Kiều Công Chúa Và Mãng Phò Mã là một màu hồng của tình yêu và hạnh phúc, có chút hài hước vui nhộn của các nhân vật xung quanh, có chút e thẹn trong tâm hồn thiếu nữ khi đối diện một vài hành động “người lớn”
KIỀU CÔNG CHÚA VÀ MÃNG PHÒ MÃ
Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả
Thể loại: Cổ đại, cung đình, đại thúc - loli, công chúa yểu điệu thục nữ và tướng quân liệt cơ mặt, siêu #SẠCH siêu #NGỌT siêu #SỦNG, nhẹ nhàng hài hước, ấm áp cảm động, HE.
Độ dài: 80 chương
Tình trạng: Hoàn dịch.
Tiếp nối câu chuyện thê nô của anh Hoàng “Diệu ca" trong “Hoàng Sủng", chúng ta cùng đến với câu chuyện đời sau của hai người họ nhé.
Chuyện Hoàng đế độc sủng Hoàng hậu thì khắp thiên hạ đều biết, ngay cả chuyện uống canh tránh thai anh Hoàng cũng vì sức khoẻ của chị Hậu mà hy sinh. Nhưng nói cho cùng, chuyện làm cho Hoàng đế suy nghĩ nhiều nhất chính là làm cách nào để có thời gian phát bệnh xà tinh bên cạnh Hoàng hậu càng lâu càng tốt.
Cho nên dù rất đau lòng cho Hoàng hậu phải mang nặng đẻ đau và đau lòng cho mình nghẹn đến sắp hỏng, Hoàng đế vẫn cố gắng miệt mài đêm ngày để có long tử mà truyền ngôi. Cuối cùng, ngày đó cũng đến, Hoàng hậu anh dũng kiên cường sinh hạ một cặp long phụng đẹp long trời lở đất. Thái tử tên Chử Hằng và công chúa là Chử Thanh Huy.
Thế gian đều nói, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu. Phận là nữ nhi thì cần phải dịu dàng e lệ, càng không có chuyện chủ động trong tình cảm. Thế nhưng, thân phận công chúa lại rơi vào tình cảnh hoàn toàn ngược lại. Đừng nói tới hôn sự hoàng tộc vốn thân bất do kỷ, bản thân công chúa Chử Thanh Huy lại vô cùng khó xử. Vì nàng là công chúa duy nhất đương triều, lại được cả Hoàng cung cưng đến tận trời, người phối hôn với nàng đương nhiên cũng phải là cực phẩm.
Những quy định của Hoàng tộc nàng đã được học rất kỹ, cũng biết bản thân mình bắt buộc phải chọn lấy một người nào đó theo tiêu chuẩn cơ bản. Thế nên, Chử Thanh Huy quyết định đến nơi các Vương tôn công tử đang theo học để quan sát. Dự định ban đầu chỉ là tìm hiểu các công tử tuổi trẻ tài cao, nhưng cuối cùng chẳng ai có thể ngờ được, người mà nàng để mắt đến lại là một người chẳng có một chút liên hệ nào với tất cả các điều kiện mà Hoàng cung đặt ra cả.
Người này chính là Thần võ đại tướng quân Diêm Mặc, không những lớn tuổi mà còn nổi tiếng là thô kệch xấu xí. Ấn tượng ban đầu của công chúa đối với nhân vật này chính là đáng sợ, vô cùng đáng sợ. Có thể một mình đấu trăm người, tay đầy máu tanh, trên mặt chưa từng nở nụ cười. Thế nhưng, khi công chúa nhìn thấy Diêm Mặc, nàng lại vô cùng thích thú.
Thoạt nhìn hắn có chút khó gần, ngoại hình đương nhiên là không giống với các công tử ăn trắng mặc trơn, nhưng cũng không phải xấu xí như lời đồn. Chẳng qua chính là một thân tráng kiện, vô cùng nam tính. Diêm Mặc rất kiệm lời, đối với nàng cũng là một mặt lạnh lùng.
Thế nhưng, bắt đầu từ lúc nào chính hắn cũng không rõ, hắn có chút mong đợi được gặp nàng trong những lúc nàng mang thức ăn đến cho lớp học, có chút để tâm những lời nàng nói, lại có chút dung túng muốn hoàn thành mong muốn của nàng.
Bản thân Chử Thanh Huy đương nhiên chưa hiểu thế nào là tình yêu nam nữ, nàng chỉ biết rằng nàng cần phải tìm cho mình một phò mã. Nhưng bản tính của nàng được thừa hưởng từ Hoàng đế và Hoàng hậu, nàng muốn một người tình nguyện ở bên nàng và chỉ yêu thương một mình nàng mà thôi.
Thế nên, khi nàng nhìn thấy các vương tôn công tử ngoài mặt thì có vẻ yêu chiều cung phụng nàng, nhưng sâu trong lòng lại có chút suy nghĩ khác, Chử Thanh Huy liền cảm thấy không tốt chút nào. Ngược lại, cái người cứng nhắc lạnh lùng kia, lại đáng tin hơn nhiều.
Hắn không thích nói chuyện với ai khác, chỉ nói chuyện với nàng. Hắn không thích ăn đồ ngọt, nhưng sẽ vì nàng mang đến mà nếm một chút. Hắn không có nhiều của ngon vật lạ để tặng nàng, nhưng hắn sẽ khắc tượng cho nàng. Mà tất cả những tượng khắc đó, đều chính là dáng vẻ của nàng.
Chử Thanh Huy thẳng thắn đáng yêu, cảm thấy vừa ý với người đàn ông này. Nàng biết chỉ cần là nàng muốn thì không ai có thể từ chối hôn sự này, nhưng nàng vẫn muốn tôn trọng ý kiến của người kia. Thế là, một ngày tuyết bay đầy trời, Chử Thanh Huy mặc một bộ áo lông thật dày, lội tuyết đến tìm Diêm Mặc.
“Tiên sinh, người có thể làm phò mã của ta không?”
Diêm Mặc cúi đầu, không trả lời. Chử Thanh Huy lại nói.
“Nếu người không đồng ý, ta… ta sẽ đi tìm người khác.”
Lúc này, Diêm Mặc mới ngẩng đầu, nhẹ nhàng lên tiếng.
“Nếu ta không đồng ý, nàng sẽ đi tìm ai?”
Cho dù nàng muốn, cũng không thể đi tìm ai khác. Bởi vì, Diêm Mặc hắn không muốn.
Thật ra, Diêm Mặc vốn không hề có ràng buộc gì với Hoàng cung này, hắn chỉ là theo ước định cổ xưa của Tông môn và Hoàng đế tiền triều, đến làm Thần võ đại tướng quân trong 5 năm. Trước hắn và sau hắn đều sẽ có người làm công việc này. Sau khi kết thúc nhiệm kỳ bảo vệ Hoàng cung, hắn sẽ lại là một trang hảo hán đội trời đạp đất, tự do tự tại. Thế nhưng, nếu hắn làm phò mã, hắn sẽ phải mãi mãi ở lại nơi này, đó là lý do hắn có một chút do dự.
Nhưng
Bình luận