Thông tin truyện Động Phòng Hoa Chúc Sát Vách

Động Phòng Hoa Chúc Sát Vách

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

694

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 18966 lượt

REVIEW TRUYỆN ĐỘNG PHÒNG HOA CHÚC CÁCH VÁCH

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Hiện đại, CBCC, nam quân nhân - nữ bác sĩ, gương vỡ lại lành, ngược sủng đan xen, nam vô sỉ, có H, HE.

Độ dài: 52 chương

Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản

----

Văn án:

Nếu cô tin tưởng, lời nói “anh yêu em” là sự thật…

Nếu cô tin tưởng, những tổn thương anh mang đến cho cô không phải là anh cố ý…

Nếu cô tin tưởng, những nỗi đau mà anh không thể nói thành lời tựa như những tế bào độc bệnh lan truyền toàn thân…

Thì liệu cô và anh có bỏ lỡ khoảng thời gian ba năm của cuộc đời???

-----

“Động Phòng Hoa Chúc Cách Vách” có thể xem là một trong những bộ truyện đầu tiên mình đọc khi mới bước chân vào con đường ngôn tình này, có lẽ cũng hơn 5 năm. Để đến bây giờ khi đọc lại mình có thật nhiều cảm xúc ngổn ngang.

***

Ba năm trước nếu hỏi Bạc Băng muốn có một tình yêu như thế nào? Cô ấy sẽ miêu tả cho bạn nghe một ảo mộng tình yêu rất màu hồng, một tình yêu mang hương vị “muốn ngừng mà không được”.

“Cô đang chờ đợi một người đàn ông, một người có thể làm cho cô vừa gặp đã yêu, gặp lại càng yêu mãnh liệt hơn, có thể vì anh mà sống, vì anh mà chết, vì yêu anh mà ruột gan đứt từng đoạn nhưng lại không hề oán, cũng chẳng hối hận!”

Bạc Băng cuối cùng cũng gặp được một người như vậy. Anh là đàn anh cùng ngành y tại đại học ở Osaka nơi cô theo học nghiên cứu sinh. Theo lời bạn bè xung quanh, anh ấy là một người đẹp trai xuất chúng, súc cuốn hút của anh ấy không thể nào có thể miêu tả được.

“Cậu ấy là dạng công tử đào hoa điển hình đấy, yêu thích nhất chính là hai thứ: Xe hàng hiệu và người đẹp.”  

Anh ấy là Diệp Chính Thần, một người có hai phần khí chất hoàn toàn trái ngược nhưng lại dung hợp vào nhau đến hài hòa: công tử ăn chơi cầm thú vô sỉ và nghiên cứu sinh y học nghiêm túc hay giúp đỡ người khác.

Diệp Chính Thần và Bạc Băng ở cùng những đồng hương khác trong một khu nhà trọ, hai căn phòng sát vách nhau cùng nhìn ra cây anh đào nở rộ ngoài kia. Đây là quãng thời gian và không gian lãng mạn rất phù hợp để bồi đắp tình cảm phải không? 

Từ những quan tâm vụn vặt hằng ngày, hai người dần trở nên thân thiết hơn. Bạc Băng gọi Diệp Chính Thần một tiếng “sư huynh”, Diệp Chính Thần lại gọi Bạc Băng một tiếng là “nha đầu”- xưng hô không mấy đặc biệt nhưng sự cưng chiều mà Diệp Chính Thần dành cho Bạc Băng cũng sắp trào hết ra ngoài rồi. 

Diệp Chính Thần chính là lửa là hơi ấm, mà Bạc Băng như con thiêu thân muốn lao vào. Tình yêu của anh cũng như ngọn lửa ấy, nóng ấm và rực rỡ giữa tiết trời lạnh lẽo của mùa đông. Hai người yêu nhau, yêu đến không có đường quay đầu. Hai người yêu nhau mà chỉ có thể ví như sấm rền gió cuộn mãnh liệt vô cùng.

“Nha đầu, hãy để anh chăm sóc cho em.”

“Đừng tin những lời người khác nói, hãy tin vào cảm giác của chính mình.”

Tình cảm của hai người khi đó có đáng yêu, có ngọt ngào và có cả hạnh phúc ngập tràn. Diệp Chính Thần với bản tính lưu manh và rất rất vô sỉ của mình đã làm cho cô gái nhỏ như Bạc Băng chìm trong tình yêu, muốn dừng mà không dừng được, để rồi khi muốn quên cũng không cách nào quên được nữa.

Nhưng để nói thật thà thẳng thắn một chút thì mình nghĩ những đoạn sau của bộ truyện sẽ là những tình tiết cẩu huyết vô cùng.

Khi hai người đang yêu đương cuồng nhiệt, bỗng dưng từ đâu xuất hiện một “vị hôn thê”, à không, một người “vợ hợp pháp” của Diệp Chính Thần. Từ đây Bạc Băng biết được Diệp Chính Thần đã nói dối cô rất nhiều, rất nhiều. Anh chỉ có thể giải thích rằng việc anh dùng một chuỗi lời nói dối để lấp liếm một chuỗi lời nói dối khác là vì một bí mật mà anh không được quyền nói, một trách nhiệm mà anh phải gánh vác. Anh nói anh không có tự do.

“Em có biết cảm giác mất tự do là như thế nào không?”

“…” Cô không biết.

“Không biết bắt đầu từ lúc nào, anh trở thành một người sống trong một chiếc lồng… Không phải vì muốn trốn tránh sự thật, mà chính là bị người khác khóa ở bên trong…”

Anh biết, anh không thể đem lòng yêu bất kì một cô gái nào. Bởi anh ngay cả quyền tự do yêu đương lấy một người cũng chẳng được.

Anh đã từng đấu tranh cũng đã từng vứt bỏ. Nhưng cuối cùng vào một đêm mưa to gió lớn khi anh uống rượu lại nghe được cô ấy khóc và nói: Anh khiến cuộc sống của em một bước lên đến thiên đường, rồi một bước liền rơi xuống địa ngục.

Ngay từ đầu, anh biết là mình đã sai, anh có thể sẽ làm tổn thương cô ấy, nhưng anh vẫn không thể khống chế được chính mình…”

Với khúc mắc hóa ra mình là người thứ ba, hóa ra mình bị Diệp Chính Thần lừa dối, Bạc Băng đã chia tay và về nước. Để rồi ba năm sau nếu hỏi Bạc Băng về tình yêu lí tưởng, tất cả chỉ còn là một màu đen và ký ức quá khứ cô muốn chạy trốn mà thôi. Bởi cô đã từng yêu đến đau đớn, cũng từng cố gắng quên đi người đó. Thế nhưng, nào có dễ dàng lãng quên mối tình đầu khắc cốt ghi tâm.

Ba năm sau Diệp Chính Thần về nước nhưng cũng đã quá muộn, nhìn Bạc Băng mặc áo cưới rồi mỉm cười hạnh phúc với người khác, Diệp Chính Thần cũng biết trong tình yêu này anh không thể quay đầu được nữa. Anh vẫn yêu cô gái ấy, anh không muốn cô cười với người đàn ông khác như vậy. Anh phải làm cho Bạc Băng quay về bên cạnh mình.

Tiếp tục là chuỗi giao dịch giữa quyền - sắc, Bạc Băng phải “xả thân” để cứu vị hôn phu của mình thoát khỏi vòng vây tù tội. Đây là sự trùng hợp hay là những mưu mô mà Diệp Chính Thần bày ra để buộc Bạc Băng quay về với mình. Hay đây chân chính chỉ là hai bên tình nguyện, tình nguyện làm trái với đạo lý bình thường để có thể bên nhau?

“Không mặc quần áo, dáng vẻ của em vẫn là mê người như vậy.”

“Không mặc quần áo, biểu hiện của anh vẫn cầm thú như xưa!”

Sau tất cả là một kết thúc đẹp cho cả hai, Diệp Chính Thần và Bạc Băng bên nhau, những biến cố khi xưa chỉ là một hồi hiểu lầm và oan ức. Nỗi oan ức để người ra đi đau khổ suốt nhiều năm, nước mắt cũng không rơi được nữa. Nỗi oan ức của người ở lại trơ mắt nhìn người mình yêu tổn thương bỏ đi mà không thể giải thích nên lời, chỉ mong người kia đợi mình đủ cứng cáp để thoát khỏi sự mất tự do kia.

Tuy mình đã kể khá là chi tiết rồi nhưng truyện "Động phòng hoa chúc cách vách" vẫn còn rất nhiều thứ thú vị đang chờ bạn tự mình khám phá. Những hiểu lầm kia cụ thể là gì? Những nhân vật phụ nòng cốt ảnh hưởng tình cảm của hai người là ai? Tại sao Bạc Băng lại đồng ý lấy người khác khi chưa quên Diệp Chính Thần? Khi vị hôn phu biết Bạc Băng làm vậy để cứu mình sẽ như thế nào? Họ sẽ giải quyết những mối quan hệ rắc rối đó ra sao thì mọi người hãy đọc để biết nhé, đọc xong cảm giác tam quan của mình cũng một lần nữa đổi mới luôn đấy ạ.


Danh sách chương

Bình luận truyện