Bất kể xuất phát từ động cơ gì, họ đã có một cuộc hôn nhân bình dị, ở bên nhau trầm lặng như một sự sẻ chia và lấp đầy, dần dần thấu hiểu lẫn nhau. Cuối cùng, trải qua rất nhiều tình huống phát sinh, Nghiêm Chân cũng nghe được Cố Hoài Việt nói với cô ba tiếng
Tác giả: Scotland Chiết Nhĩ Miêu
Thể loại: Hiện đại, nam quân nhân - nữ giáo viên tiểu học, cưới trước yêu sau, tình yêu bình lặng từ từ đến, nhẹ nhàng, #NGỌT_SỦNG_SẮC, nam mạnh mẽ nữ dịu dàng, thâm tình thấu hiểu, HE.
Độ dài: 20 chương + 5 NT
Tình trạng: Hoàn - đã xb.
Con người sống ở trên đời, rất khó có được tất cả những điều mình muốn, đặc biệt là quân nhân. Bởi vì tình cảm cá nhân luôn xếp sau tình yêu với Tổ quốc, phải chăng vì thế mà đa số những người lính như họ, hoặc là ở vậy suốt đời, hoặc là hôn nhân không cần tình yêu?
Cố Hoài Việt là trường hợp thứ hai. Và còn đặc biệt hơn nữa, cả hai cuộc hôn nhân của anh đều có cùng tính chất như vậy. Anh cưới người vợ đầu tiên là bởi vì sự quen thuộc và thương cảm.
Thế nhưng chưa được bao lâu thì cô ấy vì sinh khó mà qua đời, để lại cho anh một cậu nhóc thông minh lém lỉnh. Chính cậu nhóc này đã dẫn anh đến với cuộc hôn nhân thứ hai, với cô giáo chủ nhiệm của thằng bé, Nghiêm Chân.
Nghiêm Chân mới nhận lớp không bao lâu đã phải xử lý “vụ án" của cậu bé đặc biệt Cố Gia Minh này rất nhiều lần, nhưng chỉ với một lý do duy nhất, chính là ba của cậu thường xuyên không xuất hiện. Nghiêm Chân cảm thấy chuyện này cần phải gặp mặt thảo luận một chút, giáo dục con trẻ là chuyện cần thiết quan trọng mà, đúng không?
Cuối cùng, người đàn ông một năm 12 tháng ở nhà được nửa tháng, tham mưu trưởng Cố Hoài Việt từ doanh trại xa xôi nhận được điện thoại của cô giáo. Lần hẹn đầu tiên diễn ra khá suôn sẻ, anh mặc bộ quân phục nghiêm chỉnh từ đầu tới chân ngồi đối diện với cô giáo trẻ xinh đẹp của con trai, lắng nghe cô ấy nói về tình hình của cậu bé, sau đó đưa cô đến… bệnh viện.
Đúng vậy, đang nói chuyện thì bà nội Nghiêm Chân bị chuyện xem mắt của cô làm tức đến tăng huyết áp phải nhập viện, anh liền thuận đường đưa cô đi, cũng thuận tiện nghe được chuyện cô bị bà nội giục kết hôn. Anh cảm thấy buồn cười, sao người lớn ai cũng như vậy nhỉ?
Kể cả ba mẹ anh cũng như vậy còn gì. Hôn nhân của anh đã kết thúc nhiều năm, họ vẫn không ngừng tìm kiếm bến đỗ mới cho anh. Nhưng Cố Hoài Việt cảm thấy, anh không có khả năng chăm sóc cho người khác, bởi vì nhiệm vụ của anh vốn đã quá nhiều rồi. Lấy người ta về lại làm lỡ dở cuộc đời người ta thì tội lắm.
Thế nhưng, đó là “người ta", không phải Nghiêm Chân. Từ lần thứ hai gặp mặt, Cố Hoài Việt đã nói thế này:
Tôi là một trinh sát, còn là lính bắn tỉa. Cho nên, đã nhắm là trúng.
Anh rất thẳng thắn chỉ cho cô thấy bọn họ có tư tưởng đối với hôn nhân rất phù hợp.
Cô đã 27 tuổi, chưa từng yêu đương, như vậy cũng có nghĩa là không có mong đợi nhiều lắm vào tình yêu. Anh đã từng kết hôn, có một đứa con trai và một cuộc sống vững vàng, có thể để cô và bà nội nương tựa suốt đời.
Cô không mong đợi vào tình yêu, như vậy cũng sẽ không mong đợi sự yêu thương từ phía anh, điều mà hiện tại anh khó có thể làm được. Hôn nhân không chỉ là tình yêu, còn là trách nhiệm, điều này anh rất tự tin mình có thể đảm trách. Quan trọng nhất là, cả hai đều đang bị hối thúc, giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm.
Anh nói rất hợp tình hợp lý, nhưng nguyên nhân khiến Nghiêm Chân đồng ý lại không phải những điều đó, mà chỉ là vì Cố Gia Minh. Cô thật sự rất thích thằng bé.
Đạt thành thỏa thuận, Cố Hoài Việt tranh thủ một vài ngày được nghỉ phép để hoàn thành tất cả thủ tục pháp lý của lần kết hôn thứ hai. May cho anh, Nghiêm Chân là một cô gái cực kỳ hiểu chuyện, cô chỉ cần làm yên lòng bà nội, những thủ tục rườm rà như hôn lễ hay gì đó, nếu giảm được thì giảm. Xong đâu đấy, Cố Hoài Việt lại lên đường về doanh trại. Cuộc sống lại quay về như bình thường.
Có khác chăng chính là giờ đây, Nghiêm Chân có thêm một gia đình, thêm một cậu nhóc để chăm sóc. Cô cảm thấy đây không phải là gánh nặng, mà là niềm vui. Người nhà họ Cố đều rất yêu thương cô, mặc dù Cố Gia Minh chưa thích ứng với vai trò mới của cô giáo, nhưng xét cho cùng, cậu cũng không thể ghét cô được.
Đặc biệt là sau chuyến đi gian khổ đến thảo nguyên để thăm ba, cậu nhóc Cố Gia Minh chính thức “kết nạp" cô giáo Nghiêm vào phe của mình. Nhưng cậu nhóc không
Bình luận