Hoàng Đế Hắc Hoá xuyên suốt trong truyện là quá trình phấn đấu của Từ Canh, là câu chuyện lập nghiệp của Đại Trân, là quá trình đem những sáng chế hiện đại vào cuộc sống cổ đại để phát triển đất nước
HOÀNG ĐẾ HẮC HOÁ
Tác giả: Tú Cẩm
Thể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, #nam_trọng_sinh, hoàng đế si tình - tiểu thư quyền quý, cha mẹ nữ chính xuyên không, nữ giả nam, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, báo thù, 1vs1, HE.
Độ dài: 83 chương
Tình trạng: Hoàn dịch.
Văn án:
Hoàng đế bệ hạ đời trước là một hôn quân có kết cục khá bi thảm.
Xa lánh trung thần, gần tiểu nhân.
Cưới một Hoàng hậu cắm sừng cho mình.
Cuối cùng chết dưới đao của quân phản loạn.
Cuộc đời khó có được cơ hội sống lại một lần nữa.
Hoàng đế bệ hạ quyết định phải trở thành một minh quân.
Ngài muốn thay đổi tất cả.
Thế là, Thái tử điện hạ mười lăm tuổi bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, chăm chỉ hiếu học.
Có ân đền ân, có thù báo thù.
Chỉnh chết An Vương phản nghịch.
Đá bay Hoàng hậu ngoại tình,
Còn có phải báo đáp một nhà Thái phó trung thành.
Thế nhưng, nhà Thái phó có một vị Tam lang mà đời trước ngài chưa gặp.
Tên ấy bình thường cũng rất tuấn tú phong lưu.
Hoàng đế bệ hạ cảm thấy
Hình như mình sắp đoạn tụ rồi….
***
Một đêm nọ trong Đông Cung, thái tử Từ Canh kinh hoảng giật mình thức dậy giữa đêm.
Tất cả những gì trải qua ở đời trước hiện lại trong đầu Từ Canh đều như một cơn ác mộng, mà hắn chính là thủ phạm bởi sự ngu ngốc vô tri của mình.
Từ Canh trở về năm mười lăm tuổi, tất cả vẫn chưa bắt đầu, hắn vẫn còn sống, phụ hoàng vẫn khoẻ mạnh, giang sơn Đại Lương chưa tan nát trong biến loạn, hắn chưa đánh mất thiên hạ vào tay kẻ khác.
Nếu ông trời đã cho hắn cơ hội làm lại, hắn thề sẽ không đi vào vết xe đổ kia, phải làm cho Đại Lương phồn hoa muôn dặm.
Đời trước lúc sa cơ thất thế, Từ Canh bị Tân tiên sinh Tân Nhất Lai mắng cho tỉnh cả người, mắng hắn ngu muội, mắng mà không nể nang gì cả. Nhưng chính Tân Nhất Lai cũng là người giúp đỡ Từ Canh giành lại non nửa giang sơn, Từ Canh vừa biết ơn vừa kính nể.
Thế nên đời này điều đầu tiên sau khi tỉnh dậy là hiếu kính phụ hoàng, sau đó là ôm đùi Tân Nhất Lai.
Thái độ chuyển biến tốt đẹp của thái tử khiến hoàng đế và cả triều thần hết sức vừa ý, khiêm tốn hiểu lễ hiếu thảo nhân từ, đây mới là thái tử mà họ muốn phò tá.
Vì đời trước đế hậu tình thâm, Từ Canh là con trưởng do hoàng hậu sinh ra, cho nên được Hồng Gia đế hết mực yêu thương tin tưởng, tự tay nuôi nấng dạy dỗ. Tình cảm giữa phụ tử hai người không câu nệ lễ nghĩa quân thần, cứ như hai cha con bình thường vậy đó, không so đo mưu kế thử lòng, cho nên vị trí thái tử và con đường đăng cơ của Từ Canh vô cùng thuận lợi. Có phụ hoàng trải sẵn đường đi, dẹp loạn phản tặc soán ngôi đoạt đích, nhiệm vụ của Từ Canh là rèn luyện bản thân để sau này không phụ lòng người.
Thế mà có một cô nương cũng theo đuổi không xong, mất mặt hoàng gia.
Từ ngày được trùng sinh về, Từ Canh cứ ba ngày hai bữa lại chạy đến Tân phủ.
Tân gia ba đời làm quan, Tân thái phó là các lão trong triều, thầy dạy học của thái tử, tính tình cương trực, trong triều nổi tiếng hung dữ cổ hủ không ai cãi nhau bằng ông. Tân Nhất Lai là trưởng tử và là nhi tử duy nhất của Tân thái phó, từ nhỏ bị phụ thân đánh mắng mà lớn, không phải thù hằn gì mà do ông cụ chê Tân Nhất Lai không ra hồn không nên thân.
Mười năm trước, phu thê Tân Nhất Lai và Hoàng thị đã bị thay thế bởi hai linh hồn xuyên không đến, hai người vô tình chiếm lấy thân xác phu thê Tân gia, trong lòng áy náy với Tân thái phó nên đối với ông cụ là nói gì nghe nấy, mắng thì nghe, đánh thì chịu.
Tân Nhất Lai kia trước khi xuyên đến là tiến sĩ quân sự, cho nên đến đây dùng kiến thức của mình cùng thê tử kiếm tiền bằng những chế tạo linh tinh. Khi hồi kinh lại được sự đeo bám ngưỡng mộ và ủng hộ của thái tử, hai người tạo ra nhiều đóng góp cho đời sống, quân sự và kinh tế như đạn pháo, xi măng, xà bông, gương đồng, máy dệt, mở cửa biển,....
Tân Nhất Lai tuổi trạc tứ tuần, cùng thê tử có năm người con, trưởng tử Thụy Hoà thi đỗ trạng nguyên, tài hoa xuất chúng, là đứa cháu cưng của Tân thái phó. Ngoài hai đứa con trai song sinh còn bé xíu đầu để chỏm, còn cặp song sinh long phượng Thụy Xương và Đại Trân tuổi vừa mười ba, Thụy Xương là con mọt sách còn tiểu thư Đại Trân chính là con ngựa đứt cương.
Từ nhỏ Đại Trân đã theo mẹ học tập quản gia, xử lý việc vặt, được Hoàng thị dạy dỗ theo tư tưởng hơi hiện đại. Đại Trân thích học hỏi, thích buôn bán kiếm tiền, nàng về kinh thành như thả cá về sông, ngày ngày nàng giả nam trang, chạy đi chạy lại lo mở cửa hàng.
Lần gặp đầu tiên, Đại Trân nói mình là Tam công tử Tân gia, Từ Canh đã tin sái cổ. Từ Canh đã gặp Tân gia nhị lang Thụy Xương ở thư viện, quả thật hai người nhìn rất giống nhau. Đại Trân chỉ là cô bé mười hai mười ba, nét thiếu nữ chưa nảy nở, mặc nam trang vẫn
Bình luận