Hiệp Hội Văn Học Và Bánh Khoai Tây Cả Vỏ Geurnsey nếu bạn cần tìm một bộ phim nhẹ nhàng, ấm áp, đủ chiều sâu nhưng không quá nặng nề để chữa lành tâm hồn mình, để nhận ra cuộc sống thật đáng quý và sẽ luôn đẹp dù bạn là ai, bạn phải trải qua những gì, chỉ cần bạn có đam mê và dốc lòng nuôi dưỡng chúng, và... nếu bạn muốn được yêu cái cách mà hai con người phải lòng nhau say đắm, vậy thì... mình xin được nhiệt liệt đề cử bộ phim này.
HIỆP HỘI VĂN HỌC VÀ BÁNH KHOAI TÂY CẢ VỎ GEURNSEY
Thể loại: Phim điện ảnh, lãng mạn, nhẹ nhàng, chữa lành, HE
Diễn viên: Lily James, Michiel Huisman.
CP: Nữ nhà văn × Chàng nông dân.
Juliet Ashton, một nữ nhà văn nổi tiếng nơi thành thị London sầm uất, và Dawsey Adams, người đàn ông nuôi lợn tại hòn đảo xa vắng vẻ Geurnsey dường như chẳng có gì chung để kéo họ lại gần nhau. Nhưng một lá thư, mà chính xác hơn, một cuốn sách, hay niềm yêu thích đọc, đã kết nối hai con người ở hai không gian, hai thân phận khác biệt ấy, bằng một cách thần kì và mối lương duyên chẳng ai ngờ tới.
Vào một ngày đẹp trời, nữ nhà văn xinh đẹp Juliet Ashton với một tương lai rộng mở: thành công trong việc viết lách và một người đàn ông hào hoa phong nhã yêu nàng say đắm bên cạnh, nhận được một lá thư từ đảo xa. Một cuốn sách mà nàng từng sở hữu, Charlie's Lamb, với tên và địa chỉ của nàng viết trên đầu trang sách, nay hiện là vật bầu bạn của một người đàn ông nhà nông yêu sách, Dawsey Adams. Anh tìm đến Juliet trong nỗi tha thiết để nhờ nàng, một cách đầy lịch sự và khiêm tốn dẫu vậy vẫn chẳng thể che giấu niềm yêu thích và khát khao mãnh liệt là có được một bản sách khác của cùng tác giả. Lá thư với lời lẽ giản dị và xúc tích nhưng đủ để khiến Juliet quý mến anh và nhanh chóng cảm thấy thân quen như một người bạn lâu năm, nàng gửi tặng anh cuốn sách anh cần, kèm một cuốn sách khác mà nàng yêu thích. Và vậy là, họ bắt đầu trao đổi thư từ với nhau. Để rồi cuối cùng, Juliet đã chẳng thể cưỡng lại sự tò mò của mình về sự ra đời, về các thành viên cũng như nguồn gốc cái tên kì lạ của Hiệp hội văn học và Bánh khoai tây cả vỏ Geurnsey mà Dawsey đã nhắc đến trong lá thư của mình. Sự tò mò ấy, kèm theo đôi chút bốc đồng, khiến Juliet quyết định mình phải đến Geurnsey, nàng muốn trực tiếp gặp mặt Dawsey cũng như những thành viên của Hội đọc sách ấy. Một linh cảm vô cớ khiến nàng tin rằng, mình sẽ tìm thấy một điều gì đó đầy ý nghĩa khiến nàng có cảm hứng viết nên một tuyệt phẩm mà nàng vẫn luôn hằng khao khát viết được.
????Một chuyến du lịch tùy hứng không hề dự định trước mà nàng nghĩ rằng chỉ mất của mình vài ngày, cuối cùng, lại hóa ra hàng tuần. Bởi ở đây, nàng đã gặp gỡ những con người bề ngoài tưởng chừng lập dị nhưng, cũng chính họ mới 4 năm trước, đã phải trải qua sự chiếm đóng của quân Đức, bị cướp mất tài sản, tự do, và tệ nhất, là sự chia cắt với người thân. Và rồi thứ kéo họ lại gần với nhau, giúp họ vượt qua những ngày tháng khủng hoảng đó, cũng như cho đến bây giờ vẫn tiếp tục xoa dịu những nỗi đau, gắn kết họ, bất kể nghề nghiệp, tuổi tác, tính cách, góp phần nuôi dưỡng niềm tin và hi vọng cho họ, chính là sách.
Tại đây, Juliet đã tìm thấy nhiều hơn một lí do khiến cô muốn ở lại Geurnsey lâu hơn. Sách đã dẫn dắt cô tới đây, cũng dẫn cô tới những người bạn mới, những người dù chỉ mới gặp nhưng lại khiến cô ngay lập tức yêu mến và gắn bó với họ. Và rồi những con người đó khiến cô càng muốn hiểu thêm về những gì đã xảy ra với họ trong những nỗi niềm tại một quá khứ mà họ vẫn luôn giấu kín. Và bằng việc ây Juliet cũng tự chữa lành vết thương của chính mình, tìm thấy ý nghĩa cho cuộc đời và hạnh phúc đích thực của bản thân.
????????????
???? "Hiệp hội văn học và Bánh khoai tây cả vỏ Geurnsey" hoàn toàn không phải là một bộ phim với những cú twist khiến người ta bất ngờ hay kích thích. Nó êm đềm, nhẹ nhàng, lắng đọng, như một bản hòa ca cổ điển khẽ khàng gõ vào lòng ta trong đêm vắng. Cốt truyện đơn giản, nhưng mình nghĩ, vẻ hấp dẫn của nó chính là nằm ở những điều giản dị mộc mạc ấy. Giống như tình yêu, không phải lúc nào cũng cần phải hoa mỹ hào nhoáng hay những lời thề non hẹn biển, đôi khi, chỉ cần cảm giác mình thuộc về họ, họ thuộc về mình, cảm giác tâm hồn chung nhịp điệu khi mỗi lời mình nói người kia sẽ lắng nghe và thấu hiểu, và thậm chí, mình chẳng cần nói gì, họ cũng vẫn hiểu. Vậy là đủ.
Hiệp hội văn học và Bánh Khoai tây cả vỏ Geurnsay cũng không hẳn là câu chuyện về tình yêu. Bởi thật ra, tình yêu giữa Juliet và Dawsey là điều quá hiển nhiên và như một lẽ tất nhiên. Với Juliet, có lẽ từ sâu trong tâm hồn nàng, nàng đã biết đây Dawsey mới chính là người đàn ông của đời mình. Bởi như chính nàng đã từng nói "I don't want to be married just to be married. I can't think of anything lonelier than spending the rest of my life with someone I can't talk to, or worse, someone I can't be silent with.” (Em chẳng muốn kết hôn mà chỉ để kết hôn. Em không thể tưởng tượng ra điều gì cô đơn hơn là dành phần còn lại của đời mình với một người mà em chẳng thể nói chuyện cùng, hay tệ
Bình luận