REVIEW ĐỪNG ÉP ANH ĐỘNG TÂM
Tác giả: Hề Lục
Thể loại: Hiện đại, showbiz, oan gia, duyên trời tác hợp, nàng tiên nhỏ quán bar x tổng giám đốc thu nhặt đồng nát, #3S (#SẠCH_SỦNG_SẮC), trong ngọt có hơi ngược, lâu ngày sinh tình, hài hước, HE
Độ dài: 86 chương
Tình trạng: Hoàn edit (có pass, giải quiz + cmt).
Cảnh báo trước khi đọc truyện: Hãy đặt bên bạn một bình nước 20 lít nhé! Vì sao ư? À, tôi sợ bạn nghẹn cẩu lương ấy mà :))) Theo tôi tính toán thì chắc 20 lít là đủ rồi đấy!
____
Văn án:
Giang Điềm có một người hàng xóm bí ẩn, chỉ hận không thể bóp chết cô.
Không nghĩ tới có một ngày, Lục Minh Chu sẽ đập cửa nhà cô, đi đến ngồi trên sô pha, đau lòng giúp cô lau khô nước mắt, dỗ dành hết lần này đến lần khác: “Đừng khóc nữa.”
Đường đường là Hoàng tử của giải trí Thành Niệm được người người nể trọng, thế mà anh lại bị một cô nhóc trở mặt không nhận người.
Nhớ tới cuộc mây mưa trên sô pha tối hôm đó.
Anh bực bội nới lỏng cà vạt, lại cởi bớt cúc áo sơ mi.
Không thể chịu được nữa, thế là một ngày nọ.
Giang Điềm đang vội vã đi xuống từ cầu thang thoát hiểm, cổ tay đột nhiên bị người kéo mạnh một cái, người trước mặt hung hăng tiến lại gần, ghé sát bên tai cô, trong lúc xô đẩy người đàn ông còn xấu tính cắn vành tai cô.
“Hôn một chút, anh sẽ đi ngay.”
“Sao còn chưa đi?”
“Ồ… Còn muốn làm gì đó khác nữa.”
…
Đầu tiên, để tôi giới thiệu cho các bạn một chàng trai. Về chàng trai này, chúng ta không cần nhiều lời làm gì, chỉ cần ba câu thôi.
“Làm người khiêm tốn, bí ẩn nhiều tiền.”
“Không gần phụ nữ, tính tình lạnh nhạt.”
“Thâm sâu không lường, ra tay tàn nhẫn.”
Nghe ngầu quá đúng không, thế để tôi thêm câu nữa cho càng ngầu hơn này.
“Muốn bạn gái hôn hôn, Ớt Nhỏ hôn hôn liền không đau.”
Hình như có gì đó sai sai thì phải? Mà thôi kệ, đằng nào liêm sỉ rồi cũng rớt hết thôi, giấu diếm làm gì.
…
Lục Minh Chu - tiểu hoàng tử của công ty giải trí Thành Niệm mấy hôm nay không được may mắn lắm. Đúng hơn là anh đã nhận được khắc tinh đó ông trời gửi xuống để khắc chế mình.
Giang Điềm thật sự là khắc tinh của Lục Minh Chu. Cứ mỗi lần gặp cô là chắc chắn chẳng có chuyện gì tốt đẹp đến với anh cả.
Lần đầu gặp thì bị ăn một cái tát, lần thứ hai gặp thì tự dưng dính phải rắc rối lúc đang chuyển phát nhanh, đến lần thứ ba thì còn bị nhầm thành biến thái bắt vào đồn luôn… Vì vậy, đừng hỏi tại sao anh muốn bóp chết Giang Điềm.
Sau đó, Lục Minh Chu phát hiện, người anh muốn tránh còn không được đó lại là hàng xóm của anh trong khu nhà trọ bình dân mà anh thuê.
Người ta nói, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Có lẽ, giữa Lục Minh Chu và Giang Điềm chính là có cái duyên.
Cô gái nhỏ cạnh nhà tuy suốt ngày hại anh rơi vào đủ loại tình huống éo le nhưng cũng chỉ là một cô gái đáng yêu da mặt mỏng. Cô đáng yêu đến mức, khiến Lục Minh Chu không thể nhịn được mà trêu chọc cô.
Hai người cứ tiếp xúc lúc gần lúc xa như thế, chẳng biết từ bao giờ, vốn là người dưng nay đã thành ai đó thân quen trong cuộc sống. Mà tình cảm hình như cũng lặng lẽ thay đổi tự lúc nào rồi chẳng hay. Khoa học đã nói, trung khu thần kinh của não chính là nơi chỉ đạo toàn bộ mọi hoạt động của cơ thể con người, vậy mà, đôi khi nó lại không thể ngăn được trái tim lạc nhịp làm loạn đấy thôi.
Chẳng phải cố ý, chỉ là vô tình, vô tình thấy cô vui, vô tình gặp cô khóc, vô tình chứng kiến cô gái nhỏ đầy nhiệt tâm với ước mơ của mình. Một lần vô tình không có ý nghĩa, nhưng vạn cái vô tình lại mọc thành một mầm cây trong tim, người ta gọi mầm cây ấy là "thích".
Lục Minh Chu thích Giang Điềm, điều này anh biết, nhưng anh lại ngại tình cảm của mình không đủ nhiều, ngại đó chỉ là hứng thú nhất thời. Vì thế nên khi Giang Điềm tỏ tình với anh, anh mới không nhận lời, mới nói với cô rằng cô không hợp tiêu chuẩn của anh.
Lục Minh Chu rất dứt khoát, rất ngầu, rất có phong thái trai tốt không hại gái nhà lành. Tuy nhiên phong thái này chỉ kiên trì được tới lúc Giang Điềm của anh, Ớt Nhỏ của anh nghe theo lời anh, không thích anh nữa.
Lục Minh Chu có lẽ cũng cảm thấy ngày xưa mình làm cao, bày đặt như vậy là quá dại dột chăng? Để rồi giờ phải tự vả mặt đau thế này.
Vợ chạy rồi thì phải theo đuổi vợ thôi. Mà theo đuổi vợ cần gì, thứ nhất cần mặt dày, thứ hai cần mặt dày, thứ ba vẫn là cần mặt dày. Hơn nữa, điều tối kị là không được đem theo liêm sỉ. Rất may Lục Minh Chu trời sinh tính giác ngộ cao nên thực hiện rất tốt những tiêu chí trên, đặc biệt trong khoản vất liêm sỉ.
…
Tình cảm chính là kỳ lạ như thế, ban đầu có thể chỉ là thích một chút thôi, nhưng nó cứ âm thầm lớn lên, lớn mãi, đến khi ta nhận ra thì đã trở thành yêu mất rồi. Không còn là hơi thích, không phải là rất thích, mà đó là yêu.
Giang Điềm của Lục Minh Chu rất đáng yêu, đôi lần yếu đuối, có khi lại vô cùng mạnh mẽ, cương quyết. Cô có ước mơ ca hát, dù bị mẹ mình ngăn cấm nhưng cô chưa bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Giới giải trí chính là một hồ nước xanh, nhìn thì tưởng đẹp đẽ nhưng ai biết màu xanh đó đã phải dùng những gì để tạo thành?
Giang Điềm hiểu điều đó, nhưng cô vẫn tiến lên, cô muốn hiện thực giấc mộng ca hát của mình, bất kể có khó khăn thế nào đi chăng nữa.
Một Giang Điềm như thế sao lục Minh Chu không yêu cho được. Nhưng Ớt Nhỏ của anh đối với chuyện tình cảm giữa hai người lại cũng có một chút tự ti, nhạy cảm, điều đó vừa do sự cách biệt thân phận của họ, vừa do lời nói ngày trước của anh tạo nên.
Chỉ là Lục Minh Chu lúc này đã không thể thiếu Giang Điềm nữa, mầm cây nhỏ trong tim anh ban đầu đã trở thành đại thụ che trời từ lâu. Bởi vậy anh sẽ luôn bên cô, chờ cô có thể an tâm đứng cạnh anh. Mọi khúc mắc đều cần gỡ rối, gỡ được rồi, đằng sau sẽ là hạnh phúc đang chờ đợi.
Hi vọng mọi chuyện đều suôn sẻ! Chúc Lục Minh Chu và Giang Điềm sẽ có một cái kết thật viên mãn.
Bình luận truyện