REVIEW MIÊU CHỦ TỬ
Tác giả: Phi Đao
Thể loại: Tương lai, tinh tế, xuyên việt, nhân thú (người x mèo), livestream, sủng ngọt, HE
Tình trạng: Edit hoàn
Văn án:
Xuyên đến tương lai không đáng sợ, đáng sợ là xuyên đến một thế giới không hề có sự tồn tại của nhân loại. Càng đáng sợ hơn là bản thân cô lại bị xem như một con thú cưng, bị mang đi bán cho một con mèo quý tộc khổng lồ. Kể từ đó, Lục Thu trải qua những ngày tháng bị xem như thú cưng nuôi dưỡng như thế đấy.
Bảng xếp hạng các kênh Livestream trên mạng Tinh Tế đột nhiên xuất hiện một kênh Stream sủng vật thanh bình đến lạ kì. Một bé thú cưng hình người nhỏ bằng bàn tay mặc bộ quần áo nhỏ xíu, ở trong một cái ổ nhỏ xíu lại có thể nấu cơm, còn có thể cắt chải chỉnh sửa lông gọn gàng sạch sẽ cho chủ nhân của mình. Đám khán giả khóc lóc thảm thiết nhìn sủng vật đương nằm bên cạnh mình, vì sao sủng vật nhà người ta lại xuất sắc như thế chứ?!
Neville nằm lười trên mặt đất hưởng thụ dịch vụ mát xa chải lông của sủng vật nhà mình, hình như có chỗ nào không đúng nhỉ?
P/S: Nam chính sẽ biến thành hình người, nhưng đó là tình tiết sau này.
------
Sau khi thất tình, Lục Thu quyết định đi leo núi giải sầu để rồi xui xẻo như thế nào mà lạc đường và xuyên đến một đế quốc ở tương lai – nơi các loài động vật sinh sống, không có bóng dáng con người. Lục Thu nghĩ có lẽ cô sẽ chết quách ở nơi rừng Truỵ Tinh này rồi. Nào ngờ cô lại được cứu, nhưng hình dạng con người ở thế giới này rất kỳ lạ. Hơi giống khỉ lai với tinh tinh, nhưng lại không có lông. Nên đa số sinh vật ở đây đều gọi Lục Thu là khỉ không lông…
Quay lại vấn đề, sau khi xuyên tới đây, mém nữa bị đem đi bán đấu giá thì Lục Thu được Neville đem về nuôi. Mọi thứ ở thế giới này đều to hơn nhiều lần so với địa cầu. Ngay cả “chủ nhân” mới của Lục Thu – Neville cũng vậy. Anh là một chú mèo lai, là tam vương tử đồng thời là bá tước ở Cự Nham tinh. Neville thầm nhủ Lục Thu sẽ là con sủng vật cuối cùng mà anh nuôi, vì tất cả những con sủng vật anh chăm sóc đều ồn ào, dễ chết cả. Lục Thu quá nhỏ so với nơi này, nên trông cô cũng nhỏ bé và yếu ớt, ban đầu Neville cũng lo cô sẽ không sống nổi mất. Nhưng kỳ lạ thay, bị bệnh nhưng Lục Thu vẫn rất khoẻ khoắn. Anh cũng không ngờ có ngày mình sẽ yêu quý và dính một con sủng vật như vậy.
Nơi đây có 2 loại động vật – động vật phổ thông và khai trí. Sau một thời gian thì Neville nhận ra Lục Thu là động vật khai trí. Vì làm gì có sủng vật nào có thể nói chuyện, nấu ăn, tay chân linh hoạt, lại massage, cắt lông cho hắn thành thục như vậy được! Từ khi Lục Thu xuất hiện, thế giới cô độc của Neville tươi sáng hơn hẳn. Anh sẽ dạy Lục Thu nói chuyện, đưa cô đi tham quan bên ngoài, buổi tối thì biến thành chiếc đệm mềm cho Lục Thu nằm ngủ. Bất giác sẽ lưu chụp rất nhiều hình ảnh và video của Lục Thu. Mở livestream cũng chỉ để lưu lại khoảnh khoắc sinh hoạt rất bình dị giữa mình và cô mà thôi.
Thế giới ở tương lai này rất thú vị, tuy không có con người nhưng khoa học kỹ thuật lại cực kỳ phát triển, giống loài cũng cực kỳ đa dạng. Lục Thu ban đầu vẫn muốn trở về nhà, nhưng dần dà cô cảm thấy ở đây rất tốt đấy chứ. Cuộc sống nhàn hạ, thoải mái, không có công việc bộn bề, không cần suy nghĩ đến việc thất tình, quan trọng cô còn tìm được Neville, một anh mèo lớn quan tâm chiều chuộng cô level max!! Điểm khó khăn duy nhất là không thông thạo ngôn ngữ đế quốc, nên cô sẽ từ từ học.
Về vấn đề tình cảm thì ban đầu Lục Thu cũng không nghĩ mình sẽ yêu đương với Neville đâu. Người với mèo thì… nói chung khác biệt chủng tộc, quá kỳ lạ. Nhưng ở thế giới tương lai này, đó không phải là vấn đề. Hôn nhân khác chủng tộc, đồng giới đều được chấp nhận cả. Nên từ coi mèo lớn như “vật nuôi” thì Lục Thu đã coi Neville thành người thân quan trọng của mình rồi. Trong gen của động vật nơi đây đều có một đoạn gen người nên sau này Neville có thể tiến hoá thành người. Đương nhiên, nam chính vô cùng đẹp trai~~~
Một chút cảm nhận về truyện là nam chính siêu cấp đáng yêu. Mình đoán tác giả chắc phải có nuôi mèo, vì mỗi lần tả tới Neville và Lục Thu ở cùng nhau, nữ chính rất thích sờ lông và ôm chầm nam chính =))))) Nam chính thì dính nữ chính như keo 502 luôn, lạnh lùng với cả thế giới, chỉ dịu dàng với mình em, rất rất tsundere. Sau khi nữ chính xuyên tới thì được nam chính nuôi, từ từ thích ứng với “con người” và nhịp sống nơi đây.
Đọc xong truyện, mình bỗng nhớ mấy con mèo ở nhà, chỉ muốn bay về để sờ và trêu nó thôi
Bình luận truyện