mưa trong lòng Cát Niên và Trần Khiết Khiết.

Cùng một hướng nhìn với Cát Niên, Trần Khiết Khiết cũng đem lòng yêu Vu Vũ. Trần Khiết Khiết là tiểu thư của một gia đình danh giá, từ bé đến lớn luôn được bố mẹ chiều chuộng, nâng niu, nhưng chính sự bao bọc của gia đình lại là lí do khiến cô luôn cảm thấy trong lòng trống rỗng. Thế nên, khi nhìn thấy Vu Vũ kéo tay Cát Niên chạy trên đường, cười nói vui vẻ không màng đến bất cứ thứ gì xung quanh, cô bỗng ước ao trở thành người được anh nắm tay khi đó.

Vu Vũ đã mở lòng với Trần Khiết Khiết. Bởi cô gái ấy đã khiến cuộc sống của anh trở nên ý nghĩa, bởi mảnh giấy với những dòng chữ nắn nót của cô khiến anh cảm thấy cái tên "Vu Vũ" của mình trở nên đặc biệt biết bao.

"Nhà thiếp ở phía Nam Vu sơn, trên một sườn dốc hiểm trở, sớm tinh mơ thiếp là đám mây trên lưng núi, chiều tối hóa thành cơn mưa phiêu du bất định, sớm chiều nào cũng vâỵ, luôn quanh quẩn bên sườn núi này..."

Vu Vũ không biết rằng, thật ra Cát Niên mới là người giải nghĩa tên anh qua những câu văn ấy, thật ra cô đã tỉ mỉ chép từng dòng chữ đó vào chiếc kẹp sách và giữ ở bên mình từ rất lâu.

Cát Niên nhìn về Vu Vũ từ thời thơ ấu cho đến hết thanh xuân.

Hàn Thuật nhìn về Cát Niên từ thuở thiếu niên cho đến mãi sau này.

Nếu Vu Vũ cả đời nép mình trong bóng tối, thì từng bước chân của Hàn Thuật luôn được rải sẵn hoa hồng.

Hàn Thuật là con trai của chánh án tòa án nhân dân tỉnh, từ nhỏ đến lớn chưa từng phải chịu khó, chịu khổ bao giờ. Anh có ngoại hình xuất chúng, lại giỏi giang hơn người, có người bố quyền lực và người mẹ là bác sĩ ngoại khoa thần kinh xuất sắc nhất tỉnh. Dường như trên đời này, sẽ chẳng điều gì có thể làm tổn hại đến anh. Một chàng trai như vậy, lại hướng ánh nhìn về phía Cát Niên, cô gái lặng lẽ như chú thỏ trắng, nhưng khi nổi điên thì sẽ cắn người.

Hàn Thuật yêu Cát Niên, dù biết rõ rằng Cát Niên chỉ yêu mình Vu Vũ.

Vu Vũ, là mưa trên núi Vu, là người con trai bất hạnh và đáng thương nhất trên đời này.

Vu Vũ từng bảo, buổi tối mà có mây nghĩa là ngày mai trời sẽ nắng. Vậy mà, trong cuộc sống của anh chưa từng có lấy một ngày nắng, mà chỉ toàn giông bão ngập trời.

Năm đó, Vu Vũ 19 tuổi và cuộc đời ngắn ngủi của anh vĩnh viễn chỉ dừng lại ở tuổi 19 mà thôi.

Năm đó, Cát Niên 18 tuổi, cô trở thành một nữ tù nhân và mất đi người cô yêu nhất.

Năm đó, Hàn Thuật 18 tuổi, anh vấp ngã lần đầu tiên trong đời. Một lần ngã, lại ngã quá đau, khiến chàng trai luôn sống trong mật ngọt như anh suốt đời không sao quên được.

Năm đó, Cát Niên vô tội, nhưng phải trở thành thế thân cho con gái của một gia đình quyền quý.

Năm đó, Hàn Thuật là nhân chứng duy nhất có thể chứng minh sự trong sạch của Cát Niên, nhưng anh lại im lặng để bảo toàn danh dự cho gia đình mình. Anh có thể đánh đổi tương lai của mình vì cô, nhưng không nỡ vì cô mà phá hủy thanh danh cha mẹ anh đã dùng cả đời để gìn giữ.

"Có những người rồi sẽ trở thành quá khứ. Có những chuyện chỉ có thể là ký ức. Thế nhưng cuộc sống thì vẫn phải tiếp diễn mà thôi."* Vu Vũ ra đi, Cát Niên vào tù, còn Hàn Thuật vẫn phải bước tiếp, bởi trước mắt anh còn cả một tương lai xán lạn đang chờ. 

Suốt mười một năm sau đó, Hàn Thuật đạt được rất nhiều thành tựu, trở thành niềm tự hào của cha mẹ anh, trở thành người đàn ông trong mơ của rất nhiều cô gái.

Và trong suốt mười một năm đó, Hàn Thuật vẫn mãi vấn vương một bóng hình.

Gặp lại Cát Niên sau mười một năm xa cách, mặc kệ sự lạnh lùng của cô, Hàn Thuật tìm mọi cách để sửa chữa những sai lầm của anh trong quá khứ.

Anh nói:“Khi có chuyện, nghĩ đến anh trước được không? Coi là một cách em giả như tha thứ cho anh.”

Anh nói: "Dù gì anh cũng không đi!"

Những câu nói ấy, thật trẻ con và ấu trĩ, cũng thật chân thành và tha thiết biết bao.

Cát Niên, liệu em có từng rung động, dù chỉ là một chút thôi?

Mười một năm trôi qua, Hàn Thuật vẫn không ngừng yêu Cát Niên. Mười một năm trôi qua, Cát Niên vẫn không ngừng yêu Vu Vũ.

Cho dù người ấy đã ra đi, cho dù người ấy không còn trên đời này nữa, nhưng "tình yêu là nỗi đau mà chúng ta không nỡ trút bỏ", dù biết đớn đau, nhưng vẫn chẳng nỡ quên người.

"Tiểu hòa thượng của cô, anh là mưa trên núi Vu, là dòng suối nhập vào sông Giang, hóa thành mây, cuối cùng trở thành giọt nước mắt trong lòng Cát Niên."

Có một cô gái, cố chấp yêu một người đã ra đi. Lại có một chàng trai, lặng lẽ đứng phía sau chứng kiến cô mãi nhớ thương người ấy.

Cát Niên, anh biết em sẽ không quên được cậu ấy, giống như anh cũng không thể quên em. Nhưng Cát Niên, xin em, cho anh nhìn về em, nhìn về người anh yêu hơn tất cả.

Có đôi khi, Hàn Thuật khiến mình nhớ đến Nhiếp Vũ Thịnh trong "Nợ em một đời hạnh phúc", bởi tình yêu của hai người đàn ông ấy đều rất thuần khiết, tinh khôi nhưng cũng thiết tha và sâu nặng vô cùng.

Mình vẫn luôn tin, rằng cho đi bao nhiêu thì sẽ nhận lại được chừng ấy, vấn đề chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Cát Niên yêu Vu Vũ, đó là điều mà ai cũng biết. Vậy Cát Niên có yêu Hàn Thuật hay không? Câu hỏi đó, rồi sẽ được thời gian trả lời.

"Cát Niên nói:

- Vì em phải bán căn nhà này, để mua lại tiệm vải chỗ em đang làm.

- Vậy em ở đâu?

Hỏi xong, Hàn Thuật mới chợt cảm thấy mình khờ chết đi được, anh xoa xoa mặt mình và rồi cứ thế, nhìn cô cười."

*****

Vẫn là văn phong lãnh đạm và bình thản của Tân Di Ổ, "Cho anh nhìn về em" không chỉ kể về tình yêu, mà còn phơi bày những mặt tối của xã hội một cách vô cùng trần trụi và thực tế.

Xã hội này, là nơi những người có quyền thế sẽ luôn được ưu tiên, là nơi một người vô tội có thể bị vùi dập không thương tiếc bởi tội lỗi của thế hệ trước, là nơi con người không ngần ngại giẫm đạp lên nhau để giành lấy lợi ích cho riêng mình.

Xã hội này, là nơi công lí không hề được đề cao, là nơi đồng tiền và dục vọng có thể khiến con người ta sa ngã. Là nơi mà tâm hồn trong sạch của những đứa trẻ bị vấy bẩn bởi những suy nghĩ hèn hạ xấu xa của người lớn, là nơi mà những người bị hại luôn phải gánh chịu những lời phán xét, gièm pha bởi những con người cổ hủ, hẹp hòi. Có bao giờ họ nghĩ, rằng những lời cay độc từ chính miệng họ nói ra, chính là nguyên nhân gián tiếp cướp đi sinh mệnh của một con người?

Thật may, là song hành với những điều dơ bẩn xấu xa ấy, là những con người tuy không hoàn hảo, nhưng kiên cường và lương thiện vô cùng. 

Đó là chàng trai Vu Vũ thuần khiết nhưng đoản mệnh, là Đường Nghiệp luôn dốc lòng bảo vệ người thương, là Trần Khiết Khiết đã không màng tương lai mà toàn tâm toàn ý yêu thương một người.

Đó là Hàn Thuật hết lòng theo đuổi công lí, vì chính nghĩa mà chẳng màng đến tình riêng.

Đó là Cát Niên dù bị dồn đến tận đáy xã hội nhưng vẫn không ôm thù hận, vì hận thù chỉ làm tim cô nặng trĩu.

Có thể nói, "Cho anh nhìn về em" là tác phẩm mình thích nhất của Tân Di Ổ. Cách xây đựng nhân vật cũng như tình tiết truyện rất vừa phải và hợp lí. Kết truyện không thể nói là viên mãn, nhưng đối với mình thì kết thúc như vậy là rất ổn rồi. Sau cùng, thì những con người ích kỉ xấu xa cũng bị trừng phạt thích đáng, còn Hàn Thuật luôn nỗ lực theo đuổi tình yêu cũng thành công đưa Cát Niên về bên mình. Sau cùng, thì Cát Niên cũng chấp nhận lãng quên, mở lòng ra với chàng trai yêu cô nhất.


Danh sách chương

Bình luận truyện