Review Truyện Đóa Hoa Thanh Cao



Đóa Hoa Thanh Cao tình tiết truyện hài hước, đối thoại tự nhiên, gần gũi, ngọt sâu răng, các bạn hãy đọc nó nhé !


ĐÓA HOA THANH CAO


Tác giả: Bản Lật Tử
Thể loại: Hiện đại, nam chủ nhân sơn trang suối nước nóng thanh cao cấm dục x nữ giám đốc sản xuất game vô phép vô tắc, #SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 46 chương + 7 NT
Tình trạng: Hoàn.
[Văn Án]
Có một sơn trang suối nước nóng tên là Lộc Minh trên núi Thanh Tịnh ở thành phố A. Trong thời gian ở đó cần phải làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, ăn uống thanh đạm, chớ kiêu căng nóng nảy. Vì vậy có không ít người tới đây tĩnh tâm, bế quan, tu tiên (?).
Lục Tẫn là người thừa kế sơn trang. Anh sống kỷ luật, tu thân, thanh tâm quả dục, là đóa hoa thanh cao nổi tiếng trên núi Thanh Tịnh.
Nghe đồn, bùa bình an do chính tay Lục Tẫn viết vô cùng linh nghiệm.
Vào ngày sinh nhật, trong lúc cảm giác hơi say, Diệp U gặp một người đàn ông. Anh có gương mặt thanh cao lạnh lùng, dáng người dong dỏng, đôi môi mỏng nhợt nhạt hơi mím, lộ ra một chút gợi cảm cấm dục.
Quả thực đúng sở thích của Diệp U.
Ngày nọ, mẹ của Diệp U bảo cô đến sơn trang suối nước nóng Lộc Minh để xin chữ.
Sau khi tới nơi, Diệp U phát hiện người đàn ông bị cô bỏ rơi ngày hôm đó đang ngồi trên ghế chủ nhân.
# Thợ săn chân chính thường xuất hiện như một con mồi #
# Xin hỏi, sau khi đóa hoa thanh cao bị người ta hái, chữ do anh viết còn linh nghiệm không? #
# Cảm ơn mọi người, tôi đã tự kiểm tra, bùa đào hoa vẫn rất linh, tháng sau sẽ kết hôn ???? #
Một câu tóm tắt: Sau khi hái được đóa hoa thanh cao thì nên tự cứu mình thế nào.
Đáp: Hái lần nữa.
“Ông nội anh đặt ra các quy tắc ở sơn trang vì bà nội, còn anh sẵn sàng phá vỡ các quy tắc vì em.”
***
Cầm bái thiếp của mẹ đi xin chữ làm bùa bình an, leo lên ba trăm sáu mươi lăm bậc thang đường núi, đến sơn trang suối nước nóng trong lời đồn, để rồi gặp nam chủ nhân của sơn trang là người bị mình bỏ rơi sau một đêm “cuồng nhiệt” vài ngày trước. Đây là loại trải nghiệm hiếm có khó tìm mà cả giám đốc công ty sản xuất otome game như Diệp U cũng không thể tin nổi sẽ xảy trên người mình.
Nếu biết trước có ngày phải xin chữ của người đàn ông ấy, lại còn vất vả như thế này, có lẽ Diệp U đã không bỏ chạy như điên sau khi tỉnh dậy. Cô có thể đường hoàng nói với anh ta: “Chào anh, chúng ta đã ngủ với nhau rồi, anh cho tôi xin một chữ “Hoà” cầu an cho gia đình được không?”
Nhưng mà khoan đã, chẳng phải bùa bình an do vị chủ nhân sơn trang viết linh nghiệm là do anh thanh tâm cấm dục, giữ thân trong trắng, không gần nữ sắc sao?
Không phải tất cả mọi người đều nói Lục tiên sinh là thánh tử trong truyền thuyết, chỉ chuyên tâm tu thân dưỡng tính trong sơn trang thanh tịnh sao?
Hình như Diệp U đã biết điều gì đó mà tất cả mọi người đều không biết rồi thì phải.
Nhưng có một điều trong lời đồn Diệp U công nhận vô cùng chính xác, đó là cô chưa từng thấy người đàn ông nào đẹp như anh. Mặt mũi thanh cao lạnh lùng, dáng người cao ráo, quyến rũ. 
Nếu nói anh là đóa hoa thanh cao nổi tiếng của sơn trang suối nước nóng Lộc Minh, thì Diệp U là một người phàm tục bình thường, thấy sắc đẹp của anh thì nổi lòng tham, mơ tưởng cướp lấy bông hoa ấy.
Diệp U và em trai cùng đến sơn trang suối nước nóng Lộc Minh ở để “tu thân dưỡng tính” theo yêu cầu, thật ra là thi xem ai có thể ở lại lâu hơn để giành lấy phần đầu tư của mẹ bọn họ. Một cơ hội hoàn hảo để vừa có tiền, vừa tiếp cận Lục Tẫn.
Mà điều ngăn cản cô thành công đạt được những thứ đó là bộ《Quy tắc lưu trú của sơn trang suối nước nóng Lộc Minh》và hộ pháp bên cạnh Lục Tẫn, chú Hỉ.
Những quy tắc này đều do ông nội Lục Tẫn đặt ra đã nhiều năm, cho dù là anh ấy hay là khách của sơn trang đều phải nhất nhất tuân thủ chúng. Đối với một người có nếp sinh hoạt bất định như Diệp U thì bộ quy tắc chẳng khác gì gông cùm xiềng xích. 
Ở đây cấm một vài điều không được làm, ở kia cấm vài món không được ăn, ăn ngủ làm việc đều phải theo giờ giấc cố định, vi phạm là có thể dễ dàng bị yêu cầu rời khỏi sơn trang ngay lập tức. Chưa kể còn có thầy giám thị là chú Hỉ luôn có mặt sẵn sàng bắt lỗi các học sinh không an phận như Diệp U.
Sự hy sinh của cô ở nơi này là quá lớn!
Ít ra thì may mà thức ăn trong sơn trang ngon hơn trông đợi…
Không có gì ngạc nhiên khi Diệp U mới vào ở ba ngày đã “vô tình” vi phạm vài quy tắc, lọt vào tầm ngắm của chú Hỉ. 
Chú Hỉ ở bên cạnh Lục Tẫn từ nhỏ đến lớn, là người thân cận giúp sức cho anh quản lý sơn trang sau khi ông nội anh qua đời, cha anh bỏ lại mọi việc để bước lên con đường tu hành. Đối với ông ta, cô tiểu thư nhà họ Diệp là một vị khách rắc rối, cô không thích hợp với sơn trang, hay nói đúng hơn là với các quy tắc của sơn trang, điều mà ông dùng cả đời để bảo vệ. 
Hành động của Lục Tẫn lại càng kỳ lạ hơn, anh có ý thiên vị cô rõ ràng, không nóng không lạnh luôn tự biện minh cho hành vi của cô. Lỗi lớn thành lỗi nhỏ, lỗi nhỏ thành trắng án. Trước đây anh chưa từng thông cảm cho bất kỳ vị khách nào như thế.
Ông ta cho rằng Diệp U đã gây ảnh hưởng xấu đến sự trong sạch của Lục Tẫn nên nghĩ cách đuổi cô đi khỏi sơn trang. Chú Hỉ chỉ vì muốn tốt cho Lục Tẫn mà không ngờ rằng Diệp U là người vô cùng đặc biệt đối với anh, là người anh đã chờ đợi từ rất rất lâu.
Cuộc sống của

Lục Tẫn trước khi gặp Diệp U là một chuỗi hành động không thay đổi, đúng trình tự, chuẩn mực, gọn gàng. Sau khi thức dậy, tập thể dục một tiếng, tắm rửa, dùng bữa sáng, thiền định, làm việc, ngủ sớm, lại thức dậy sớm. Có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ buổi sáng hôm ấy, anh dậy muộn hơn mọi khi và nhận ra cô gái bên cạnh mình đã biến mất không thấy tăm hơi.
Người ngoài nói rằng anh thanh tâm quả dục, trong lòng không chút gợn sóng. Anh thấy mình thật ra là nhạt nhẽo, không có gì thú vị thì đúng hơn. Một cô gái xinh đẹp, năng động như Diệp U quay lưng lại với anh không có gì là sai cả. Chỉ là gặp lại cô một lần nữa trong sơn trang, trái tim vốn yên bình của Lục Tẫn không nhịn được mà rối loạn.
Các quy tắc đặt ra không phải chỉ để tuân theo mà còn để bị phá vỡ, nhường chỗ cho những điều mới hơn. 
Lục Tẫn không giống với chú Hỉ, anh tuân theo quy tắc chỉ vì chưa có lý do để anh phá bỏ nó. Diệp U chính là lý do của anh, là chất xúc tác thổi bùng lên sự cuồng nhiệt, nổi loạn trong anh. Chú Hỉ cảm thấy cô không xứng với anh, thật ra anh sợ, anh mới chính là người hy vọng xa vời. Anh sợ cô chỉ đùa giỡn với anh mà thôi.
Những người xung quanh chỉ thấy được sơn trang suối nước nóng giàu có, làm ăn phát đạt, làm bà chủ sơn trang vô ưu vô lo sung sướng cả đời. Còn Lục Tẫn lại sợ bốn bức tường sơn trang không giữ chân được người con gái anh yêu. Thế giới của cô ngoài kia rực rỡ hơn, nhộn nhịp hơn rất nhiều. 
Đứng ra điều hành, quản lý một sơn trang lớn thay cha từ rất sớm, nhưng anh không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài. Anh cũng có tự ti, cũng ao ước có một gia đình với những người yêu thương và chấp nhận ở bên anh. Lục Tẫn cũng si tình như ông nội cùng cha anh vậy, đã yêu là không quên không rời.
Diệp U từng bước tiến vào thế giới thanh tịnh của Lục Tẫn, anh cho phép cô phá vỡ mọi thứ, tung hoành ngang dọc, anh dung túng cho tính cách của cô. Nhưng chỉ cần một lần hiểu lầm rằng cô âm thầm rời bỏ anh một lần nữa, anh có thể hoàn toàn gục ngã khó gượng dậy. Khác biệt, quy tắc còn nghĩa lý gì nữa, anh chỉ cần Diệp U.
Diệp U nghĩ mình đang âm mưu cướp lấy đoá hoa thanh cao trong truyền thuyết, thật ra đóa hoa ấy sớm đã thuộc về cô và chỉ nở rộ trong tay cô mà thôi.
***
Nam chính Lục Tẫn ban đầu mình nghĩ theo hình tượng lạnh lùng khó gần, là tảng băng chỉ tan chảy khi gặp nữ chính. Ai dè anh nhà là “simp” chúa ạ! Anh u mê chị nhà không lối thoát, bên ngoài lạnh lùng còn trước mặt nữ chính thì lại đáng yêu. 
Tình tiết truyện hài hước, đối thoại tự nhiên, gần gũi, ngọt sâu răng. Dàn nhân vật phụ cũng dễ thương, gây cười, trừ chú Hỉ. Chắc là tác giả muốn gây ra chút kịch tính cho đôi trẻ nên để chú Hỉ ra tay chia loan rẽ phượng, gây nên hiểu lầm cho họ. Tuy nhiên mình thấy lý do nhân vật này ghét tình yêu hơi khiên cưỡng, đoạn sau buông vũ khí đầu hàng cũng nhanh, chưa kịp thấy sợ luôn.
Dù sao thì nhân vật nam đáng yêu như thế cũng không nỡ “ngược" anh, nên thôi thử thách qua đi, “cơm chó” phát liền liền cho bạn đọc cũng được. Dù tình yêu bắt đầu từ một đêm “lăn” giường nhưng tác giả tiết kiệm cảnh H lắm, chỉ lớt phớt qua đầu giường thôi à.
Bản chuyển ngữ mượt mà, dễ đọc. Tóm lại truyện vui vui vui ngọt ngọt ngọt, gout ai xin mời nhảy hố.

Đọc truyện tại: https://truyen5zz.com/doa-hoa-thanh-cao

Advertisement

Bình luận