Dù Cho Anh Có Thâm Tình không phải là một câu chuyện có mô típ mới lạ, nhưng thắng ở chỗ đã chạm tới trái tim người đọc, các bạn hãy đọc nó nhé !
Tác giả: Mộc Vũ Nguyện
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, gương vỡ lại lành, tiểu thư thất thế lạc lối - chàng trai thâm tình, có NGƯỢC có SỦNG, #SẠCH_NGỌT, xa cách gặp lại, tình yêu duy nhất, HE
Độ dài: 55 chương + 4 PN
Tình trạng: Hoàn.
Nếu trên đời này có một thứ được gọi là phép màu, thì đó chắc chắn là tình yêu. Tình yêu có thể rực rỡ, lấp lánh như pháo hoa trong đêm tối, cũng có thể dịu dàng thầm lặng như tuyết rơi đầu mùa.
Yêu và được yêu chính là một loại hạnh phúc, có thể gặp chứ không thể cầu.
Thế nhưng cũng có người như Phó Bắc Thần, tình yêu ấy bao dung đến mức không cần được hồi đáp, nguyện ý vì đối phương mà trả giá tất cả, không oán không trách.
Phó Bắc Thần khiến mình nhớ đến một câu thế này: “Nghe nói rộng lớn là biển cả, thâm trầm là ái tình. Khoan dung ở mặt biển, còn mãnh liệt thì tại tim.”*
Tình yêu của Phó Bắc Thần vừa khoan dung, vừa thâm trầm và có cả mãnh liệt nữa.
Nói về tình yêu của Phó Bắc Thần và Khương Tri Ly chúng ta phải ngược thời gian về mười năm trước.
Khi ấy, Khương Tri Ly là sự tồn tại mà người người ở Giang Thành đều ao ước. Ngoại hình xuất chúng, xuất thân ưu việt, gia đình hạnh phúc, ngay cả bản thân Khương Tri Ly cũng cho rằng mình thật may mắn khi có được tất cả những thứ này.
Trái ngược với Khương Tri Ly, xuất thân của Phó Bắc Thần vô cùng bình thường. Anh sống trong một gia đình đơn thân, bởi vì mẹ bệnh nặng mà anh phải thường xuyên làm thêm nhiều công việc để trả tiền thuốc thang cho mẹ.
Cho dù hoàn cảnh sống khó khăn nhưng nó không mảy may ảnh hưởng đến Phó Bắc Thần.
Không, phải nói là vận mệnh không thể trói buộc anh, những khó khăn trong hiện thực cũng không thể che lấp ánh sáng từ người cậu thiếu niên đó.
Ngay cả khi gia thế chẳng mấy vẻ vang, nhưng anh vẫn có thể sống một cuộc sống tốt hơn người khác, rực rỡ dưới muôn vạn ánh hào quang, không bị bất kỳ ai khinh thường.
Một Phó Bắc Thần như thế, là tia sáng chói lọi nhất mà Khương Tri Ly từng gặp, khiến cô không thể nhìn thấy ai được nữa. Khương Tri Ly lúc ấy chỉ có duy nhất một mong muốn là kéo “bông hoa của núi cao” - Phó Bắc Thần xuống khỏi tế đàn.
Và quả thật Khương Tri Ly đã làm được điều đó.
Chỉ là trớ trêu thay, vào lúc Phó Bắc Thần rung động thì cũng là lúc Khương Tri Ly rời đi.
Khương Tri Ly buông những lời nói tàn nhẫn để chia tay Phó Bắc Thần, không ai biết lúc đấy chính cô cũng cảm thấy đau đớn nhường nào.
Chẳng qua khi đó cô cũng không còn lựa chọn nào khác. Ba mất, mẹ bỏ rơi, cô giống như một gánh nặng không cần thiết, lạc lối không tìm được nơi để trở về.
Khương Tri Ly lúc đó, ngay cả tự lo cho mình còn không xong. Cô không biết phải làm sao mới giúp được anh.
Mà Phó Bắc Thần, không nên bị một người như cô làm liên lụy. Anh nên sống một cách kiêu hãnh và chói lọi.
Từ đầu đến cuối, cô luôn tin vào một sự thật.
Người như Phó Bắc Thần, xứng đáng có được những thứ tốt nhất.
Anh không nên vì số tiền thuốc kia mà vất vả chạy vạy khắp nơi, không nên
Đọc truyện tại: https://truyen5zz.com/du-cho-anh-co-tham-tinh
Bình luận