Ban ngày, tên oan gia dám gây sự với tôi.
Buổi tối, tôi đè người máy mô phỏng giống hệt anh ta xuống, tát vào mặt anh ta.
“Còn cãi nữa không?”
Người máy ra sức thúc mạnh lên, hôn lấy lòng bàn tay tôi nịnh nọt: “Cún con không có cãi, cún con chỉ biết cắn chủ nhân…”
Ngày hôm sau.
Mặt tên oan gia vừa đỏ vừa sưng, tâm trạng tôi rất tốt, bắt chuyện.
“Ôi chao! Cái miệng tiện của ai kia cuối cùng cũng bị người ta đánh rồi à?”
Đến cả chóp tai của tên oan gia cũng đỏ ửng.
Anh ta cúi đầu, ghé sát tai tôi nói nhỏ: “Đây là phần thưởng của ai kia dành cho cún con.”
Bình luận truyện