Review Truyện Bệnh Yêu



“Bệnh Yêu” là một bộ truyện rất ngọt ngào và dễ thương. Có một bạn đã từng nói, nó thuần khiết như một mối tình đầu, khiến người ta cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc, muốn đắm chìm trong mật ngọt của tình yêu. Tuy đôi khi có chút trắc trở, có lúc chia xa nhưng đó chỉ gia vị làm câu chuyện thêm sinh động và hấp dẫn. Ngọt một cách vừa phải và thêm ít đắng giúp mọi thứ hoàn hảo hơn. Tóm lại, nếu những ai thích vườn trường, ngọt sủng và nam chính có tính chiếm hữu cao thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn.


BỆNH YÊU

 

Tác giả: Đằng La Vi Chi

Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, vườn trường, ngọt sủng, ngược nam (nhẹ), nam chính có tính chiếm hữu cao, điên cuồng, nhuốm máu vì nữ chính, cảm động, HE.

Độ dài: 92 chương + 2 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn cv - Đang edit.

 

Link đọc: https://truyen5zz.com/benh-yeu

 

Năm Mạnh Thính 10 tuổi, mẹ cô tái hôn với Thư Chí Đồng, đó là một người đàn ông rộng lượng và tốt bụng. Khi Mạnh Thính và mẹ xảy ra tai nạn xe cộ, khi mẹ cô qua đời và đôi mắt của cô bị thương, Thư ba ba một mình nuôi nấng ba đứa con, nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ đến sẽ vứt bỏ Mạnh Thính, ngược lại còn đối xử với cô như con đẻ của mình.

 

Thư ba ba có một cặp anh em sinh đôi không cùng trứng Thư Lan và Thư Dương.

 

Lúc trước, Mạnh Thính cảm thấy mình ở trong căn nhà này rất xấu hổ nên cô luôn cố gắng nghe lời hiểu chuyện, chăm sóc hai đứa em nhỏ hơn mình gần hai tháng. Cô yêu thương Thư Lan và Thư Dương, nhưng so với Thư Dương luôn lãnh đạm ít nói cô càng thân cận với Thư Lan hay làm nũng dễ gần. Thư Lan là đứa em gái mà Mạnh Thính bảo vệ, che chở. Cô luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của nó.

 

Vì Thư Lan, cô thay mận đổi đào giúp em gái vượt qua bài sát hạch văn nghệ.

 

Vì Thư Lan, khuôn mặt cô bị hủy hoại khi lao vào biển lửa cứu em gái.

 

Vì Thư Lan, cô bị rớt xuống khe núi chết không cam lòng.

 

Khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời, khi nhìn thấy Thư Lan buông lỏng sợi dây thừng để cô rơi xuống, Mạnh Thính chỉ cảm thấy không đáng. Không đáng vì những nỗ lực mình bỏ ra, không đáng vì niềm tin bị phản bội, càng không đáng vì tình thân đã đặt sai chỗ.

 

Nếu có kiếp sau, nếu cơ hội quay lại, cô sẽ sống thật tốt, sẽ thực hiện ước mơ khiêu vũ mà mình từng bỏ lỡ, sẽ không vì người ngoài mà bị hủy hoại dung mạo rồi đánh mất tương lai. Mạnh Thính sẽ sống vì chính cô, vì những người đáng để cô yêu thương và trân trọng.

 

Lại lần nữa mở mắt ra, Mạnh Thính quay trở về năm lớp 11, là khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong quãng đời ngắn ngủi của cô. Khi mọi bất hạnh vẫn chưa xảy ra, khi Mạnh Thính vẫn là cô nàng hoa hậu giảng đường được người người ngưỡng mộ. Cô sẽ trân trọng cơ hội mà ông trời đã ban cho mình, bởi kiếp này mọi thứ chỉ mới bắt đầu…

 

Cô cũng sẽ không dây dưa với Giang Nhẫn, thiếu niên ác ma sau này còn cầm dao giế* người kia nữa.

 

Nhưng có những người không phải cứ trốn tránh là có thể bỏ qua, cũng như có những địnsợi dây vận mệnh đã định sẵn liền không thể thay đổi. Cuối cùng Giang Nhẫn vẫn gặp được Mạnh Thính. Và khi bánh xe lịch sử của kiếp trước lặp lại, Giang Nhẫn lại lần nữa rung động trước Mạnh Thính.

 

Giang Nhẫn là người thừa kế duy nhất của Giang gia, một gia tộc trăm năm với vô số tài sản giàu có. Anh là phú nhị đại chính hiệu, là người mà vô số các cô gái theo đuổi, được nhiều người nịnh bợ. Nhưng Giang Nhẫn không phải là một vị thiếu gia hào hoa phong nhã, anh bị bệnh, một căn bệnh khiến anh lúc nào cũng nóng nảy và không thể kiểm soát được tính khí. Thứ Giang Nhẫn có là sự tùy ý, ngang ngược và ngỗ nghịch.

 

Giang Nhẫn có một mái tóc nhuộm màu bạc chói lóa, anh hay mặc chiếc áo sơ mi và áo khoác ngoài màu đen, chiếc áo khoác luôn rộng mở mang theo vài phần ngổ ngược. Anh thích xỏ khuyên tai, đi moto và hút thuốc, không thích học hành chỉ giỏi đánh nhau luôn khiến người khác phải sợ hãi. Giang Nhẫn chính là hình tượng của những thành phần bất lương mà làm các thầy cô luôn đau đầu.

 

Giang Nhẫn tính tình tùy ý, anh không sợ trời cũng chẳng sợ đất, trước giờ chỉ làm theo sở thích của bản thân, không quan tâm đến ánh nhìn của mọi người... Cho đến khi anh gặp Mạnh Thính.

 

Lần đầu tiên gặp Mạnh Thính, Giang Nhẫn nghĩ rằng cô chính là kiểu nữ sinh mà anh ghét nhất. Là kiểu nữ sinh “thục nữ quý tộc”, hay tự cho mình là thanh cao hơn người, giống như người mẹ lạnh lùng của anh, lúc nào cũng chán ghét ba anh toàn thân toát ra mùi tiền tục tĩu dốt nát, cho dù là lúc nhìn anh thì cũng như đang nhìn vào những thứ bẩn thỉu, tầm thường.

 

Lần thứ hai gặp Mạnh Thính, anh cảm thấy cô có chút mềm mại yếu đuối, tính tình lại quá hiền lành dễ bắt nạt, anh muốn “cướp đoạt” hộp dâu tây của cô, cô cũng im lặng không nói, chỉ bình tĩnh đưa cho anh rồi không nhanh không chậm bước đi. Dường như chuyện này không ảnh hưởng tới cô, cũng chẳng làm cô để ý hay bận lòng. Giang Nhẫn chỉ nhớ, ngày hôm ấy vị dâu tây ngọt ngào hơn bình thường.

 

Lần thứ ba gặp Mạnh Thính, khi Giang Nhẫn nâng mặt cô và nhìn sâu vào đôi mắt ấy, là lần đầu tiên trong cuộc đời, tư duy anh trở nên chậm chạp ngu xuẩn, là khoảnh khắc trái tim như ngừng đập khiến toàn thân không còn sức lực, như muốn chết chìm trong loại tê dại này. Trong đôi mắt màu trà mỹ lệ của cô phản chiếu hình bóng của anh, giây phút đó chính là sự bắt đầu của một tình yêu cuồng si không thay đổi...

 

Giang Nhẫn yêu Mạnh Thính, một khi yêu liền kiên quyết theo đuổi, cho dù cô mặt lạnh, cho dù cô trốn tránh. Giang Nhẫn biết, anh và Mạnh Thính không phải một loại người. Mạnh Thính thông minh xinh đẹp, cô tài năng xuất chúng, tính cách lại hòa ái nhã nhặn, là hình tượng nữ thần trong lòng của nhiều người. Nhưng Giang Nhẫn thì khác, anh thô lỗ ngỗ nghịch, tinh thần lại có vấn đề, ngoài một thân phận giàu có, anh còn có điểm nào đáng để cho cô thích... Và khi cô không coi trọng tiền bạc, anh phải làm gì để cô có thể yêu anh?

 

Giang Nhẫn thay đổi, anh sẽ cố gắng học tập để đuổi theo bước chân của cô. Anh nhất định sẽ chăm uống thuốc, phối hợp điều trị để khắc phục căn bệnh tinh thần của mình. Anh sẽ không tụ tập vui chơi, sẽ trở

thành một người đàn ông có trách nhiệm để cô yên tâm dựa vào. Cô không thích anh thì anh sẽ thích cô nhiều hơn một chút, sẽ quan tâm chăm sóc cô nhiều hơn nữa, cố gắng trở thành học sinh ngoan, trở thành kiểu người mà cô yêu thích. Chỉ cần một nụ cười của cô, mọi thứ đều có thể...

 

Khi còn nhỏ, Mạnh Thính đã từng nghe rất nhiều lời khen ngợi, họ nói cô xinh đẹp mỹ lệ, nói cô là tiểu công chúa luôn khiến người khác muốn cưng chiều yêu thương. Nhưng người duy nhất đối xử với cô như tiểu công chúa thật sự chỉ có Giang Nhẫn.

 

Anh vì cô mà đánh người phải đến cục cảnh sát, vì cô mà biết học cách nhận lỗi đọc thư kiểm điểm, vì cô mà tham gia đi leo núi dành lấy giải thưởng giày thủy tinh… Cô đuổi anh không đi, mắng anh cũng không rời. Tựa như cả thế giới này đều có khả năng vứt bỏ cô, chỉ có anh là không thể.

 

Mạnh Thính sợ hãi một Giang Nhẫn kiếp trước đã giế* người, nên kiếp này cô không muốn dính vào con người điên cuồng như anh. Nhưng mãi sau này Mạnh Thính mới biết, dù kiếp trước hay kiếp này, Giang Nhẫn cũng chỉ sống vì một người, đó chính là cô.

 

Vì cô mà sống, vì cô mà chết, vì cô hai tay nhuốm đầy máu tươi, vì cô phủi hết cát bụi trên bia mộ…

 

Giang Nhẫn, xin lỗi vì để anh lúc nào cũng phải là người đuổi theo, lúc nào cũng là người hy sinh nhiều hơn, lần này tới lượt em dùng trái tim để yêu anh. Chúng ta đã từng bỏ lỡ nhau một kiếp và ông trời đã cho ta thêm cơ hội. 

Kiếp này, em tin chúng ta rồi sẽ hạnh phúc. 

Giang Nhẫn, em yêu anh. 

.

.

.

“Sau này khi Giang Nhất Phỉ và Giang Nhất Hi được sinh ra.

 

Khi Nhất Hi vẫn còn mút tay chảy nước miếng, Nhất Phỉ đã bắt đầu nói chuyện rõ ràng.

 

Nhất Phỉ hai tuổi hỏi mẹ: “Vì sao mẹ lại sinh con ra?”

 

Con người đối với căn nguyên của sinh mệnh luôn muốn thăm dò, tìm hiểu.

 

Lúc đó Giang Nhẫn vừa mới về đến nhà, nghe vậy liền cười lẳng lặng dựa vào cạnh cửa, muốn nghe xem Mạnh Thính sẽ trả lời vấn đề của con trai như thế nào.

 

Sau đó anh nghe được một đáp án mà cả đời cũng không bao giờ quên, cô ôn nhu nghiêm túc nói ——

 

“Bởi vì có các con, người yêu ba ba trên đời này, sẽ từ một, biến thành ba.””

 

***

 

“Bệnh Yêu” là một bộ truyện rất ngọt ngào và dễ thương. Có một bạn đã từng nói, nó thuần khiết như một mối tình đầu, khiến người ta cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc, muốn đắm chìm trong mật ngọt của tình yêu. Tuy đôi khi có chút trắc trở, có lúc chia xa nhưng đó chỉ gia vị làm câu chuyện thêm sinh động và hấp dẫn. Ngọt một cách vừa phải và thêm ít đắng giúp mọi thứ hoàn hảo hơn. Tóm lại, nếu những ai thích vườn trường, ngọt sủng và nam chính có tính chiếm hữu cao thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. 

Bình luận