Truyện đại huyện lệnh tiễu ngỗ tác tập trung phá án, mỗi vụ án cũng khá ngắn nhưng hợp lí, không có án lồng án nên đọc không nhức não. Một số vụ hơi dài nhưng cũng hấp dẫn.
REVIEW TRUYỆN ĐẠI HUYỆN LỆNH TIỄU NGỖ TÁC
Tác giả: Thiếu Địa Qua
Thể loại: Cổ đại, phá án, một chút mỹ thực, sủng, HE
CP: Tướng quân quy ẩn × Nữ ngỗ tác xuyên không
Tình trạng: Hoàn convert, đang edit
Review bởi: Kiều Kiều
Chỉnh ảnh: Jas
???? Văn án
Huyện Bình An một chút cũng không bình an, trộm cướp hoành hành,
Huyện lệnh mới tới chiều cao tám thước ngay lập tức đi tiêu diệt thổ phỉ!
Một ngày, huyện lệnh lại có thêm một lão bà xinh đẹp,
Vừa tri thư đạt lý vừa nấu ăn ngon,
Có hoả nhãn kim tinh có thể trả lại cho người chết một cái công đạo,
Rãnh rỗi thì thích nắm lỗ tai của vị huyện lệnh nào đó……
Huyện lệnh mặt than mặt dày vô sỉ, “Đây mới gọi là cuộc sống!”
Bá tánh cảm thấy mỹ mãn, “Cuối cùng có người trị được đại lão gia……”
Nửa quy ẩn tướng quân cùng hiện đại nữ pháp y ăn uống tra án chuyện xưa
???? Dạo này tự nhiên thèm truyện, đọc được mấy cuốn nhưng toàn bỏ ngang. Tới truyện này thì mới đọc cũng không đặt hy vọng nhiều nhưng càng đọc càng thấy hấp dẫn, càng đọc càng thấy hợp gu.
???? Ở hiện đại, Yến Kiêu là một pháp y, ngoài ý muốn xuyên đến triều Đại Lộc, nàng may mắn được Bàng Mục - huyện lệnh của huyện Bình An cứu. Tuy nhiên, vì không muốn ăn nhờ ở đậu, nàng rời đi. Trên đường đi, gặp được án oan, mắt thấy hung thủ sắp lọt lưới, bằng năng lực pháp y của mình, nàng nhanh chóng phá được án. Từ đây, Yến Kiêu được Bàng Mục giữ lại nha môn, trở thành ngỗ tác, từng bước cùng nhau phá giải những vụ án. Từ nghi kị thân phận của Yến Kiêu, Bàng Mục dần bị nàng hấp dẫn bởi sự thông minh, tinh tế. Cả hai yêu nhau và đi trên con đường ngược cẩu không lối về =)
???? Nữ chính là ngỗ tác xinh đẹp, thông minh, tinh tế, có sở trường là nấu ăn, tuy khiêm tốn nhưng hoàn toàn không dễ bắt nạt. Nữ chính đối xử với người khác rất tốt nhưng không thuộc dạng bạch liên bông. Mình thích tính cách nữ chính ở chỗ rất dứt khoát trong chuyện tình cảm, thích là nói thích, không ngượng ngùng làm giá. Lúc sau, tới lúc thấy thời điểm thích hợp, nữ chính còn cầm bó hoa chạy tới trước mặt nam chính mà cầu hôn nữa????. Nữ chính cũng rất biết cách cư xử với mọi người, tuy không có nhiều tiền nhưng vẫn đãi mọi người một bữa no nê, chịu chỉ cho một ngỗ tác khác những kĩ năng của mình, đối xử với ai cũng hết lòng,... vì lý do đó nên nữ chính được mọi người yêu mến mình cũng không cảm thấy phi logic như mấy truyện khác.
???? Nam chính cũng không phải tầm thường, thực ra nam chính là nguyên soái, vì sợ hoàng thượng nghi kị, ngay khi đánh giặc xong, liền xin làm huyện lệnh ở một cái huyện nhỏ. Hoàng thượng không muốn mất người tài nên phong cho nam chính làm Định quốc công. Vì là võ tướng, nên khi làm huyện lệnh, nam chính liền xung phong đi diệt thổ phỉ, tra án, còn mấy chuyện lông gà vỏ tỏi thì đẩy hết cho một người khác. Nam chính thông minh, bản lĩnh, giỏi võ nhưng không thô lỗ, đặc biệt rất có tài dùng người và kế sách thì bao la. Tuy nhiên, về mặt tình cảm là con số không, mới đầu làm gì cũng sợ nữ chính buồn, nữ chính giận, lúc sau mới mặt dày với lưu manh hơn một chút. Nam chính siêu dễ thương, ở bên mẹ và nữ chính thì hay làm nũng, còn hay bị sư gia mắng, cả truyện nam chính chỉ ăn hiếp được thủ hạ thân cận là Tề Viễn thôi????
???? Dàn nhân vật phụ cũng đặc sắc không kém:
Tề Viễn: thủ hạ của nam chính, giỏi võ công, ngây thơ, ngốc ngốc, bạn thân nhất của nữ chính, thường xuyên bị nữ chính với nam chính ăn hiếp, luôn là bóng đèn của nam nữ chính, khi nào cũng lựa ngay lúc nam nữ chính tình cảm rồi bay
Bình luận