Ba Đường Luân Hồi đọc cực u mê rất đáng đọc các bạn nhé :3
BA ĐƯỜNG LUÂN HỒI
Tác giả: Vĩ Ngư
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, linh dị thần quái, trinh thám, HE
CP: Em bé cao to ngốc nghếch x Bà chị thô lỗ cọc cằn
Tình trạng: Edit hoàn
Độ dài: 133 chương (4 quyển + 10 ngoại truyện)
Phải nói mình thực sự quá u mê Vĩ Ngư, dù phân đoạn tình cảm của nam nữ chính đều rất ít ỏi, ít tới đáng thương. Nhưng bù lại, nội dung truyện của cô lại có sức hấp dẫn chí mạng đối với mình. Nên khi mình biết "Ba Đường Luân Hồi" hoàn thì không do dự một phút nào mà phi thẳng xuống cái hố sâu này.
Mở đầu câu chuyện là năm 1996 ở Tam Giang Nguyên, nơi khởi nguồn của ba con sông lớn: Hoàng Hà, Trường Giang và Lan Thương - Mê Kông. Người ba họ Đinh - Khương - Dịch trong một lần mở khóa canh vàng mà đã xảy ra biến cố lớn ảnh hưởng tới tính mạng nhiều người trong dòng tộc. Dịch Táp lúc này là một cô bé 3 tuổi khá láu cá, cô may mắn thoát nạn nhưng những trưởng bối khác dần hoài nghi rằng liệu cô có còn "bình thường" nữa không?
Ở thời điểm hiện tại, Tông Hàng phải sang Campuchia "thực tập" theo sự sắp xếp của ba. Không những không buồn chán mà anh còn tỏ ra vui mừng. Vì cuối cùng sau hơn 20 năm trời sống trong sự sung sướng đồng thời có nhiều gò bó, nay anh đã được tự do.
Tông Hàng ở đầu câu chuyện có thể thấy được là một chàng trai trắng trẻo đẹp trai, có phần công tử bột. Sợ dính phải rắc rối, khá ngoan, ít phản nghịch, nghịch lắm của anh cũng chỉ là lén ba mẹ phóng moto ở ngoại thành. Mong muốn của anh là có một cuộc sống có nhiều sự va chạm, mới mẻ và nhiều điều thú vị hơn, vì sống mãi một cuộc sống nhàn nhã cũng chán lắm chứ không vui vẻ gì. Và có lẽ ông trời đã nghe thấy tiếng lòng của Tông Hàng, bằng một sự hiểu lầm mà anh bị truy bắt và gặp Dịch Táp ở đây, tuy chỉ mới thấy cổ chân cùng với dòng chữ "đi chết" khá rừng rợn của cô.
Tưởng chừng chỉ là một cô gái xấu xa đã hãm hại anh vậy thôi, nhưng khi chính thức thấy khuôn mặt Dịch Táp và sau đó được cô cứu lên bờ ở xóm bè nổi, anh biết rằng cuộc sống bình thường của mình đã chệch khỏi quỹ đạo mà nó vốn có. Tông Hàng có tính cách thuần khiết, ấm áp, và cũng rất tin người, sau khi chia tay Dịch Táp chuẩn bị về nhà vì tin nhầm người nên lại gặp xui xẻo mà mất mạng, để rồi sau khi sống lại, anh lại là anh, nhưng dường như không phải.
Dịch Táp bất chợt nghĩ rằng có lẽ gia đình Tông Hàng nuôi dạy anh rất tốt, vì anh rất tôn trọng ý kiến của người khác. Trong giây phút anh đang kề cận cái chết, cần sự giúp đỡ của cô nhưng khi hỏi thì lại hỏi rằng không biết cô có phiền không. Anh sợ trở thành gánh nặng, gây rối loạn cuộc sống của Dịch Táp. Nhưng cái gì tới cũng phải tới, số mệnh của họ vốn đã dính liền bên nhau.
Một tháng sau gặp lại trên con thuyền mà ba họ chuẩn bị để đi mở canh vàng, khi Dịch Táp biết rằng Tông Hàng vẫn ổn, và còn biết rằng Tông Hàng giờ cũng giống mình rồi, thì trong cô xuất hiện sự đồng cảm và muốn chia sẻ với Tông Hàng nhiều hơn. Và hai người đã trở thành cộng sự vững chắc của nhau, Dịch Táp đi đâu là Tông Hàng sẽ theo sát đó, nhiều lúc không nói chuyện, chỉ liếc mắt một cái cũng biết đối phương đang nghĩ gì.
Từ đây là quá trình bắt đầu mở ra tầng tầng lớp lớp bí mật của ba họ, cái chết bí ẩn của rất nhiều người ở Tam Giang Nguyên cũng như nguyên nhân tại sao Tông Hàng và Dịch Táp có thể cải tử hoàn sinh. Cả chặng đường hai người cùng đồng hành với nhau chất chứa rất nhiều dư vị. Là niềm vui nhỏ bé khi khám phá ra một chi tiết mới, từ đó lồng thành một câu chuyện từ ngày xưa. Hay sự ấm áp bất chợt mà Dịch Táp nhận được từ sự săn sóc của Tông Hàng.
Quãng thời gian này đã làm Tông Hàng trưởng thành lên rất nhiều, lột bỏ đi sự lông bông bất cần đời của mình mà khoác lên vẻ chín chắn. Suy nghĩ cũng ngày càng thấu đáo hơn mà không đơn thuần làm theo những gì mà bản thân thích như trước nữa. Gần như anh đặt an nguy của Dịch Táp lên hàng đầu, cứu người xong nhưng thấy cô vẫn bình ổn thì mới thở phào nhẹ nhõm. Hay như biết Dịch Táp thích trò câu cá ngày bé nên vẫn mua để đó cho cô chơi. Rất đáng yêu luôn!
Tình cảm của hai người rất chậm, nhưng mình hoàn toàn có thể cảm nhận sự ngọt ngào bé nhỏ ấy giữa Hàng Hàng và Táp Táp. So với Dịch Táp thì Tông Hàng yếu thế hơn rất nhiều, nhưng không vì vậy mà anh không cố gắng để bảo vệ cô, khiến cho lòng Dịch Táp như có một vết mèo cào vậy, vừa ngứa nhưng cũng rất ấm áp. Hai người là một nửa tuyệt nhất của nhau, một Dịch Táp cộc tính là thế nhưng lại có thể cười hihi mà bắt nạt, nhéo má, vò đầu Tông Hàng lớn xác nhưng tính tình thì có phần ngây thơ và trẻ con. Để hình dung thì giống như bé Samoyed và một bé mèo vậy, tưởng sẽ cắn nhau nhưng khi thân thiết rồi thì lại hợp nhau không tả, bé mèo thì cứ hay vờn vờn bé chó, nhưng bé chó ngoài sủa tượng trưng thì lại âm thầm hưởng thụ cảm giác chọc ghẹo ấy.
Sau khi bí mật phanh phui thì Tông Hàng nên trở về với gia đình mình rồi. Nhưng anh vẫn mong chờ sự hồi đáp của Dịch Táp đối với tình cảm của chính mình. Nhưng Dịch Táp vì lo sợ mình sẽ không thể sống lâu được, cô cũng đã có một số triệu chứng nên biết thời gian có lẽ không còn nhiều nữa, nên muốn đường ai nấy đi, không
Bình luận