Người Là Sao Sáng Giữa Nhân Gian truyện kể về tình yêu, tình bạn và quá trình vươn lên của những người trẻ tuổi, nếu ai là fan truyện ngọt thì đừng bỏ qua nhé không sẽ tiếc nuối lắm đó nha.
Tác giả: Nam Khinh Ca
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, thanh xuân vườn trường, cô gái bạch phú mỹ - chàng trai nhà nghèo túng hơi hung hãn, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nhất kiến chung tình, thầm mến, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 63 chương +12 PN
Tình trạng: Hoàn.
Văn án:
Lần đầu tiên An Nghi gặp Ninh Tinh Hà là lúc cậu mặc chiếc áo jean đã cũ, tay ôm đàn ghi-ta, cô độc đứng hát ở con đường phồn hoa nhất thành phố.
Cô chưa từng rung động bao giờ, chỉ vỏn vẹn khoảnh khắc kia mà đã nhất kiến chung tình…
Lần thứ hai gặp Ninh Tinh Hà là khi cậu đứng trong sân biệt thự nhà cô, cậu cúi đầu cầm vòi nước rửa xe, mặt mày lạnh nhạt như mọi khi nhưng lại rất nghiêm túc.
Hoá ra cậu là con trai chú tài xế mới đến.
Bạn cô nói Ninh Tinh Hà là người thờ ơ hờ hững, nhưng khi động đến giới hạn của cậu, Ninh Tinh Hà đánh nhau cực kỳ tàn nhẫn chẳng thua ai.
Cô chưa thấy Ninh Tinh Hà hung dữ với ai bao giờ, tò mò không biết giới hạn của cậu là đâu.
Hôm ấy, An Nghi đi qua con ngõ nhỏ, thấy Ninh Tinh Hà hung hăng đấm người bắt nạt cô.
Bấy giờ An Nghi mới biết mình chính là giới hạn của cậu.
Trong mắt Ninh Tinh Hà, An Nghi là đóa hoa yếu ớt trồng trong nhà kính, mà cậu chỉ là một cây cỏ dại.
Cậu chỉ dám đứng từ xa bảo vệ cô, gom góp tình yêu thầm mến thành tòa lâu đài.
Tóm tắt: Tinh hà rực rỡ, em là lý tưởng nhân gian.
***
Tình yêu của tuổi trẻ như những cơn mưa bóng mây vừa nhẹ nhàng, vừa êm dịu, lại vừa mang chút e thẹn ngập ngừng, như câu đôi ta vừa hay gặp lúc thanh xuân, giữa những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời.
Tựa như cái cách mà An Nghi gặp Ninh Tinh Hà - "ánh sao" của cô ấy vậy.
An Nghi là cô công chúa nhỏ của tập đoàn An thị. Cô sinh ra trong tình yêu thương của mẹ, trong sự ấm áp của ba. Vì thế nó đã hình thành nên một An Nghi dịu dàng, mềm mại đáng yêu vô cùng. Nhưng ở trong một tòa lâu đài giàu sang tráng lệ như vậy cô cũng là một nàng "công chúa" bị giam hãm không thể vươn đôi cánh tự do bay ra bầu trời rộng lớn. Cô không có quyền được lựa chọn, luôn phải sống theo sự sắp xếp của ba mẹ dành cho mình.
Trái ngược với An Nghi, Ninh Tinh Hà là chàng trai có một cuộc sống khó khăn cơ cực. Biến cố xảy ra khiến mẹ của anh ra đi mãi mãi, điều ấy tựa như cái gai ghim sâu trong lòng anh chẳng thể nào tháo gỡ được. Cũng từ đấy, Ninh Tinh Hà như biến thành một người khác, anh ít cười hơi, lạnh lùng hơn.
Lần đầu An Nghi nhìn thấy Ninh Tinh Hà là khi chàng thiếu niên cầm trên tay chiếc đàn ghi-ta với một giọng hát trầm buồn trên quảng trường. Dường như, ở khoảnh khắc đó, cô đã say đắm anh. Khi trở về nhà, hình bóng ấy vẫn cứ xuất hiện thoáng qua trong tâm trí của cô.
An Nghi thật không ngờ mình lại có duyên gặp lại Ninh Tinh Hà trong chính sân nhà mình. Hóa ra ba của anh trở thành tài xế riêng của gia đình cô. Anh cũng là học sinh mới chuyển đến trường, học cùng khối với cô.
An Nghi luôn chủ động tiến đến bên Ninh Tinh Hà, cho dù chỉ là bắt chuyện cùng anh nhưng anh thì vẫn luôn né tránh cô. Bởi vì Ninh Tinh Hà biết, trái tim anh không thể rung động. Bởi giữa họ có quá nhiều rào cản, đã định sẵn là người của hai thế giới khác nhau.
Nhưng đứng trước một An Nghi thanh thuần với nụ cười như ánh mặt trời thì liệu Ninh Tinh Hà có giữ được trái tim không dao động hay không? Câu trả lời là không.
Và Ninh Tinh Hà cũng biết cô và anh đáng lẽ chỉ là hai đường thẳng song song không bao giờ có thể giao nhau nhưng anh lại hết lần này đến lần khác mà chẳng thể kiềm chế được đôi chân mình tiến đến gần cô. Khi thấy người khác sỉ nhục cô anh không khống chế được bản thân mà dạy cho hắn một bài học.
Từ một người xa lạ vốn chẳng thân ai, Ninh Tinh Hà và An Nghi dần như hình với bóng. Họ cùng nhau cố gắng học tập, cùng nhau thi vào một trường đại học. Nhưng vận mệnh lại như trò đùa dai tàn nhẫn cứ vây quanh quấn lấy Ninh Tinh Hà chẳng buông.
Vì ông nội, Ninh Tinh Hà đành chấp nhận ký hợp đồng bước vào giới giải trí. Cho nên, anh phải ra nước ngoài huấn luyện một năm.
Một năm rời xa, đối với An Nghi mà nói là khoảng thời gian vừa chật vật nhưng lại vừa nỗ lực nhất trong cuộc đời cô. Chật vật vì không có một Ninh Tinh Hà luôn dỗ dành, bảo vệ cô mọi lúc mọi nơi, và còn là cảm giác trống vắng sâu thẳm trong lòng không cách nào lấp đầy. Nỗ lực vì cô muốn được học chung trường đại học với anh. Chỉ có như vậy cô mới có thể đứng cạnh anh hàng ngày, gặp gỡ anh sau những buổi học.
Một
Đọc truyện tại: https://truyen5zz.com/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian
Bình luận