Thông tin truyện Săn Tim Nàng

Săn Tim Nàng

Tác giả:

Thể loại:

Cổ Đại

Lượt xem:

431

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 18078 lượt

REVIEW TRUYỆN SĂN TIM NÀNG

 

Tác giả: Hi Đại Tiểu Thư
Thể loại: Cổ đại, nam cường nữ cường, ái hận tình thù, âm mưu đoạt quốc
Tình trạng: Hoàn edit

???? Giới thiệu :
Lần đầu gặp nhau trước thánh giá, Nhạc Hoành là quý nữ của Tĩnh Quốc Công phủ, tài cung tên làm nao lòng người. Còn y, chỉ là một người bình thường may mắn được chiêm ngưỡng phong thái uy nghi của nàng.
Khi gặp lại, Nhạc Hoành nước mất nhà tan, lòng đầy thù hận. Còn y, quyền cao chức trọng, lòng đầy vui mừng.
Ta báo thù cho nàng, nàng trao trái tim cho ta, được không?

???? "Nhạc gia có nữ nhi, tên là A Hoành, con nhà võ tướng. Ba tuổi biết đọc chữ, sáu tuổi biết ngâm thơ, chín tuổi biết cưỡi ngựa, mười hai tuổi tinh thông cưỡi ngựa bắn cung, mười lăm tuổi được nhập kinh diện kiến thánh thượng..."
Mười lăm tuổi trong buổi nhập kinh diện kiến thánh thượng Đại Tấn, Thương Châu - Nhạc Hoành một mũi tên bắn xuyên họng ba ưng trên trời. Cũng bắn trúng vào trái tim Sài Chiêu của Đại Chu. Ngày ấy, y chỉ là một tên hộ vệ bình thường, vì may rủi duyên số được ban hôn cùng hoàng sam thiếu nữ rực rỡ nhất.
Mười sáu tuổi, Nhạc gia chấn thủ Thương Châu bại trận, Đại Tấn vong quốc. Nhạc Hoành may mắn thoát chết, trong một đêm mất cha, mất mẹ, mất huynh đệ mất gia tộc. Thứ mà nàng còn giữ vẹn nguyên chính là đôi mắt cương liệt, trái tim bướng bỉnh và tấm lòng trong sáng.

???? Ba năm sau gặp lại, tên hôn phu hộ vệ năm ấy của nàng đã là thiếu chủ nắm giữ thiên binh vạn mã lại nguyện cả đời bên áo chỉ một hồng nhan. Y hứa giúp nàng báo thù nhà nợ nước. Nàng giữ lời hứa năm xưa ở bên y cả đời.
Câu chuyện là quá trình thống nhất thiên hạ của nam chính, bên cạnh đó là sự gắn bó một lòng của nam nữ chính, phá giải kế sách của kẻ gian, cùng chung hoạn nạn. Nữ chính A Hoành là một trong những nữ chính mình yêu thích nhất. Mình thích Bộ Bộ Kinh Tâm - Mã Nhĩ Thái Nhược Hy vì tấm lòng trọng tình trọng nghĩa, thích Lưỡng Thế Hoa -Vân Ánh vì tình yêu si mê khờ dại cháy bỏng, thích Khom Lưng - Tiểu Kiều vì nàng là đóa giải ngữ hoa thấu hiểu lòng người. Thích A Hoành của Săn Tim Nàng vì sự dũng cảm, kiên quyết nhưng vẫn trong sáng không vướng tạp trần. Nàng thừa nhận đã yêu thì sẽ hi sinh hết mình, nàng thừa nhận đã từng thương thì dù không đặt trong lòng nhưng vẫn xót xa vẫn trọn vẹn tình nghĩa.

???? Nam chính Sài Chiêu, yêu A Hoành bất chấp tất cả. Tác giả giải thích quá rõ ràng tại sao A Hoành lại yêu Sài Chiêu chứ không phải người khác. Khi chạy đến bên A Hoành đang đứng trong cung điện thì thứ mà Sài Chiêu thấy chỉ có mình thê tử của y, long ỷ cao vời vợi, thiên hạ cẩm tú hoa đều không bằng gót chân ngọc của Thương Châu Nhạc Hoành. Y có thể bôn ba vạn dặm, có thể từ bỏ ngôi vị cửu ngũ chí tôn thậm chí là tính mạng mình vì hồng nhan. "Thành gia với ta, ta thay nàng phục quốc."
Như thế không có nghĩa Sài Chiêu là kẻ si tình ngốc nghếch, y vẫn là thống soái nắm giữ vạn quân, trong chiến trận, trên tiền tuyến hay dụng binh dùng người, Sài Chiêu vẫn là cao thủ khó dò. Y kiên quyết, thâm trầm, sát phạt thẳng tay với kẻ thù, tình nghĩa hết mình với huynh đệ. Có một chi tiết mình rất thích là khi nam nữ chính và người anh em của nam chính chạy trốn kẻ địch, người kia đã quyết dừng lại chặn địch để nam nữ chính có thêm thời gian chạy trốn nhưng thay vì cầu sống cùng người mình yêu, Sài Chiêu lại không cần suy nghĩ mà quyết định ở lại chấn thủ với huynh đệ.

???? Ân Sùng Quyết - Nhị thiếu gia của Ân Gia Bảo từng nói: "Ngoài A Hoành ra ta sẽ không lấy ai khác". Hắn yêu duy nhất mình nàng là thật. Nhưng khi đặt nàng cạnh hoài bão sự nghiệp, thiên hạ giang sơn thì hắn chỉ do dự hai nén nhang đã quyết định có lỗi với nàng. Rõ ràng nàng từng đỏ mặt vì hắn, từng vui vẻ chờ hắn đến căn chòi bên bờ sông Tuy Thành, từng rộn ràng trong lòng khi thấy đôi mắt si mê ngập tràn tình ý của hắn, từng ngọt ngào gọi hắn hai tiếng "nhị ca", vậy mà tất cả đều biến mất sau câu "Ta và A Hoành chỉ là tình huynh muội". Nếu được quay lại ngày tóc xanh, có lẽ Ân nhị thiếu vẫn sẽ vì nghiệp chưa thành mà bỏ mỹ nhân, nhưng "thời gian đã qua không thể đảo ngược." Con đường đến ngôi vị cửu ngũ chí tôn của hắn nhuộm biết bao máu người, quay đầu nhìn lại, hoá ra cô nương tốt nhất trên thế gian đã gả làm vợ người khác. "Ân Sùng Quyết không kìm lòng được, quay đầu lại nhìn căn nhà nhỏ dần biến mất trước mắt mình, rồi chỉ vào trái tim mình, nói. “Đại ca, mũi tên của A Hoành… đã bắn trúng nơi này!”

???? Nếu Ân Sùng Quyết là rung động thủa tóc xanh, Sài Chiêu là bến đỗ cuối cùng, thì Ân Sùng Húc trong lòng A Hoành là người đại ca mà nàng trân trọng và yêu kính nhất. Nàng ỷ lại, nàng tin tưởng hắn như huynh trưởng. Hắn đối với nàng cũng là yêu chiều sủng ái nhưng không bao giờ vượt quá khuân phép. Hắn như một chiếc ô to, cố gắng che chở A Hoành giữa đêm giông bão, nhưng cố gắng đến lật cán ô rơi thì A Hoành vẫn ướt rụng rời. Hắn yêu nàng thầm kín, là dù có hét một vạn lần yêu thương trong lòng, khi nói ra miệng chỉ là một câu "Nguyện A Hoành yên vui", đành nguyện dốc tim khắc từng chữ "Hoành" lên mũi tên. Để dù nàng chạy tới đâu vẫn có đôi phần giấu vết của hắn. Ân Đại thiếu yêu nàng, nhưng không thoát được trách nghiệm gia tộc. Hắn chọn làm một người con ngoan, một thiếu gia sừng sững để gia tộc dựa vào thì phải buông bỏ trái tim. Chẳng dám nắm lấy tay áo của nàng, chỉ cầu cả đời trân trọng cất khoá vàng của nàng trong ngực sâu. "Đại ca nguyện ý trồng hoa Mạn Đà nửa sơn hà, chỉ cầu A Hoành có thể nhìn đại ca một lần nữa…”

???? Sài Tịnh - nhân vật nữa mà mình rất thích trong truyện - đường muội nam chính. Thuở nhỏ là quận chúa tinh thông văn võ, trưởng thành là công chúa cao cao tại thượng. Công tử quyền quý, thiếu gia nhà giàu tỏ ý muốn kết tóc với nàng, nàng chỉ khinh thường nói: "Tiền Sài gia ta tiêu cả đời không hết, sao ta phải gả cho nhà người." Sài quận vương không có con trai, chỉ có mình Sài Tịnh quận chúa, yêu thương như trân bảo, không thua đấng nam nhi, ấy vậy mà nàng một lòng một dạ với kẻ bề tôi thanh mai trúc mã. Dù bị người người cười chê cũng quyết chỉ lấy người mình yêu, hận không thể móc tim ra trao cho chàng. Sài Tịnh - gặp chuyện mà nghiêm, làm việc chín chắn, khi yêu ngọt ngào như nước, khi cần vững vàng như thái sơn. 
"“Cứ tưởng người bên gối kia trong sạch như băng tuyết trên hồ Thương Sơn, nhưng chưa từng nghĩ đến, đáy hồ băng lắng nhiều bùn cát như vậy, đá cuội cũng bị bụi bẩn.”

???? Truyện hay, cách hành văn của tác giả mạnh mẽ cương liệt như Nhạc Hoành và Sài Tịnh. Quan trọng là không chỉ chăm chăm vào tình yêu của nhân vật chính mà mỗi nhân vật phụ đều có đất diễn riêng, có câu chuyện riêng, tính cách riêng. Dịch giả cũng rất tuyệt, hầu như không thấy dấu sạn mà câu từ đều êm ru, trôi chảy. Nhiệt liệt đề cử.
“Nhạc gia có nữ nhi, tên là A Hoành, con nhà võ tướng, ba tuổi biết đọc chữ, sáu tuổi biết ngâm thơ, chín tuổi cưỡi ngựa, mười hai tuổi cưỡi ngựa bắn cung… mười lăm tuổi được nhập kinh diện kiến thánh thượng.”
“Mười tám tuổi…” Sài Chiêu nhẹ nhàng cụp mi cười, “Là thê tử của Sài Chiêu ta.”


Danh sách chương

Bình luận truyện