Năm thứ bảy thích Cố Kỳ Thâm.
Tôi bỗng nhiên buông bỏ chấp niệm trong lòng.
Lần cuối cùng chia tay, anh ta nói:
“Em đừng cố chấp yêu một người như vậy, đáng sợ lắm.”
“Nhân lúc còn trẻ, cứ yêu đương vài lần đi.”
Tôi cười đáp: “Được thôi, vậy tôi sẽ thử xem sao.”
Sau chia tay, cuộc sống của Cố Kỳ Thâm vẫn như cũ.
Tháng đầu tiên, anh ta chưa từng nhắc đến tôi.
Tháng thứ hai, anh ta bắt đầu bồn chồn không yên.
Tháng thứ ba, khi anh ta thất thần đứng dưới nhà tôi vào đêm khuya.
Tôi vừa dỗ Thẩm Tri Hành ngủ xong.
Người đàn ông hết giận cố ý ôm tôi đến trước cửa sổ sát đất.
Anh hôn tôi với vẻ đầy ghen tuông: “Em xem anh ta đáng thương chưa kìa, có muốn xuống gặp anh ta không?”
Bình luận truyện