Giáo Sư Quá Bá Đạo cái tên truyện đã nói lên tất cả và sự bá đạo này được thể hiện rõ nhất ở trên giường nha.
GIÁO SƯ QUÁ BÁ ĐẠO
Tác giả: Thư Thư
Thể loại: Hiện đại, sư đồ luyến, vườn trường, trâu già gặm cỏ non, thầy giáo bá đạo - học sinh ngây ngô, yêu thầm, 3S (#SẠCH_SỦNG_SẮC), HHHH, ngọt ngào, HE
Độ dài: 42 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Tôn Giai Ni gặp Lục Minh Thần vào mùa xuân năm 13 tuổi, kể từ đó, trong lòng cô luôn có bóng hình của chú Lục - Lục Minh Thần.
Ban đầu, đó là sự ngưỡng mộ.
Anh tài giỏi hơn người, mới tốt nghiệp được hai năm đã lên chức tổng giám.
Anh chững chạc trưởng thành, tính cách trầm ổn hơn những người anh của cô.
Anh còn dạy cô chơi game, đánh cờ.
Và hơn hết, anh rất đẹp trai.
Dần dà, sự ngưỡng một ấy lên men, trở thành thứ tình cảm mà người ta vẫn hay gọi là “thích”.
Mỗi ngày Tôn Giai Ni đều nằm mơ thấy anh, sau đó lấy hình anh ra ngắm, nhớ lại nụ cười và giọng nói dịu dàng của anh.
Hầy, phải nói đây là mối tình đơn phương khó thành nhất mà mình biết.
Vì sao? Bởi vì sau ngày hôm đó, Tôn Giai Ni chưa từng gặp lại Lục Minh Thần một lần nào nữa. Mỗi lần cô nhắc đến người trong lòng thì bạn học của cô đều nói:
“Ni Ni à, chú Lục cho dù tốt thì cũng lớn hơn cậu nhiều như vậy, nói không chừng bây giờ anh ta đã già rồi, có bụng bia nữa…”
Thật ra Tôn Giai Ni cũng biết điều này chứ, nhưng cô lỡ đem lòng yêu Lục Minh Thần rồi, đâu phải nói ngưng là ngưng được. Và thật may mắn, ông trời không phụ lòng người, năm cô học năm nhất Đại học, chú Lục mà cô ngày nhớ đêm mong cuối cùng cũng xuất hiện.
Lần này, Tôn Giai Ni không còn gọi anh là chú Lục nữa, mà phải gọi là thầy Lục, bởi vì Lục Minh Thần trở thành giáo viên của lớp cô rồi. Có lẽ Lục Minh Thần không biết lúc anh điểm danh, tim cô đập nhanh biết chừng nào. Tôn Giai Ni hồi hộp, cũng có chút mong chờ, không biết lần gặp lại sau nhiều năm của họ sẽ thế nào đây.
Thế nhưng mọi chuyện lại khác xa với suy nghĩ của cô, anh vẫn dùng chất giọng dịu dàng như suối đọc tên Tôn Giai Ni nhưng ánh mắt khi nhìn cô lại như nhìn một người xa lạ. Chẳng lẽ anh thật sự quên cô, quên cô bé Ni Ni ngày đó rồi sao?
Để chứng thực cho suy nghĩ của mình, Tôn Giai Ni quyết định đến phòng giáo viên tìm anh sau giờ học. Cô hỏi:
“Thầy Lục, thầy còn nhớ em không?”
“Tôn Giai Ni năm nhất, đương nhiên tôi nhớ.”
Đúng là anh đã quên cô thật!
Thời gian sáu năm trời cũng đã đủ để cô phân biệt tình cảm với anh là thích hay ngưỡng mộ rồi, nên cô quyết định tỏ tình luôn:
“Thầy Lục, bây giờ thầy có bạn gái không?”
“Không có.”
“Vậy em có thể…”
Tôn Giai Ni chưa kịp nói hết câu đã bị anh cắt ngang, rồi từ chối thẳng thừng:
“Không thể.”
Hai chữ này đã đánh tan lớp vỏ bọc mạnh mẽ của cô, sáu năm chờ đợi và nhung nhớ, cuối cùng chỉ đổi lại hai chữ “không thể”.
Tôn Giai Ni cố gắng kìm nén cảm xúc, chào Lục Minh Thần rồi ra ngoài. Nhưng cuối cùng những giọt nước mắt cũng không kiềm được nữa, cứ thế rơi xuống. Cả người như bị rút hết sức lực, cô phải tựa vào vách tường ngồi xổm xuống.
Không lâu sau đó, đột nhiên cô nghe tiếng của Lục Minh Thần, anh hỏi cô khóc đủ rồi sao, anh còn hỏi:
“Tôi nhớ lúc trước em là cô nhóc hoạt bát sáng sủa, sao bây giờ lại thích khóc như vậy rồi?”
Hóa ra, anh không quên. Sau sự vui mừng của Tôn Giai Ni là nụ hôn bất ngờ của anh, kèm theo đó là lời tỏ tình:
“Bạn học Tôn Giai Ni, làm bạn gái của tôi đi.”
Kết quả thì khỏi phải bàn, Tôn Giai Ni tất nhiên đồng ý và mối quan hệ ngọt ngào của họ bắt đầu phát triển từ đây.
Và tất nhiên, Lục Minh Thần - một người đàn ông 30 tuổi mà vẫn còn là trai tân sẽ có những nhu cầu khác. Mà cô gái mới bước vào đời như Tôn Giai Ni lại rất lúng túng, bỡ ngỡ với chuyện này. Lục Minh Thần cũng rất tâm lý, anh tôn trọng cô và để cô nghĩ kỹ lại một lần nữa:
“Về công, tôi là thầy giáo của em. Về tư, theo vai vế em phải gọi tôi một tiếng “chú”, cho nên tôi mong em suy nghĩ thật kỹ, em nhất định muốn ở bên tôi sao? Bây giờ nói “không” vẫn còn kịp.”
Giờ phút này, Tôn Giai Ni phải quyết định việc quan trọng trong đời mình. Hoặc là rời xa anh, trở về quan hệ thầy trò. Hoặc là đến gần anh, bước vào thế giới của anh. Một khi bước
Bình luận