Review Truyện Minh Châu Trong Tim Anh



Minh Châu Trong Tim Anh nội dung truyện nhẹ nhàng, sủng ngọt và vô cùng cảm động, nam nữ chính xây dựng tốt, thích hợp để đọc thư giãn trong những ngày cuối tuần.


MINH CHÂU TRONG TIM ANH


Tác giả: Mộc Đầu Khai Hoa
Thể loại: Hiện đại, xuyên sách nữ phụ, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, thiên kim tiểu thư thông minh xinh đẹp mềm mại thân thể yếu ớt (mắc bệnh tim) - thiếu gia xuất chúng trầm tĩnh lạnh nhạt thâm tình cố chấp, kiếp trước kiếp này, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, cảm động, nhẹ nhàng, hài hước, HE
Độ dài: 74 chương + 6 NT
Tình trạng: Hoàn cv - chưa edit.
Giới thiệu:
Hứa Nhân Nhân xuyên sách, xuyên thành nữ phụ bia đỡ đạn cùng tên trong truyện máu chó.
Nữ phụ là cô chủ nhà hào môn, từ nhỏ đã thích nam chính, có hôn ước với nam chính, đáng tiếc sau đó nữ chính xuất hiện, sức khỏe của nữ phụ vốn yếu ớt, trong lúc cãi vã với nữ chính tức đến mức phát bệnh, qua đời sớm.
Sau khi Hứa Nhân Nhân xuyên qua, thấy mình chỉ còn sống được hai năm nữa, đã vậy thì... chi bằng nhân tiện khiến nam chính và nữ chính tức c hết luôn đi.
Vì thế...
Thẩm Triết nghe lời dẫn Hứa Nhân Nhân ra ngoài chơi.
Hứa Nhân Nhân: “Em muốn uống trà sữa do anh tự minh tới phòng trà mua.”
Thẩm Triết: “Phòng trà cách đây hơn một tiếng lái xe...”
Hứa Nhân Nhân: “Ôi, tim em đau quá...”
Thẩm Triết (nghiến răng nghiến lợi): “Trà sữa đúng không, anh đi mua!”
Hứa Nhân Nhân: “Em muốn xem mưa sao băng.”
Thẩm Triết: “Dạo gần đây không có mưa sao băng.”
Hứa Nhân Nhân: “Ôi, tim của em...”
Thẩm Triết tìm máy bay không người lái mô phỏng mưa sao băng xẹt qua phía chân trời.
Hứa Nhân Nhân bày trò hai năm, bác sĩ: “Cô khỏi bệnh rồi.”
Hứa Nhân Nhân: ?
Thẩm Triết: “Hứa Nhân Nhân, em thi vào đại học Lâm Nghi đi.”
Hứa Nhân Nhân: “Anh điên à, em không thi đỗ được đâu.”
Thẩm Triết: “Đúng lúc, anh tặng em một phần ăn học bổ túc.”
Hứa Nhân Nhân: ?
Thẩm Triết: “Hứa Nhân Nhân, tay anh hơi tê, em xoa bóp cho anh đi.”
Hứa Nhân Nhân: “Mơ đi.”
Thẩm Triết: “Lần trước em lén lút uống rượu...”
Hứa Nhân Nhân: “Xoa thì xoa.”
Xem em có xoa c hết anh không.
Sau đó, nữ chính yếu đuối ngất xỉu trước mặt Thẩm Triết, Thẩm Triết: “Đừng ngất ở đây làm phiền tôi và Nhân Nhân nói mỉa nhau.”
Nữ chính: ?
Lập ý: Thế giới có rộng lớn hơn nữa, anh cũng chỉ chạy về phía em.
***
Tỉnh lại sau một giấc mơ dài, Hứa Nhân Nhân vẫn luôn khóc, khóc đến tan vỡ trái tim, khóc đến mức nước mắt cũng muốn hóa thành bông tuyết phủ trắng bầu trời. Bởi vì, cô biết, mình thật sự không thể trở về nhà được nữa. 
Nơi ấy, dường như có người đang điên cuồng tìm kiếm và chờ đợi cô. Người ấy, cô không thể nhớ rõ tên hay dáng hình, ký ức cũng trở nên mơ hồ mông lung. Nhưng nỗi khổ sở thương tâm thì không cách nào ngăn được, lan tràn nơi đáy lòng, như có cái gì đó quan trọng đã bị vùi lấp, mà cô chưa thể mở ra. 
Cuối cùng, Hứa Nhân Nhân cũng bình tĩnh tiếp nhận sự thật rằng bản thân đã xuyên đến một cuốn sách vào nhân vật nữ phụ trùng tên. Nguyên chủ là tiểu thư sinh ra đã ngậm thìa vàng, có bố mẹ yêu thương, anh trai chiều chuộng sủng ái. Cô còn có một vị hôn phu thanh mai trúc mã Thẩm Triết, tài giỏi xuất chúng, chờ ngày cả hai trưởng thành là kết hôn. 
Thế nhưng, nguyên chủ từ bé sức khỏe đã yếu ớt, căn bệnh tim khiến cô bé không thể như bao đứa trẻ bình thường khác, chỉ quanh quẩn với bệnh viện, thuốc men, những cơn đau dai dẳng vô cớ kéo dài. Viên trân châu được nâng niu hết mực là cô, chẳng may mang thêm nhiều vết xước, càng mỏng manh dễ vỡ. Vì thế, cả gia đình dốc hết tình yêu, tiền bạc mà đưa cô đi khắp nơi chữa trị, chở che bảo bọc mong cô có thể bình an lớn lên. 
Đáng tiếc, vận mệnh tàn nhẫn, dù có cố gắng như thế nào cũng không thể thay đổi được con đường sinh mệnh của Hứa Nhân Nhân. Thế nên, khi biết mình chỉ còn sống thêm một năm nữa, nguyên chủ quyết định từ Thụy Sỹ trở về nước, dành hết quãng thời gian cuối cùng bên những người thân yêu nhất.
Nhưng, nguyên chủ nào đâu biết, chờ đợi cô, chính là bóng tối vô tận.
Bởi vì, nữ chính Thần Lộ đã xuất hiện và mưu đồ đổi thay tất cả. Cô ta không những muốn chiếm lấy vị trí vị hôn thê của nguyên chủ, lấy đi tình yêu của nam chính Thẩm Triết dành cho cô, còn muốn tước cả mạng sống của cô.
Thần Lộ dùng những lời nói sắc nhọn kinh tởm của mình khiến nguyên chủ tái phát bệnh tim, cơn đau đột ngột ập đến khiến cô gục xuống nền đá xám trắng lạnh ngắt, hơi thở dần tàn lụi. Thấy thế, cô ta sợ hãi chạy trốn không chút hối hận hay thương xót, để mặc nguyên chủ c hết đi khi tuổi xuân còn chưa đến 18. 
Hứa Nhân Nhân trong thực tại cũng là một thiên kim tiểu thư hàng thật giá thật, sống trong nhung lụa giàu sang từ bé. Chỉ là, bố mẹ quá mức bận rộn mở rộng quy mô công ty, những chuyến công tác dài ngày, những bữa tiệc rượu xa hoa, những buổi ký kết hợp đồng… đã khiến họ dần quên mất đứa con gái nhỏ đang ở nhà mỏi mắt chờ trông. 
Cô bé Hứa Nhân Nhân cứ thế lớn dần lên, ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, tự tìm niềm vui và những mộng ước riêng mình cho tương lai sau này. Chỉ là tận sâu trong trái tim khóa chặt, cô bé vẫn luôn khao khát được bố mẹ quan tâm yêu thương sủng ái như bao người. Tiếc thay, cô còn chưa kịp đợi ngày bố mẹ dang rộng vòng tay, đã gặp phải tai nạn nghiêm trọng c hết đi rồi xuyên đến đây.
Thế giới nơi này với Hứa Nhân Nhân mà nói quả thật như một giấc mơ mà cô đã từng bao lần cầu nguyện, cô có bố mẹ xem như trân bảo mà yêu chiều bảo vệ, có anh trai dịu dàng lại sủng ái. Tuy thân thể cô sức khỏe không tốt, thời gian hai năm còn lại cũng không nhiều, nhưng với cô mà nói, thật đủ rồi. Cô muốn dành hết tất cả những gì mình có cho bố mẹ cùng anh trai.
Để trong những khoảnh khắc cuối đời ấy, không ai phải đau lòng thương tiếc cho sự ra đi của cô. Để mọi người đều biết rằng, được đến nơi này, cùng bọn họ trở thành một mảnh ghép hoàn chỉnh trong hai chữ “gia đình” thân thương là cỡ nào may mắn và biết ơn với cô.
Còn Thần Lộ, Hứa Nhân Nhân sẽ không chấp nhận để cô ta phá nát gia đình ấm êm của mình, cướp đi mọi thứ vốn không phải dành cho cô ta. Cả sinh mạng của cô, dù có c hết cũng không để cô ta toại nguyện lấy đi một cách dễ dàng như thế. Thần Lộ, nhất định cô sẽ nhớ kỹ cái tên này, cũng biến nó trở thành một vết nhơ khắc sâu trong vận mệnh của cô ta.
***
Thẩm Triết là thanh mai trúc mã của Hứa Nhân Nhân, cả hai được đính ước với nhau khi còn thơ bé. Anh cao lớn trầm tĩnh lại lạnh nhạt, dường như toàn bộ thế giới này cũng không có điều gì khiến anh có thể lưu luyến hay để tâm.
Với Thẩm Triết mà nói, Hứa Nhân Nhân tựa như em gái yếu ớt cần người bảo vệ chở che. Em ấy bị bệnh nên anh cần nhường nhịn bao dung hơn.
Thế nhưng, lần trở về này của Hứa Nhân Nhân khiến Thẩm Triết cảm thấy có điều gì đó đã vượt qua tầm kiểm soát của anh mất rồi.
Cô gái nhỏ đó có thể vừa mới hung dữ mắng anh không thương tiếc, giây phút sau đã đáng thương mong anh giúp đỡ. Cô gái nhỏ đó vừa mới nói cười rạng rỡ như ánh mặt trời trước mắt anh, giây phút sau lại tái nhợt ngã xuống trong vòng tay anh như trăng non bị mây mù che phủ.
Sinh động như thế, đáng yêu như thế, rực

rỡ như thế… dần dần khiến trái tim anh mềm mại lại dao động.
Thẩm Triết biết, ký ức của anh luôn có một mảng mơ hồ cùng hỗn loạn, tâm tư của anh lại vì sự khuyết thiếu ấy mà trở nên lạnh lùng không cảm xúc. Dường như, anh luôn tìm kiếm một điều gì đó, điều mà trái tim anh chỉ cần chạm đến dòng suy nghĩ ấy liền đau đớn khôn nguôi. Phải chăng? Anh đến nơi này là để hoàn thành tâm nguyện mà bản thân đã đem hết tất cả ra đánh cược. 
Cho đến khi, tai nạn lần nữa xảy ra, mơ mơ thực thực, từng ký ức trùng khớp đã phá kén mà lột trần. 
Trong thực tại, Thẩm Triết cùng Hứa Nhân Nhân bên nhau từ nhỏ đến trưởng thành. Cả hai dựa vào nhau để chữa đi vết thương lòng về sự khao khát tình yêu thương gia đình. Thẩm Triết không ngừng quyên góp, thường xuyên làm việc thiện, xây chùa dâng hương, tích nhiều đức cầu an cho Hứa Nhân Nhân.  
Khi cả hai chuẩn bị kết hôn thì biến cố ập đến tàn nhẫn. Đêm đó, Hứa Nhân Nhân cả người đầy máu lặng yên trong tay Thẩm Triết. Anh dường như hóa điên hóa cuồng, không thể chấp nhận sự thật này. Anh không tin, Hứa Nhân Nhân sẽ rời bỏ anh, về với cát bụi. Thế nên, anh lật tung mọi cố tích, tìm hết mọi thứ có thể khiến cô trở về. Và rồi, họ đã vượt qua thời không cách trở, để tìm thấy nhau lần nữa, chính tại nơi đây.
Cuối cùng, Thẩm Triết đã hiểu tại sao anh lại trở nên lạnh nhạt cô độc bao lâu nay, tại sao khi nhìn thấy cô ấy đau lại nói không nên lời bi thương, nhìn thấy cô ấy khóc lại dằn vặt đau lòng, nhìn thấy cô ấy có thể sẽ c hết liền không cách gì khống chế được cảm xúc… 
Hóa ra, Thẩm Triết anh, nghịch thiên cải mệnh, sửa đổi nhân duyên, chấp nhất mà kiên trì tiến đến bên cạnh Hứa Nhân Nhân.
Là anh, đã từng tự hứa với lòng mình rằng, “Hứa Nhân Nhân cũng là công chúa, là công chúa của một mình Thẩm Triết”. 
Anh cũng nguyện ý cùng cô chia sẻ sinh mệnh của mình, giúp cô vượt qua kiếp nạn kiếp trước, bình an kiếp này.
Bởi, thế giới của Thẩm Triết dù rộng lớn như thế nào, chỉ cần có Hứa Nhân Nhân liền đủ rồi.
***
“Minh châu trong tim anh” không phải là tên gốc của bộ truyện. Nhưng vì mình cảm thấy khá phù hợp nên mạo muội sửa lại để hợp với review. Bởi lẽ, đối với mọi người, Hứa Nhân Nhân luôn là viên minh châu sáng ngời trân quý nhất mà ai cũng muốn yêu thương bảo vệ. 
Có lẽ, trong thực tại, Hứa Nhân Nhân tuy có được cuộc sống tiểu thư giàu sang mà bao người mơ ước nhưng lại thật cô đơn. Cô bé không có ai quan tâm, tự mình hiểu chuyện đến đau lòng. Thế nên, khi Thẩm Triết bước vào thế giới của Hứa Nhân Nhân, hai đứa nhỏ đã nhẹ nhàng chữa lành tổn thương cho nhau.
Từ thơ bé đến trưởng thành, quãng thời gian ấy trôi qua với rất nhiều chuyện xảy ra. Thẩm Triết thông minh dịu dàng, dùng hết toàn bộ sự ấm áp của mình để an ủi vỗ về Hứa Nhân Nhân. Hứa Nhân Nhân lại mềm mại đáng yêu, như cơn mưa xuân nhẹ rơi vào lòng Thẩm Triết sự ngọt ngào, vui vẻ.
Vậy nên, khi ngày hạnh phúc nhất cũng là ngày âm dương ly biệt, Thẩm Triết sao có thể nhận mệnh. Nếu ông trời cố tình chia rẽ, hay có người rắp tâm cướp đi vận khí và sinh mệnh của người anh yêu thương nhất, anh sẽ hủy diệt mọi thứ, đem cô quay lại, dẫu cái giá phải trả là toàn bộ tuổi thọ của mình mấy kiếp, anh cũng chấp nhận.
Tình yêu đó, kiên trì cùng chấp nhất, chưa bao giờ hối hận hay buông tay. Thẩm Triết anh nhất định sẽ ở bên cạnh Hứa Nhân Nhân đến mãi mãi, như lời anh đã hứa cùng cô, “Ngày tuyết rơi đầu mùa, nếu cùng nhau đi, sẽ đi đến tận khi bạc đầu”.
Người tốt thì nhân duyên sẽ ưu ái, tơ hồng đã đứt cũng có thể nối lại, người xấu thì dù đánh cắp được vận mệnh người khác cũng đến lúc trả lại tất cả, nhận lấy kết cục thê thảm. 
Nội dung truyện nhẹ nhàng, sủng ngọt và vô cùng cảm động, nam nữ chính xây dựng tốt, thích hợp để đọc thư giãn trong những ngày cuối tuần. Mọi người có thể thử xem.

Bình luận