Khách bộ hành thời gian

Hành Sùng Ninh (Phần 2)


trước sau

Diệp Giai Nam đứng dưới tàng cây tránh mưa, chờ Tiểu Tiếu quay lại.

May mà Tiểu Tiếu nhanh nhẹn, chỉ lát sau đã đến.

Diệp Giai Nam cũng chả nhắc lại chuyện vừa rồi, hai người cùng nhau khuân đồ đi, một lát sau đã thấy được Sơn Nguyệt Trang trong khe núi.

Khu biệt thự kia nhìn từ xa được thiết kế đặc sắc giống như một thôn nhỏ, phong cách cổ xưa đơn giản, khiến mắt người ta toả sáng.

Tiểu Tiểu gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Lưu, rồi mang Diệp Giai Nam đi lên phòng họp nhỏ trên tầng hai.

Thời gian còn sớm, Lưu tổng còn đang uống trà với Hành Sùng Ninh, lát nữa mới đến.

Người quản lý phòng họp giúp đỡ Diệp Giai Nam đặt tài liệu lên bàn, rồi điều chỉnh đèn chiếu.

Hiện tại nhãn hiệu trang sức cao cấp kết hợp với đồng hồ đã trở thành chiều hướng phát triển trong toàn bộ ngành. Bởi vì giá trị thương hiệu của họ chỉ là con số không so với lĩnh vực đồng hồ, đây quả thực là cuộc làm ăn đôi bên cùng có lợi.

Cho nên Thiên Trọng cũng không muốn bị bỏ lại phía sau.

Thiên Trọng có thể tìm được Cách Linh hợp tác cũng không hề dễ dàng gì, càng đừng nói đến việc để cho Hành Sùng Ninh đảm nhận vai trò thiết kế hàng loạt đồng hồ nữ phức tạp này.

Đối với thử nghiệm mới, Thiên Trọng vô cùng cẩn thận, Tổng giám đốc Lưu là trước kia tìm được ở Thuỵ Sĩ về, đối với kiểu dáng và thiết kế đồng hồ cũng khá có danh tiếng, về phần Tiểu Tiếu cũng có kinh nghiệm nhiều năm về thiết kế trang sức.

Sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, Lữ Tĩnh dẫn Hành Sùng Ninh và Tổng giám đốc Lưu đến.

Có lẽ là do được bên tập đoàn Lệ Thị dặn dò, Lữ Tĩnh không ngừng vừa đi theo Hành Sùng Ninh vừa giải thích: “Vốn là Lệ tiên sinh cũng muốn tới, nhưng trong nhà tạm thời có việc không rút ra được.”

Bởi vì là việc riêng, cho nên Lữ Tĩnh nói rất khẽ, Diệp Giai Nam cũng chả có lòng dạ nào nghe lén.

Phòng họp trang trí xa hoa, ngồi trong phòng liếc qua cửa kính có thể thấy được hồ Vũ Sư bên ngoài, Diệp Giai Nam chọn một vị trí ngồi xuống, lấy sổ và bút ra.

Lúc mới bắt đầu, Phương Hân trợ lý của Hành Sùng Ninh mở laptop ra, kết nối với máy chiếu, giải thích về bản vẽ mặt phảng và đồ thị biến động của bộ phận chuyển động một lần.

Đây không phải là lần đầu Diệp Giai Nam thấy bộ phận chuyển động này, nhưng nhìn thấy bức vẽ phóng đại gấp mấy chục lần trên màn hình, vẫn cảm thấy tinh tế và tuyệt vời.

Cô nàng Phương Hân tóc dài giỏi giang kia từng bước giải thích kĩ càng về kết cấu chuyển động, mô hình, thiết kế và số liệu một lần, rồi lại mời Hành Sùng Ninh bổ sung.

Hành Sùng Ninh cũng chả cần nhìn vào màn hình, chỉ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, im lặng một lát, mới lên tiếng: “Tôi luôn cảm thấy thiên hạ là của đồng hồ nam chức năng phức tạp cao cấp, nhưng nhãn hiệu của các cô vì xuất phát điểm mà muốn làm đồng hồ nữ, cho nên phải thay đổi kết cấu chuyển động.”

“Thực ra phương án ban đầu của tôi không có đề nghị sử dụng tourbillon bay bên trong vì nó khá lớn, khi chuyển động cần lực xoắn lớn, mà phụ nữ yêu cầu đồng hồ bao giờ cũng phải mỏng.” Nói xong câu này, anh lại quay đầu nhìn màn hình, ra hiệu bằng tay với trợ lý Phương Hân, cô ta vội đưa bút laser trong tay mình cho anh.

Hành Sùng Ninh bật bút laser.

Đầu bút hiện lên điểm sáng nhỏ màu xanh lá vào hình chiếu.

Tấm hình biến động, miếng tourbillon bay trong bộ phận chuyển động không ngừng xoay tròn, khiến cho thị giác người ta có cảm giác mới lạ.

Anh dùng bút laser chỉ hết những điểm tương ứng trên đồng hồ, rồi nói: “Cho nên cuối cùng chúng tôi quyết định chọn phương án dùng bi, tourbillon và những thứ liên quan được giải quyết bằng bi, như vậy bi có thể giảm bớt lực ma sát, tiết kiệm động lực.”

Đợi sau khi Hành Sùng Ninh nói xong, Tổng giám đốc Lưu mới dựa vào ý kiến công ty đã họp trước đó, tiến hành truyền đạt và trưng cầu ý kiến.

Lúc này có một cô gái đang đun nước trong phòng họp, chuẩn bị pha trà cho mọi người, trước mắt Diệp Giai Nam cũng đang làm những công việc lặt vặt ở công ty, vội vàng qua hỗ trợ.

Phòng họp dùng cốc thuỷ tinh, Diệp Giai Nam rót trà vào từng cốc rồi bưng đến từng chỗ cho mọi người.

Tất cả mọi người khách sáo nhận bằng hai tay, không quên cười cảm ơn.

Đến lượt Hành Sùng Ninh, anh đang nghe Tiểu Tiếu nói, lúc Diệp Giai Nam đưa trà tới anh ta cũng chả có thái độ gì, ánh mắt liếc qua tay Diệp Giai Nam, sau đó gõ ngón tay lên mặt bàn, ra hiệu đặt ở đó.

Diệp Giai Nam thấy vậy, lại cộng thêm ngọn lửa ẩn giấu từ lúc ở cây bạch quả thực sự muốn sôi trào, không nhịn được oán hận đặt cốc lên bàn, ai ngờ cốc trà hơi đầy, trượt tay một cái, nước sôi đổ ra khiến tay cô bị bỏng.

Cô đau đến mức rụt tay lại, lập tức ném chiếc cốc đi.

Chiếc cốc rơi xuống thảm.

Nước đổ trên mặt bàn không ít, tay áo Hành Sùng Ninh cũng dính mấy giọt.

Phương Hân ở bên cạnh anh là người đầu tiên nhảy dựng lên, “Hành tiên sinh, có bị bỏng không?”

“Không sao, chúng ta tiếp tục đi.” Lúc nói chuyện ngay cả mí mắt của Hành Sùng Ninh cũng chả thèm ngước lên.

Tiểu Tiếu ngồi rất xa, lại đang chăm chú trình bày phương án của công ty, nên hoàn toàn không để ý đến chuyện này. Diệp Giai Nam yên lặng vào toa-lét xối nước lạnh, rồi quay lại thu dọn.

Sau khi thảo luận về vỏ chất liệu và đá quý khảm lên, hai bên đã có bất đồng ý kiến.

Thiên Trọng vì muốn cố gắng tăng cường doanh số bán hàng và hiệu quả thiết kế thị giác, muốn đổi vỏ thép thành trong suốt, nhưng Cách Linh dùng tính ổn định của tourbillon từ chối đề nghị này.

Vốn tất cả thiết kế đều tuân theo sự chỉ đạo của Hành Sùng Ninh, nhưng Tiểu Tiếu hơi cố chấp với đề nghị của công ty mình, khi gặp phải chuyện có liên quan đến thiết kế vô cùng để bụng dù chỉ là chi tiết nhỏ.

Lúc này Tiểu Tiếu đã quên béng trước đó dặn Diệp Giai Nam phải cung phụng đối phương, cũng quên cả ánh mắt của Lưu tổng.

Hành Sùng Ninh tựa vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, lạnh lùng nói: “Trên mặt chính diện đồng hồ chúng tôi sẽ để một mặt phụ để mang lại hiệu quả thị giác, vốn bộ phận chuyển động không có mặt chính diện, độ vận hành của tourbillon phải chính xác nên khó mà khống chế được, tuy bên cô có mong muốn hiệu quả với độ chính xác là chênh lệch trong vòng -2 đến +8 giây, cách làm việc này tính toán quá kém, nhưng đối với cá nhân tôi, yêu cầu của mỗi đồng hồ tôi đặt ra là hi vọng có thể đạt tới 0 đến +4 giây.”

Giọng nói của anh kiên quyết lạnh như băng, gần như không để cho người ta có thể chất vấn, thậm chí phần cuối còn hơi châm chọc, “Phải biết rằng đây là một chiếc đồng hồ, chứ không phải là vòng tay của các cô.”

Về công về tư Diệp Giai Nam đều đứng về phía Tiểu Tiếu, sau khi im lặng nghe một lát xen vào: “Hành tiên sinh, tôi có lời muốn nói.”

Hành Sùng Ninh không nói gì, chỉ ngước mắt nhìn cô.

Diệp Giai Nam nhìn hình vẽ đồng hồ, tourbillon vẫn đang xoay tròn, bộ phận chuyển động lơ lửng hiệu quả, mang lại phong cách nhẹ nhàng đẹp đẽ, “Nó tuyệt vời như vậy tại sao lại phải che đi, mà không để cho người mua nhìn thấy?”

Phương Hân đáp thay: “Cho nên ở mặt chính diện Hành tiên sinh đã thiết kế một mặt phụ. Thiết kế rỗng sẽ ảnh hưởng đến tính ổn định tổng thể của đồng hồ, chúng tôi đã thảo luận về thiết kế rất nhiều lần rồi.”

Diệp Giai Nam: “Trước đó Thiên Trọng cũng đã quyết định phương án dùng 20 viên rubi làm trục, nếu như không thể nhìn thấy đá quý

được khảm bên trong, người tiêu thụ sẽ không chi tiền ra đâu, có lẽ sẽ không đạt được con số hàng giới hạn là 38.”

Sau khi cô nói xong, Hành Sùng Ninh hơi thay đổi tư thế ngồi, hơi nghiêng người về trước, hai tay chống lên mặt bàn, mười ngón tay đan vào nhau, nhìn cô hai giây, lên tiếng: “Cô Diệp, giá trị của đồng hồ số lượng giới hạn không chỉ dựa vào bên trên nó khảm bao nhiêu đá quý để quyết định, cái một nhãn hiệu không ngừng theo đuổi là kết tinh tâm huyết của người chế tạo đồng hồ và nhà thiết kế.”

Anh nói tiếp: “Có người cho rằng kĩ thuật đồng hồ ngày nay cũng chỉ là lặp lại của một trăm năm trước, tôi thừa nhận nó là sự thật. Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến đam mê của chúng tôi dành cho nó, tất cả yếu tố cùng dung hoà mới chính là giá trị của một chiếc đồng hồ.”

Diệp Giai Nam vẫn muốn đối đầu với anh, nói tiếp: “Nhưng có lẽ Hành tiên sinh vô cùng có địa vị cao quý bên mảng đồng hồ nam, nhưng đây là lần đầu tiên anh tham gia thiết kế đồng hồ nữ, có lẽ anh không biết được kiểu dáng và sự nữ tính ảnh hưởng đến tâm trạng và khiếu thẩm mỹ của người tiêu thụ đến thế nào đâu, cái này hoàn toàn là sở trường của bên chúng tôi.”

Cô nói xong câu đó, kể cả Tiểu Tiếu cũng sợ ngây người, gần như không dám thở mạnh, không khí ngưng kết lại giống như bão tố sắp đến gần.

Sau khi Hành Sùng Ninh nghe xong lại không hề tức giận, chỉ lặng lẽ nhìn Diệp Giai Nam, sau đó nhíu lông mày, đột nhiên hỏi một câu không hề liên quan.

“Cô Diệp, tôi vừa để ý trên tay cô đeo một chiếc đồng hồ hình trăng?”

Diệp Giai Nam khẽ gật đầu, sau đó vén tay áo để đồng hồ lộ ra cho mọi người xem.

Đây là lúc cô tròn hai mươi tuổi, mẹ tặng quà sinh nhật cho cô, mặt trên ngoài kim đồng hồ dài ngắn, còn có một mặt đồng hồ nhỏ gồm sáu múi giờ, mỗi ngày dựa vào lịch tháng mà biểu hiện trạng thái trăng tròn hay khuyết, nghe nói bởi vì mang lại cảm giác lãng mạn nên vô cùng được phụ nữ trẻ yêu thích.

“Cô Diệp đeo nó bao lâu rồi?”

“Hai năm.”

“Vậy cô đã sử dụng nó hai năm rồi, có biết chu kì quay của mặt trăng không?” Hành Sùng Ninh đặt tay lên bàn, mười ngón hơi xoắn lại, ngón giữa và ngón trón bên tay trái xoắn thành vòng tròn.

Diệp Giai Nam lập tức giật mình, sau đó suy nghĩ đáp: “Có lẽ là 29 hoặc 28 ngày.”

Hành Sùng Ninh nhìn chằm chằm cô, sửa lại: “Cô Diệp rất sùng bái với quan điểm đồng hồ nữ tính, cái này chỉ có phụ nữ thích những thứ nữ tính mới có thể hiểu được. Nếu như dựa theo định nghĩa chính xác hiện tại, một giây đồng hồ là 9192631770 bức xạ nguyên tử cesium, như vậy bình quân một vòng quay của mặt trăng là 27 ngày 7 giờ 43 phút 11 giây.”

Diệp Giai Nam bị anh mỉa mai vô cùng xấu hổ, mặt đỏ lên.

Hành Sùng Ninh nói tiếp: “Đồng hồ nữ không giống đồng hồ nam đã phải cân nhắc rất nhiều về vấn đề chống rung và chống thấm nước, nhưng trong túi đồ của phụ nữ có gắn nam châm rồi các thiết bị điện tử có thể làm lệch độ chính xác của bộ phận chuyển động. Dùng bệ mờ không những giúp tăng thêm tính ổn định mà còn có thể nâng cao hiệu quả kháng từ. Muốn đạt tới độ chênh lệch chính xác như chúng ta yêu cầu nhất định phải lựa chọn. Vừa rồi tôi đã nói trước hết nó là một dụng cụ thời gian chính xác, tiếp theo mới là vật phẩm trang sức.”

Diệp Giai Nam và Tiểu Tiếu còn định nói thêm thì Hành Sùng Ninh đã đứng lên, dùng hành động ngăn các cô lại.

Thấy anh đứng dậy, cởi một cúc áo vest ra, nói một câu kết thúc cuộc thảo luận.

“Hai cô Diệp, Tiếu, tôi khâm phục dũng khí nghé con mới sinh của các cô, cũng hiểu được đợi thêm thời gian nữa các cô trong tương lai sẽ là châu báu trong lĩnh vực của mình. Nhưng hôm nay thái độ của tôi chỉ có một chữ không thôi.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện