Năm thứ bảy tôi thầm mến Lục Yến.
Tôi gả cho anh.
Đêm tân hôn, anh lại đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn.
“Một năm sau, chúng ta đường ai nấy đi.”
Nói xong, anh nhìn xuống chiếc váy ngủ ren của tôi.
Khẽ cười hỏi: “Cô Giang, có chuyện gì sao?”
Sau này, một năm trôi qua.
“Khi nào thì đi cục dân chính?”
Anh làm như không nghe thấy: “Người đàn ông vừa nãy là ai?”
Tôi bật cười: “Lục tổng,
có chuyện gì sao?”
Bình luận truyện