Review Truyện Boss, Hạnh Vận Lai Tập



Trên đời này luôn có người than thở rằng mình xui xẻo và ngưỡng mộ người khác may mắn, liệu sự may mắn hay xui xẻo có thực sự là vận của con người hay đơn thuần chỉ do con người liên tưởng rồi tưởng tượng ra? Ở ngoài đời thì mình không biết nhưng ở “Boss, hạnh vận lai tập!” thì vận xui và vận may thể hiện rõ mồn một như hai thái cực.


BOSS, HẠNH VẬN LAI TẬP!

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Thể loại: Đam mỹ, huyền huyễn, hiện đại, ấm áp, trùm xui xẻo công, thần may mắn thụ, chủ thụ, cường, sủng hài HE.

Độ dài: 84 chương

Tình trạng: Hoàn edit

Link https://truyen5zz.com/boss-hanh-van-lai-tap

_____________

Trên đời này luôn có người than thở rằng mình xui xẻo và ngưỡng mộ người khác may mắn, liệu sự may mắn hay xui xẻo có thực sự là vận của con người hay đơn thuần chỉ do con người liên tưởng rồi tưởng tượng ra? Ở ngoài đời thì mình không biết nhưng ở “Boss, hạnh vận lai tập!” thì vận xui và vận may thể hiện rõ mồn một như hai thái cực.

Tề Dịch là một thanh niên hơn hai mươi, tao nhã thanh tú, cả người rạng rỡ dương quang như ánh nắng mặt trời. Cậu có thể chất đặc biệt có thể nhìn thấy quỷ khí, hóa giải quỷ khí, cả đời bình an, vô tai vô nan. Hưởng vận khí vô tận cực kì may mắn, mua vé số đảm bảo mua là trúng, mua cổ phiếu giá sẽ tăng ùn ùn, đi đường không bị đèn đỏ cản trở bao giờ, đối với cậu thì cuộc đời chỉ có thể là trôi trải êm ả, một đường bình an may mắn cũng tự gõ cửa.

Nhưng người của gia tộc Tề Dịch lại không có ai sống quá ba mươi lăm tuổi.

Tề Dịch không học đại học mà lựa chọn ra đời sớm. Cậu biết mình sống không lâu, vì thế mỗi ngày đều sống thực sự nghiêm túc, không ngừng nếm trải những điều mới lạ, hưởng thụ cảm giác vui sướng cùng thành tựu khi học hỏi cùng tăng trưởng các kỹ năng của bản thân.

Trái lại với Tề Dịch may mắn đủ bề, Ân Thứ là một trùm xui xẻo, xui tận mạng xui không còn đường để né.

Ânn Thứ đi xe hỏng xe, đi bộ chó dí; anh ăn cơm mắc xương không ăn thứ có xương thì ngộ độc. Bệnh viện thì Ân Thứ một năm ghé mười mấy lần toàn là vì tai nạn, cuộc sống xui xẻo bộn bề, xung quanh không có bạn bè vì trừ cha mẹ, ai ở bên cạnh anh cũng bị lây vận xui từ thư kí trợ lý đến vệ sĩ lái xe, không ai tránh thoát :v Vệ sĩ đi theo anh trừ bỏ gặp tai nạn xe cộ, rò điện, rớt xuống nước thì cơ bản không phát huy bất cứ tác dụng gì khác

Với người mà quỷ khí bốc lên ngùn ngụt như vậy thường ốm yếu xanh xao và sống không thọ nổi, vậy mà Ân Thứ sống qua hai mươi mấy năm mà vẫn cao to cường tráng làm ăn lại càng làm càng lớn như vậy ý chí phải mạnh mẽ đến nhường nào.

Anh ấy xui xẻo như vậy là do oán khí nặng nề mà tổ tiên tích lạ, đến đời anh phải đáng thương gánh chịu hết thảy, chịu một luồng quỷ khí đen đủi bám lên người, xui xẻo mà cũng không biết tại sao mình xui đến vậy, thật đọc vừa thương vừa tội mà vừa buồn cười.

Ân Thứ chính là nhân vật mà cả hai giới hắc bạch đều không động vào, không phải vì Ân Thứ là tai to mặt lớn hay đại ca bang chủ gì, đơn giản vì quỷ khí của anh vừa mang lại vận xui cho Ân Thứ nhưng nó còn mang lại vận rủi gấp trăm lần cho người mang ác ý với Ân Thứ hay người Ân Thứ “ghim” cũng không thoát khỏi vận rủi này. Đó là kiểu quỷ khí bốc lên ngùn ngụt đen cả người, đi gần cũng dính chưởng.

Đó là đại khái về hai thái cực của hai nhân vật chính, thường thì khác biệt như vậy sẽ thu hút nhau mãnh liệt, Tề Dịch chú ý đến Ân Thứ do kì lạ có người có thể xui xẻo đến vậy, nhìn thấy quỷ

khí trên người anh bốc lên như vậy mà anh ta lại không sao. Còn Ân Thứ chú ý đến Tề Dịch do khi đi cùng cậu, anh không còn xui xẻo nữa, ở cùng Tề Dịch cực kì ấm áp và sáng sủa, kẻ xui xẻo mấy mươi năm như Ân Thứ tất nhiên sẽ lưu luyến mãi không rời sự ấm áp đó.

Tình cảm của họ cũng phát sinh một cách tự nhiên, Tề Dịch vượt qua được chướng ngại tâm lý “mình sẽ chết trẻ để lại người kia một mình” để mở lòng yêu Ân Thứ, còn Ân Thứ, từ ban đầu đã bám lấy Tề Dịch như kẹo cao su rồi. Còn vấn đề Tề Dịch sẽ chết hay không thì mình cam đoan kết truyện HE, Tề Dịch cũng bước một chân vào quỷ môn quan nhưng cuối cùng vẫn bình an yên ổn cùng Ân Thứ hạnh phúc về sau.

“Tề Dịch: Anh có biết vì sao tôi thích anh không?

Ân Thứ: Vì cái gì?

Tề Dịch: Bởi vì anh luôn làm tôi kinh sợ mà hỏng mất lý trí, đánh mất cả may mắn, gặp đủ chuyện ly kỳ, cứ thế mà thất thủ cả tâm hồn.

Ân Thứ: … nghe có vẻ có chỗ nào đó không đúng.”

***

“Ân Thứ, bình thường anh rất ít rèn luyện đi, sao mới đi một nửa đã mệt rồi?” Tề Dịch đứng trên cầu thang giễu cợt nhìn người nào đó đang ngồi trên tảng đá nghỉ ngơi.

Nói tới rèn luyện, Ân Thứ liền cảm thấy trái tim mình bị găm một mũi tên, trong nhà anh có nguyên bộ thiết bị tập thể hình, nhưng chỉ cần anh leo lên thì chúng nó bắt đầu đối nghịch với anh. Chạy bộ thì máy ngừng, xà kép thì đột nhiên bung ra, kéo tay thì đứt dây, đáng sợ nhất là đẩy tạ… nếu nâng không tốt thì sẽ đè chết người.

Hạng mục rèn luyện duy nhất anh có thể làm là chạy bộ, nhưng sau vài lần trải nghiệm bị chó dí, anh không thèm rèn luyện nữa. Sở dĩ anh có được dáng người cùng cơ thể hiện tại đều là dựa vào ý chí siêu mạnh cùng các hoạt động chân tay hao phí thể lực, ví dụ như lúc mất đi phương tiện giao thông, phải đi bộ suốt mấy chục dặm.”

Advertisement

Bình luận