"Hữu Phỉ" là một câu chuyện dài chứa nhiều triết lý, mẹ kế Priest lại tưng tửng không ngại ngần gì việc đang phát chính kịch lại đan xen tấu hài, lắm lúc vừa đọc vừa cười phì với tư duy nhân vật.
HỮU PHỈ
Tác giả: Priest.
Thể loại: Cổ đại, giang hồ, nữ cường, HE..
Tình trạng: Sắp phát hành (4 tập), đã chuyển thể thành phim - đang chiếu.
Review: Tú Quỳnh Nguyễn
---
Ở vùng đất Thục Trung thời Hậu Chiêu có một dòng sông Tẩy Mặc nước đen cuồn cuộn, nơi đó có Tứ Thập Bát Trại với một lá cờ Phỉ sừng sững suốt hai mươi năm.
Tương truyền rằng, rất nhiều năm trước đây, giang hồ loạn lạc, khi đó Nam đao đại hiệp Lý Trừng “phụng chỉ làm phỉ”, từ đấy về sau xuất hiện Tứ Thập Bát Trại danh chấn giang hồ. Sau khi Lý Trừng qua đời, danh môn giang hồ cũng lần lượt suy bại. Nữ nhi của Lý Trừng là Lý Cẩn Dung đã tiếp quản chức vụ đại đương gia, thành hôn với Chu Dĩ Đường và sinh con gái đặt tên là Chu Phỉ. Chu Phỉ được sinh ra trong thời loạn thế, giang sơn chia cắt đôi bờ Nam Bắc, những huy hoàng và nhiệt huyết sục sôi của thế hệ trước đã dần mai một sau khi Nam đao Lý Trừng qua đời.
Năm mười ba tuổi, Chu Phỉ định bỏ nhà, suýt chút nữa mất mạng trên dòng sông Tẩy Mặc, được Nam vương Tạ Doãn cứu sống, kết nên mối lương duyên định mệnh. Ba năm sau, hai thiếu niên tài hoa xuất chúng này lại một lần nữa tương ngộ tại Hoắc gia bảo, vén mở ra những bí mật của các cao thủ tông sư đã ẩn dật giang hồ từ nhiều năm trước. Đồng thời còn bị Bắc Đẩu thất tinh, thuộc hạ của Tào tặc truy sát, họ bị cuốn vào một âm mưu ngấm ngầm thâm độc. Chu Phỉ dựa vào “Phá tuyết đao” danh chấn thiên hạ, với tính tình cương trực ngay thẳng, đã tô thêm một nét màu đậm đà đẹp đẽ trong bức tranh giang hồ đầy màu sắc.
----
"Ngôn hồ" [modify từ "giang hồ"] dạo này leo lét như đèn khuya, qua cái thời ánh dương huy hoàng thì dường như sắp đi qua vùng nhật thực cmnr. Ngoảnh đi ngoảnh lại khắp ngôn hồ, những kẻ đứng chầu rìa như tui cũng phải cảm thán một câu rằng thì mà là: "Truyện chất như sao buổi sáng, truyện nhạt như lá mùa thu". Theo dòng thời sự trên các chiếu trà chiều rượu sớm, các bang chúng của bang Ngôn hồ thì thụt bảo nhau: “dạo này chả có gì để làm”. Chết chửa, một mớ bang chúng thất nghiệp là kéo theo cả sự mất cân bằng của kinh tế vĩ mô đấy. Nguy tai nguy tai.
Thế mà trong dòng chảy suy tàn ấy, mấy năm trước đây bỗng dưng xuất hiện một đứa con lẻ bầy. Rồi, hãy nói cho tui nghe 3 điều bạn mong chờ từ môn phái tên "giang hồ cổ đại" đi, tui sẽ nói cho bạn biết bạn có nên dõi mắt trông theo đứa con lạc loài có tên Hữu Phỉ không nhá. Đầu tiên, bạn thuộc team nào? Bi kịch? Hài kịch? Chính kịch? Phe nào cũng nhai được món "Phỉ" này hết . Kế tiếp bạn thuộc trường phái hành động nào? Phim Mỹ? Phim Hàn? Phim Ấn? Câu này đề nghị cân nhắc nha, nếu theo đuổi bạn nữ chính thì nó là style Phim Mỹ, nếu bạn theo đuổi nam chính nó chuyển sang style Phim Hàn, nếu mà đuổi theo bí mật thì nó là style Phim Ấn - đại loại liếc mắt một cái người ta đã ăn xong mấy bữa cơm rồi. Thứ ba là bạn có phải team bắt buộc phải có vitamin "tình" mới đọc truyện không đấy? Nếu đúng thì quay đít đi ngay và luôn nhá (à quên quên, đọc xong review, like còm cẩn thận rồi đi kẻo tui lại buồn). Quên nữa, chống chỉ định với các thể loại anti nữ cường
Quay lại nhận định "lẻ bầy", tui mạnh dạn gán cái mác lạc loài cho Hữu Phỉ là bởi hiếm khi có bố đẻ mẹ ruột nào tống đứa con gái cưng ra trước hòn tên mũi đạn làm anh hùng hết a, ít ra thì cũng phải là thằng con trai đầu đội vai gánh, vậy nó mới oanh liệt. Vậy nên Priest có hơi hướng mẹ ghẻ khi một tay đẩy nữ chính A Phỉ vang danh một cõi, lại không phải cái kiểu một đêm thành sao mà là rớt mồ hôi, tắm máu, tim giật đùng đùng, gọt da cạo xương các thể loại mới thành nữ anh hùng. Chẹp chẹp, hiếm lắm hiếm lắm.
Bạn Phỉ "tư chất kém, công phu nát, khinh công như quả cân, tâm thô hơn cả eo, trừ có chút thành tựu ở khoản đi tìm chết thì chỉ còn lại cái mặt miễn cưỡng có chút ưa nhìn....”. Bạn bẩm sinh đã bị dị tật: 3/4 nội tạng toàn gan và mật, răng và bộ tiêu hoá kém nên "chỉ ăn (được thức ăn) mềm không ăn cứng", trán tuy không có sừng mỗi tội khi ương bướng lên thì đàn trâu kéo không lại, võ không dốt nhưng văn học không vào, đối ngoại đối nội đều dở ẹc, muốn làm nàng Đại Kiều ở Thục Trung đợi gả thì quá đen là khí chất không đủ. Kết luận: ngang dọc chọc trời, nguy cơ ế chồng cao ngút tầng mây.
Vì mẹ già sợ bạn ế, nên chưa đủ 18 tuổi dứt khoát đuổi bạn xuống núi, miệng thì bảo giao nhiệm vụ, bản chất tui đoán là sợ bạn Phỉ ế chồng nên đi tìm cơ hội cho bạn cọ xát đặng kiếm thằng chồng ra tấm ra món.
Nếu nói người ta thành danh mới xuất núi, bạn Chu Phỉ lúc rời khỏi mái nhà có tên 48 trại cũng hệt như game thủ rời khỏi Tân thủ thôn, đao pháp mới học chút da lông, kiến thức bằng không, nội hàm chẳng có gì, lịch duyệt trên giang hồ thì như hạt khô chưa nảy mầm, chỉ có phản xạ linh hoạt là tạm ổn do 3 năm liền bị NPC Dây trận và NPC Ngư thái sư thúc quần cho tơi tả.
Game thủ A Phỉ bị hệ thống có tên "giang hồ" giao hết nhiệm vụ này tới nhiệm vụ khác, từ "truy tìm tung tích con trai Vương bà" đến "giải cứu tù nhân trong núi Hoạt Nhân Tử Nhân", "Bảo vệ gia quyến Ngô Phí tướng quân", "Trợ giúp Bắc Đao diệt trừ Thanh Long boss Trịnh La Sinh", "Bảo vệ 48 trại khỏi quân đội Bắc Triều", “đi tìm giải dược cho NPC Tạ Doãn” vân vân và mây mây :)) Nhiệm vụ nào cũng quắn quéo, khẩn cấp không cho người ta kịp trở tay hay phục hồi thanh máu, mỗi nhiệm vụ bạn đều xui xẻo gặp đại boss: Chu Tước chúa Mộc Tiểu Kiều, Thanh Long Chúa Trịnh La Sinh đến lũ yêu tinh Bắc Đẩu.... Tất nhiên là bạn tài hèn sức mọn, trong quá trình thực thi nhiệm vụ luôn được các NPC trợ giúp, từ chỉ điểm "giang hồ đạo" của Tạ Doãn, hướng dẫn tâm pháp "lấy ít địch nhiều" của Xung Tiêu Tử, ngẫu ngộ Bắc đao Kỷ Vân Trầm và Khô Vinh thủ Đoàn Cửu Nương ... Mỗi nhiệm vụ, hệ thống giang hồ đều cho bạn một phần thưởng, khi thì là lĩnh ngộ được chiêu thức trong Phá Tuyết Đao, khi thì là nội công Khô Vinh thủ, khi thì là Phù Du trận Tề Môn và nhập môn nội công....
Bị quần tơi tả như thế, chả mấy chốc Chu Phỉ nhà ta đã từ zero thành hero, đoạn đường bạn đi không thiếu mồ hôi và máu, chỉ là tuyến lệ hỏng, bạn chưa từng rơi nước mắt, tựa như không ai dạy bạn phải khóc hay yếu lòng.
Nói về nam chính chút đi, à bạn nam chính này tui thấy giống NPC hơn là game thủ :)). Nam chính Tạ Doãn: nói được tiếng người hí được tiếng ngựa, công phu chính: chạy nhanh và dẻo miệng. Tạ Doãn dị dạng bẩm sinh, giang hồ đồn đại từ cổ trở xuống toàn là chân (chắc bao nhiêu gan mật nội tạng hiến xừ cho "bà cô" Chu Phỉ mất rồi). Anh này tác phong đa dạng, đối ngoại thường thừa, kết luận: "đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy", ham hố nhất là đi du lịch, bốn bể là nhà. Tạ Doãn đúng là kiểu người mang chủng vân tay Radial Loop, suy nghĩ khác biệt, tư tưởng độc đáo, hiếu kì và tò mò, khả năng phân tích và xâu chuỗi tốt, đưa giải pháp nhanh, thông minh sáng tạo. Nếu phản xuyên đến hiện
Bình luận