Tác giả: Úy Không
Thể loại: Hiện đại, thực tế, thanh xuân đến trưởng thành, học sinh ưu tú - cô gái phản nghịch, yêu thầm, ngược tâm, HE.
Độ dài: 74 chương + 11 NT
Tình trạng: Hoàn edit.
Văn án 1:
Là bạn học bốn năm, Khương Nhạn Bắc cùng Thẩm Nam tựa như hai đường thẳng song song không thể giao nhau.
Một người xuất thân thư hương thế gia, thành tích xuất sắc mỗi năm học, áo thun trắng cùng đôi giày trắng và tóc ngắn, từng có một người bạn gái.
Một người từ gia đình giàu có, lúc nào cũng trốn học rớt môn, tính cách phản nghịch, xỏ tai xăm trổ, mỗi tháng lại đổi bạn trai một lần.
Ai cũng chưa từng nghĩ đến trước lễ tốt nghiệp, hai đường thẳng song song ngoài ý muốn lại có cuộc tương giao ngắn ngủi.
Văn án 2:
Học sinh ngoan Khương Nhạn Bắc đi theo khuôn phép có một bí mật không thể nói ra, cô gái luôn xuất hiện trong giấc mộng của anh, không phải là bạn gái thanh thuần xinh đẹp mà là một khuôn mặt yêu mị khác.
Cô gái phản nghịch Thẩm Nam cũng có một bí mật không muốn người khác biết, trong vẻ ngoài thanh xuân ngây ngô nổi loạn kỳ thật cô cũng từng thích một người.
Sau khi gặp lại, đôi bên thầm mến tạo ra tình tiết vừa ngọt ngào vừa cẩu huyết.
***
“Cuộc đời anh vốn là một đường thẳng, chỉ vì gặp em mà rẽ ngang.” (*)
Nếu hỏi Khương Nhạn Bắc điều khiến anh tâm đắc nhất trong cuộc sống này là gì, có lẽ anh sẽ trả lời rằng: dũng cảm theo đuổi tình yêu của mình, cùng Thẩm Nam tay trong tay hạnh phúc.
Thẩm Nam - chẳng phải là cô tiểu thư nhà giàu tính tình nổi loạn, luôn tìm mọi cách để theo đuổi “học sinh giỏi” Khương Nhạn Bắc năm đó ư? Chắc cô ấy cũng chẳng thể ngờ nam sinh ưu tú luôn tỏ ra ghét bỏ cô kia, thực ra đã trót động tâm với cô từ lâu rồi.
Quay ngược thời gian trở về với quá khứ, Khương Nhạn Bắc chính là “con nhà người ta” mà biết bao bậc cha mẹ ao ước. Thành tích ưu việt, nhân phẩm tốt đẹp, gia đình tri thức, lại mang ngoại hình tuấn tú khiến bao cô gái xôn xao. Và Thẩm Nam cũng là một trong số đó.
Một người là nam sinh thành tích xuất sắc, có mục tiêu rõ ràng, nắm chắc cuộc đời trong tay. Một người lại là nữ sinh tiếng xấu nổi danh nhất nhì trường, đối với tương lai lại càng thêm mờ mịt. Giữa bọn họ hoàn toàn không có điểm chung, là hai đường thẳng song song tưởng chừng không thể nào giao nhau nổi. Cho đến một hôm…
Đó là một buổi tối trăng sáng thưa sao, ánh trăng hòa cùng ánh đèn chiếu vào bóng dáng rực rỡ của cô. Mái tóc xoăn, đôi môi đỏ, lại khẽ ngâm nga một khúc ca nước ngoài mang theo chút tùy hứng. Cô mang chút gì đó hoang dại, hoàn toàn khác với những gì được đặt ra trong cuộc sống khuôn phép của anh. Nhưng, chính những điều đó lại làm anh rung động.
Chàng trai năm ấy từng vì một câu nói muốn xuất ngoại để được gần anh hơn của cô mà dốc lòng giúp đỡ, thậm chí còn khờ dại tưởng tượng về tương lai của hai người. Đến khi biết đó chỉ là một trò đùa vui, anh đã tổn thương và phẫn nộ đến nhường nào.
Thế nhưng sau bao nhiêu năm, hình bóng cô vẫn mãi in sâu trong lòng anh không cách gì có thể xóa nhòa đi được.
Lúc nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia trong quán bar, những ký ức xưa thoáng chốc bỗng ùa về. Vẫn là gương mặt xinh đẹp đến yêu mị đó, chỉ là vẻ thanh xuân đã biến thành sự trưởng thành lạnh nhạt.
Khương Nhạn Bắc ưu tú năm nào vẫn còn đây, nhưng Thẩm Nam thì đã khác xưa mất rồi.
Chỉ qua mấy năm ngắn ngủi, cô từ công chúa kiêu sa biến thành dân thường, ngày ngày bận rộn cùng nỗi lo cơm áo gạo tiền đè nặng trên vai. Gia đình xảy ra biến cố khiến cô ngày càng thu liễm tính tình, trở thành trụ cột cho gia đình ba người, còn nuôi cả đứa em cùng cha khác mẹ mà cô từng cực kỳ chán ghét.
Có đôi khi, Thẩm Nam không cách nào hiểu nổi sự an bài của vận mệnh, sao lại để cô lưu lạc đến mức này? Nhưng cuộc sống nào được như ý mình muốn, cô chỉ còn cách cố gắng nỗ lực tiến về phía trước mà thôi.
Đến khi Khương Nhạn Bắc xuất hiện, mọi phòng tuyến cô xây dựng bấy lâu nay bỗng chốc vỡ tan tành. Trước mặt anh, cô vẫn luôn có một cảm giác tự ti không thể nào nói ra. Dù là thiên kim ngày xưa hay cô gái nghèo túng bây giờ cũng thế. Mỗi khi đối mặt với anh, cô đều không biết mình phải làm thế nào.
Anh luôn xuất hiện mỗi khi cô chật vật nhất, khiến cô dù không muốn vẫn không thôi nghĩ đến anh. Nhưng cô và anh bây giờ là người của hai thế giới khác biệt, khoảng cách xa xăm đó khiến cô không có can đảm tiến lại gần anh như trước kia nữa rồi.
Có điều Thẩm Nam không biết, Khương Nhạn Bắc đối với cô chính là nhớ mãi không quên.
Sau bao nhiêu năm tháng trôi qua, anh cho rằng mình đã có thể bình tĩnh đối mặt với cô ấy. Nhưng thực tế đã khiến anh nhận ra rằng, anh luôn phải khắc chế cảm xúc mỗi lần gặp gỡ ấy.
Rồi đến một ngày, ngay cả lý trí của anh cũng không thể thắng nổi con tim. Anh không muốn làm Khương Nhạn Bắc lúc nào cũng bày ra vẻ cẩn thận kiềm chế, vĩnh viễn bảo trì lý trí nữa. Anh chỉ muốn được làm chính mình, ở bên người con gái mà anh yêu thương.
“Anh muốn là đối tượng của em, được không?”
Mặc cho ba mẹ anh có phản đối thế nào đi nữa, anh vẫn muốn tiến về phía em.
Trong mắt người ngoài, anh
là một người có nhân sinh suôn sẻ, mọi chuyện luôn thuận buồm xuôi gió. Nhưng không ai biết anh chỉ là một khối đá được mài giũa, không có đỉnh cũng không có góc nhọn, không thấy được bản thân, thậm chí cũng không có nhiệt độ.
Chính Thẩm Nam là người đã truyền cho anh hơi ấm, lấp đầy trái tim trống rỗng vì cố gắng sống một cuộc sống khuôn phép mà ba mẹ đã vẽ ra cho anh. Cô khiến anh muốn thoát khỏi sự áp bức của họ, muốn phá vỡ bức bình phong giả tạo về một gia đình trí thức hạnh phúc mà chỉ có anh mới biết bên trong thối nát đến nhường nào.
Cô nói anh xem thường cô, nhưng thực ra anh luôn xem thường chính mình. Từ khi anh biết được sự thật về gia đình hoàn mỹ của mình, anh đã từng mắc bệnh trầm cảm, dựa vào bài bạc để quên đi nỗi đau.
Liệu rằng cô có lung lay, có cảm thấy buồn nôn khi biết được sự thật về anh?
Nhưng anh quên mất Thẩm Nam là ai rồi, người đã từng cả gan bám lấy học sinh ưu tú Khương Nhạn Bắc khi xưa cơ mà. Anh đã can đảm bước chín mươi chín bước, vậy hãy để cô bước một bước còn lại đến bên anh.
“Bọn họ không tốt với anh, sau này em sẽ tốt với thầy Khương, cực tốt, cực kỳ tốt.”
Từ bé đến lớn anh luôn phải sống trong một vòng tròn, cứ ngỡ rằng đó là hoàn mỹ nhưng thực chất lại chứa đầy những vết nhơ.
Cũng may, anh đã gặp được Thẩm Nam.
Ba mẹ không thương anh, nhưng ông trời đã đưa đến cho anh một người yêu mình thực sự.
Dù con đường phía trước vẫn còn nhiều chông gai, nhưng chỉ cần có cô ở bên cạnh nắm lấy tay anh, anh tin mình sẽ luôn nhìn thấy được ánh mặt trời.
…
“Nhạn Bắc bay hướng Nam”, chính tên truyện đã nói lên tình yêu của Khương Nhạn Bắc dành cho Thẩm Nam. Là luôn luôn hướng về cô, là âm thầm lặng lẽ thay cô chắn mọi giông bão. Anh thuộc trường phái hành động, làm tất cả mọi chuyện chỉ để cô có một cuộc sống không vướng bận âu lo.
Sự tự ti của Thẩm Nam khi đối diện với Khương Nhạn Bắc mình có thể hiểu được. Từng là thiên kim tiểu thư nhà giàu bỗng chốc mất hết tất cả, phải vật lộn với cuộc sống mỗi ngày, đương nhiên cô sẽ không bao giờ muốn cho người mình từng yêu thấy được dáng vẻ chật vật nhất của bản thân rồi. Nhưng may mắn là tình cảm của cô vẫn còn đó, dù trải qua bao nhiêu sóng gió cô vẫn kiên định ở bên anh.
Mình cũng rất thích Thẩm Ngọc - cậu em trai cùng cha khác mẹ của nữ chính. Cậu bé nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện đến đau lòng, luôn cố gắng ngoan ngoãn vâng lời để không khiến chị mình phải thêm gánh nặng. Nhưng may mắn là cậu đã tìm được hạnh phúc của mình ở ngoại truyện, các bạn đừng nên bỏ qua bạn nhỏ Thẩm Ngọc đáng yêu này nha.
Mạch truyện nhẹ nhàng nhưng có cảm giác buồn miên man, khiến người đọc phiêu theo từng câu chữ, cũng cảm nhận được sự thâm tình của Nhạn Bắc dành cho cô gái của mình.
Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện không quá cao trào nhưng lại khiến bản thân day dứt và ấn tượng thật lâu, mình tin rằng đây sẽ là bộ truyện hoàn hảo dành cho bạn ^^
Bình luận truyện