Tô Hoài Cẩn là đích nữ phủ Thừa tướng, là em gái ruột của Đại nguyên soái thiên binh vạn mã, là Hoàng Quý Phi chấp chưởng phượng ấn, chỉ huy lục cung. Nhưng một lần bị kẻ gian hãm hại, nàng không chỉ phải đối mặt với tình cảnh xét nhà lưu đày mà còn phải chứng kiến sự bạc tình của bậc đế vương, c.h.ế.t bệnh nơi lãnh cung. Vốn đã nản lòng thoái chí, nhưng vô tình lại bị trói buộc với hệ thống trọng sinh “Càng c.h.ế.t càng lợi hại”.
NƯƠNG NƯƠNG LẠI TÌM ĐƯỜNG C.H.Ế.T
Tác giả: Trường Sinh Thiên Diệp
Tag: Cổ đại, #song trùng sinh, hệ thống, cung đình hầu tước, hệ thống, nữ cường, sạch, ngọt ngào, cưng chiều, HE
Số chương: 80
Tình trạng: Hoàn edit
Lưu ý: Có khóa
Link đọc: https://mutchanh8897.wordpress.com/.../nuong-nuong-lai.../
________
Văn án:
Tô Hoài Cẩn là đích nữ phủ Thừa tướng, là em gái ruột của Đại nguyên soái thiên binh vạn mã, là Hoàng Quý Phi chấp chưởng phượng ấn, chỉ huy lục cung. Nhưng một lần bị kẻ gian hãm hại, nàng không chỉ phải đối mặt với tình cảnh xét nhà lưu đày mà còn phải chứng kiến sự bạc tình của bậc đế vương, c.h.ế.t bệnh nơi lãnh cung. Vốn đã nản lòng thoái chí, nhưng vô tình lại bị trói buộc với hệ thống trọng sinh “Càng c.h.ế.t càng lợi hại”.
Nha hoàn Giáp: “Nương nương, Lưu quý nhân mới học được khúc Nghê Thường Vũ Y, muốn hiến vũ cho Hoàng Thượng!”
Nha hoàn Ất: “Nương nương, hôm qua sứ thần phiên bang tiến cung hiến cho Hoàng Thượng ba người đẹp !”
Vẻ mặt Hoài Cẩn không chút dao động, bất luận ai vì ai mà tranh sủng, đấu đến ngươi c.h.ế.t ta sống thì đối với nàng mà nói cũng không có chút hứng thú nào.
Nha hoàn Bính: “Nương nương, Triệu tài tử bố trí một thích khách với ý đồ ám sát ngài!”
Ánh mắt Hoài cẩn trở nên sáng ngời, “Thích khách sao? Mau kêu hắn tiến vào, để bổn cung nhìn xem có đủ anh tuấn hay không.”
Tiết Trường Du với công lao vĩ đại, không ai bì nổi. Vốn sẽ nên danh thiên cổ lại không ngờ bị gian thần xu nịnh châm ngòi ly gián, giết lầm trung thần. Cuối cùng mới nhận ra rằng người bên cạnh không có dị tâm chỉ có mình Hoài Cẩn.
Trọng sinh một lần, Tiết Trường Du một lòng muốn bù đắp mọi lỗi lầm, ” hết lòng yêu thương” Tô Hoài Cẩn, chỉ là……
Tiết Trường Du: Vì sao ái phi đến “Chết” cũng không muốn trở thành Hoàng Hậu của trẫm?
______
Chàng từng nói: “Nếu hoàng cung là một lồng giam, trẫm nguyện đem những thứ tốt nhất để xây thành. Bởi vì nhà giam này của trẫm, chỉ có một chú phượng hoàng nhỏ là nàng”*.
Nàng là Tô Hoài Cẩn, chàng là Tiết Trường Du vừa xứng một đôi “mỹ đức”**, vốn nên là một mối lương duyên, thế rồi kết cục lại là nước mắt rơi xuống nhuộm vạt áo, một ngọn lửa cắn nuốt cung Du Cẩn, cũng đem bọn họ từ nay âm dương cách biệt.
Đau khổ. Hối hận. Hiểu lầm. Tất cả đều theo ngọn lửa kia cháy thành tro bụi.
Vốn nên là người c.h.ế.t quên hết, kẻ ở lại ôm lấy bi thương, lại bởi vì duyên còn chưa dứt, đem phượng hoàng niết bàn, trở lại vạch xuất phát, khi tấn bi kịch kiếp trước còn chưa bắt đầu, khi trái tim còn chưa đi sai hướng.
Tô Hoài Cẩn nàng đã từng bước qua một kiếp, cũng đã nếm trải cái gọi là “vì tình mà đau, vì quân mà khổ”. Vậy nên nếu có cơ hội làm lại, nàng nhất định khiến cho những kẻ từng hãm hại nàng phải trả giá, càng quan trọng hơn là kiếp này, nàng không muốn cùng Tiết Trường Du kia trở thành một đôi “mỹ đức” nữa.
Trùng sinh trở lại vốn đã nắm một nửa thiên cơ, thế nhưng Tô Hoài Cẩn lại phát hiện ra, lần niết bàn này bị trói định cùng “hệ thống” nằm trong chiếc vòng hồng ngọc mà tiên đế ban cho. Có được “hệ thống” vốn dĩ nên là một chuyện vui, thế nhưng có ai nói cho nàng biết vì sao cái hệ thống này lại gọi là “càng c.h.ế.t càng lợi hại” hay không?
Nếu đã trốn không nổi, chạy không xong, vậy thì Tô Hoài Cẩn chỉ còn cách vừa phải đối phó với tiểu nhân, chống lại sự theo đuổi của “phu quân” cũ đồng thời nghĩ cách làm sao để có thể “tìm chết” mỗi ngày.
----------
Chàng là Tiết Trường Du, là Tứ hoàng tử được hoàng thượng sủng ái, còn trẻ đã được phong tước Yến Vương, sau lại trở thành hoàng đế của Tiết quốc. Từ nhỏ chàng đã được thái thượng hoàng tứ hôn với đích nữ phủ thừa tướng Tô Hoài Cẩn, dùng vòng ngọc cùng nhẫn ban chỉ làm từ cùng một khối để đính ước.
Vốn là một mối lương duyên, phu thê ân ái, lại bởi vì tiểu nhân phá hoại cùng hai chữ "ngu hiếu" dẫn đến những hiểu lầm, cuối cùng là âm dương cách trở. Ngày ngọn lửa lớn nhuộm đỏ cung Du Cẩn, cũng là ngày trái tim chàng đau đớn khôn nguôi.
Nếu có thể quay lại, Tiết Trường Du chàng nhất định sẽ đau sủng nàng, tin tưởng nàng, sẽ biến không chỉ hoàng cung này mà còn cả thiên hạ này trở thành lồng giam đẹp đẽ nhất, đặt dưới chân phượng hoàng nhỏ của chàng.
Có lẽ, bởi vì tưởng niệm của chàng quá lớn, hoặc cũng có thể bởi chàng còn thiếu nợ nàng quá nhiều, hay giả như một mối tơ duyên còn chưa dứt, thế nên vòng ngọc đưa nàng ngược thời gian, thì nhẫn ban chỉ cũng cho chàng sống lại.
Bắt đầu từ giây phút lại gặp nàng năm ấy, lại lần nữa được ôm nàng trong vòng tay, rốt cuộc chàng đã hiểu được, dùng tính mạng để yêu một người là thế nào. Dù đã biết sẽ phải bước trên con đường “thê nô” không lối thoát, nhưng bởi vì đó là nàng, chàng cam tâm tình nguyện.
Thế nhưng, hình như Cẩn Nhi của chàng có chút lạ, không những đối với chàng lạnh lùng, xa cách, còn năm lần bảy lượt muốn tìm chết, khiến trái tim chàng mỗi ngày đều lơ lửng treo cao. Tiết Trường Du thực sự muốn khóc, vì sao trùng sinh trở lại, mỗi ngày vì theo đuổi phu nhân mà phải ăn giấm chua còn chưa đủ, lại còn phải mọi lúc lo lắng đề phòng thê tử của chàng tìm đường c.h.ế.t như vậy?
----------
Tô Hoài Cẩn là đích nữ phủ thừa tướng, là thân muội muội của chấp trưởng đại nguyên soái Tô Hoài Chẩn, từ nhỏ đã có hôn ước với Tứ hoàng tử Tiết Trường Du. Sau khi Tiết Trường Du đăng cơ liền được phong Hoàng quý phi, cầm phượng ấn, chấp chưởng lục cung. Vốn là một đường phong quang vô hạn, thế nhưng đến cuối cùng lại bởi một chữ “hiếu” khiến “tình” này vỡ đôi, dùng một mồi lửa, đem tất cả yêu thương cùng thống khổ cháy rụi cùng cung Du Cẩn.
Thế nhưng, lưới tình còn chưa dứt, cho nàng sống lại năm nàng còn chưa gả cho Tứ hoàng tử. Một kiếp đau thương kia, nàng vì tình mà thu liễm, nghe theo phụ thân lấy phu làm trời, từng bước cẩn trọng đến mức bẻ gãy tính tình, chịu người ức hiếp, còn tính toán khiến nàng không thể sinh, cuối cùng là táng thân trong biển lửa.
Niết bàn trùng sinh, lại có thêm hệ thống hỗ trợ, Tô Hoài Cẩn quyết không nhẫn nhịn. Muốn tính kế nàng, phải xem có bao nhiêu bản lãnh, còn phải có gan chịu hậu quả. Kẻ nào muốn nàng chết, nàng còn vui mừng cảm tạ, bởi mỗi lần “chết” nàng sẽ trùng sinh trở lại càng thêm “mạnh mẽ” hơn. Sống lại kiếp này, Tô Hoài Cẩn vốn muốn đi trên con đường của riêng mình, rời xa hoàng cung toan tính, làm một phú bà tự tại.
Thế nhưng, số phận lại thích trêu ngươi, đem nàng cùng Tiết Trường Du buộc chặt, không những khiến cho “phu quân cũ” đuổi tới cửa, còn khiến chàng như miếng keo da chó, đẩy thế nào cũng không ra, chỉ có thể tiếp nhận. Từ này về sau, nắm mệnh phượng hoàng, độc sủng hậu cung, cùng
Bình luận