Dư Âm là một bộ truyện đáng đọc và gợi lên nhiều suy ngẫm nhưng lại không hề nặng nề hay gây mệt mỏi.
Tác giả: Trần Vị Mãn
Thể loại: Hiện đại, thực tế, thanh mai trúc mã, tiểu thiếu gia thâm trầm khó đoán - cô gái nhỏ kiên cường sâu sắc, song xử, lâu ngày sinh tình, xa cách gặp lại, thâm tình, HE.
Độ dài: 35 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Du Âm từ nhỏ lớn lên bên cạnh Thẩm Trị, nhưng họ không hẳn là một đôi thanh mai trúc mã. Mặc dù có quãng thời gian học cùng trường nhưng anh nhiều lần ghét bỏ và bảo mẹ chuyển Du Âm đi trường khác. Họ cũng chẳng chơi chung mấy vì cứ mỗi lần đến gần, Du Âm lại bị Thẩm Trị quét cho một ánh mắt chán ghét, lạnh lùng.
Không hẳn chỉ về tính cách, mà sự khác biệt giữa họ chủ yếu đến từ địa vị xã hội: Thẩm Trị là con trai thứ của Thẩm gia - thiên chi kiêu tử và Du Âm lại là con của người giúp việc trong Thẩm gia, sau khi mẹ mất thì được Thẩm phu nhân thương xót nên lưu lại.
Rồi một đêm say, trong căn biệt thự vắng người, khi lý trí bị thách thức bởi men rượu và sự hưng phấn, Thẩm Trị từ phía sau ôm chầm lấy Du Âm…
Đêm say ấy, Thẩm Trị mặc kệ những kháng cự trong câm nín, bỏ qua hết những giọt nước mắt tủi nhục của Du Âm… Đêm hôm ấy, một cô bé 17 tuổi bỗng chốc phải trưởng thành một cách tàn khốc…
Tỉnh lại vào hôm sau, Du Âm bỏ ngoài tai mọi lời ăn năn hối lỗi và mọi đề xuất bù đắp của Thẩm Trị. Cô gái bé nhỏ nhưng kiên cường ấy chỉ biết trốn tránh và nuốt những sợ hãi, uất ức vào trong để tập trung vào việc học, chờ ngày đủ sức tự lập, có thể cho mình một cuộc sống mới, một cuộc đời mới.
Nhưng chàng nhị thiếu gia chẳng biết vô tình hay cố ý lại cứ hay xuất hiện trước mặt cô, khi thì cho cô quá giang về, lúc thì lại sai bảo, nhờ vả. Cứ như thế, từ một Du Âm yêu thích vẻ đẹp của nam thần lại bỗng dưng nhận ra “Thẩm Trị yên tĩnh lật sách dưới những tia sáng mặt trời dường như có một chút ấm áp…”
Từ bao giờ con người lạnh lùng mà cô e sợ không dám đến gần lại chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cô, mà ngay cả lý trí hay trong vô thức cô đều kịch liệt chối bỏ…
… Từ bao giờ căn phòng ngủ bé nhỏ của Du Âm lại không bao giờ khoá cửa…
… Từ bao giờ hai con người lớn lên bên cạnh nhau nhưng tưởng chừng xa diệu vợi, lại dính chặt vào nhau không kẽ hở và… không lối thoát…
Giấy chẳng bao giờ gói được lửa. Khoảng cách xã hội rồi sẽ giết chết yêu đương, đặc biệt là thứ tình cảm giữa những người trẻ tuổi.
Du Âm đứng trước sự lựa chọn giữa người mình yêu và khát vọng một cuộc sống mới đã quyết định rời xa Thẩm Trị, đến một nơi cũng xa như khoảng cách địa vị giữa cô và anh.
Cô gái bé nhỏ với sự tự ti về bản thân nhưng lại quật cường và can đảm đã mất 8 năm để thay đổi vận mệnh. Từ một cô hầu gái không cha không mẹ, cô trở thành cô giáo tiểu học. Từ một cô bé sống khép mình, trầm tĩnh, không dám phản kháng, cô trở nên đầy sức sống và yêu đời. Mọi thứ tưởng chừng tốt đẹp và đi theo quỹ đạo đúng đắn, cho đến khi cô gặp lại Thẩm Trị, một cách tình cờ…
…Thẩm Trị chịu sự phó thác của bố mẹ đến thành phố G để năn nỉ chị dâu và cháu trai trở về nhà, lại vô tình gặp được Du Âm, lúc này là giáo viên chủ nhiệm của Tễ Minh - cháu trai mình. Đối mặt với cô gái đã từng là tất cả, là người mà anh ở tuổi 18 đã mang hết sự gan dạ ra để bảo bọc, nhưng lại không giữ được, bao nhiêu đau khổ, tức giận vốn đã được đè nén ở một góc sâu trong lòng bỗng chốc trở về…
Ngày hôm đấy, cô đã chọn phụ anh để có một cuộc sống mới. Và nhìn xem, cô ấy đã làm được. Người đã từng là mặt trời của anh, giờ đây đã thực sự tỏa sáng như ánh mặt trời… Chỉ là… 8 năm mà cô dùng để phấn đấu ấy cũng chính là 8 năm đằng đẵng anh dùng để quên cô…
Người anh đã từng đấu tranh để bảo vệ, giờ chẳng còn thuộc về anh nữa. Người đã từng là tất cả của cô, giờ đây đứng trước mặt và… xem cô như người xa lạ…
8 năm
Bình luận