Khi nhận được cuộc gọi từ mẹ, tôi vẫn còn đang ở Vân Nam cho hải âu ăn.
Đứa em trai khác cha khác mẹ của tôi bị cô thư ký hồ ly tinh mê hoặc đến điên đảo, không chỉ bị đòi sính lễ cả chục triệu, mà còn suýt chút nữa dâng cả cơ ngơi bạc tỷ cho cô ta.
Còn tôi, người chị trên danh nghĩa này, lại là bạch nguyệt quang mà anh từng khao khát nhưng không có được thời niên thiếu.
Mẹ tôi hết cách, đành nói: “Mẹ thà để gia sản này rơi vào tay con còn hơn cho người ngoài!”
Tôi cười khẩy: “Giờ mới nhớ ra người nhà là tôi
đây à?”
Bình luận truyện